Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 475: Hạt Hư vô

Mộc Phàm đi từng bước sâu vào nơi hoang vu.
Càng đi sâu càng cảm giác thời gian trôi nhanh hơn, thậm chí có sức ảnh hưởng cường đại, nơi này có thể khiến sinh vật cấp Thần thoại cấp hóa thành một đống xương trắng.
Có thể thấy được thời gian nơi này trôi nhanh đến mức nào, Mộc Phàm không có bị ảnh hưởng, bởi vì bản thân hắn đã nắm giữ thời gian chi lực.
Thời gian chi lực giúp hắn không bị dòng chảy thời gian ở đây ăn mòn.
Dần dần, Mộc Phàm thấy được phía trước có một vùng thời không, từ xa nhìn tới trông giống như là một khu vực hắc ám.
Nói hắc ám nhưng thật ra không phải hắc ám, chẳng qua là không có ánh sáng, thời gian hỗn loạn, sinh ra một loại trạng thái vặn vẹo quỷ dị mới trông như một tấm màn đen.
“Dao động thời gian thật mãnh liệt.” Mộc Phàm kinh hãi không thôi.
Nơi đó tản ra dao động thời gian cường đại, có năng lượng hỗn loạn, thậm chí tạo thành một loại hình thái hư ảo của thời gian, thời gian trùng động.
Mộc Phàm chậm rãi tới gần đột nhiên nhận thấy thân thể bị thời gian hỗn loạn chung quanh ăn mòn, bắt đầu già cả, mục nát.
Nhưng lực khôi phục cường đại vẫn để hắn kháng cự được sự ăn mòn khủng bố này, không ngừng phục hồi, đến gần khu vực khủng bố phía trước.
“Hệ thống, rốt cuộc phía trước có thứ gì?”
Mộc Phàm kinh ngạc, không thấy bất kỳ Tiên thiên cấm chế nào, cũng không giống như là có bảo vật đang dựng dục.
“Ký chủ muốn biết thì vào xem là sẽ biết thôi?”
Hệ thống đáp lại một câu làm hắn không nói được lời nào.
Mộc Phàm nghiến răng nghiến lợi, lại không có biện pháp, chỉ có thể căng da đầu từng bước tới gần tấm màn đen.
Khi xuyên qua tấm màn đen, Mộc Phàm đi tới một khu vực cực kỳ vặn vẹo, giống như bốn phía tràn ngập các loại đồ vật khủng bố không thể nhìn thấy.
Vô số sự vật vặn vẹo đan xen với nhau làm Mộc Phàm cảm giác như ngã vào bẫy rập thời không mênh mông, không thể khống chế.
“Đinh, phát hiện hạt Hư vô, có bắt giữ luyện hóa hay không?”
Đột nhiên trong đầu vang tiếng hệ thống, Mộc Phàm nghe mà tỉnh táo lại.
Hắn quan sát xung quanh, cảm giác đầu óc choáng váng, không phân biệt được trên dưới trái phải, đông tây nam bắc, hoàn toàn không có phương hướng.
Nơi này chính là một vùng hư không vặn vẹo, không có gì cả, thậm chí thân thể của mình đang bị xé rách ăn mòn từng chút, giống như sắp bị đồng hoá.
“Hệ thống, hạt Hư vô là thứ gì?”
Mộc Phàm bình tĩnh lại, tò mò hỏi.
Chỉ nghe hệ thống giải thích nói: “Ký chủ, nơi này tồn tại một lượng lớn hạt Hư vô, chính là căn nguyên thời gian còn sót lại sau vũ trụ nổ mạnh, một loại hạt Thời gian, cũng được gọi là hạt Hư vô.”
“Căn nguyên thời gian, hạt Hư vô?” Mộc Phàm ngạc nhiên, lần đầu nghe thấy tên gọi này.
Hắn lập tức hỏi: “Vậy hạt Thời gian cùng hạt Không gian có gì khác nhau?”
“Đương nhiên là khác nhau rồi.”
Hệ thống từ từ giải thích: “hạt Không gian là hạt thực chất, còn hạt Thời gian lại là một loại hạt ở hình thái hư vô nên gọi là hạt Hư vô.”
“Nó là căn nguyên của thời gian, không ngừng bành trướng mới hình thành dòng thời gian.”
“Ký chủ cũng có thể lý giải pháp tắc đại đạo dựng dục quy tắc vũ trụ, một loại quy tắc trong đó tồn tại dưới hình thái hạt Hư vô.”
Nghe giải thích xong, Mộc Phàm cái hiểu cái không, nhưng cũng rõ hơn một chút, hạt Hư vô có thể bị hấp thu luyện hóa.
“Nói cách khác, ta có thể tinh luyện hấp thu đám hạt Hư vô này, từ đó nắm giữ năng lực thời gian càng cường hơn có phải hay không?” Hắn mãn hàm chờ mong hỏi.
Hệ thống trả lời: “Đúng vậy ký chủ, chỉ cần bắt giữ hạt Hư vô, dung hợp hấp thu là có thể nắm giữ năng lực thời gian mạnh hơn.”
“Bắt giữ như thế nào, cần làm gì?”
Mộc Phàm đã gấp không chờ nổi, đây chính là chuyện tốt, không thể bỏ lỡ.
“Chỉ cần nạp một triệu tỷ, ký chủ có thể bắt giữ hạt Hư vô, tiến hành dung hợp hấp thu một cách hoàn mỹ, xin hỏi ký chủ có bắt giữ hay không?”
Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm câm nín.
Mẹ nó, mở miệng chính là một triệu tỷ, đây chẳng phải là cần dùng một sợi quy tắc hoàn chỉnh mà Ma đế đã đưa cho mình sao?
Giờ hệ thống muốn nuốt hết, Mộc Phàm cảm giác gia hỏa này cố ý.
“Sớm muộn gì ngươi cũng chết vì tiền.”
Mộc Phàm hung tợn nguyền rủa, mắng chửi hệ thống, đáng tiếc không được gì, cần nạp tiền vẫn phải nạp, nếu không thì hệ thống không giúp.
Cuối cùng, Mộc Phàm chỉ có thể cắn răng đáp ứng.
“Nạp tiền, bắt giữ hạt Hư vô.”
Hắn vừa lên tiếng, một sợi quy tắc hoàn chỉnh đã bị hệ thống trực tiếp nuốt mất.
Một triệu tỷ biến mất như vậy.
Không chờ Mộc Phàm đau lòng, liền có một lực lượng vô hình lực tản ra, thời không chung quanh vốn đang vặn vẹo đột nhiên yên tĩnh.
Ong!
Một tiếng vù vù vang lên, Mộc Phàm cảm giác trời đất quay cuồng, đột nhiên liền thấy vô số hạt vô hình bị tinh luyện ra.
Hệ thống bắt giữ hạt Hư vô chung quanh, không ngừng kéo vào thân thể Mộc Phàm, bắt đầu luyện hóa, hấp thu, dung hợp.
Thật ra Mộc Phàm không biết loại hạt Hư vô này rất khó tồn tại, bởi vì hạt Hư vô sinh ra từ vũ trụ nổ mạnh sẽ cấu thành dòng thời gian.
Trên lý luận thì không thể tồn tại lâu, sẽ không ngừng bành trướng, dung nhập vào vũ trụ, hình thành một loại lực lượng vô hình.
Hiện tại, hệ thống bắt giữ hạt Hư vô còn sót lại ở nơi này, không ngừng ngưng tụ, tinh luyện, cuối cùng dung nhập vào cơ thể Mộc Phàm.
Tư tư...
Lúc này, trong cơ thể Mộc Phàm xuất hiện một tia hồ quang quỷ dị, khiến cho thời gian chung quanh hỗn loạn, có một loại lực lượng thần bí tràn ra.
Đó là thời gian chi lực.
Trong quá trình dung hợp hạt Hư vô, khả năng nắm giữ thời gian chi lực của Mộc Phàm không ngừng tăng lên.
Quanh thân thể Mộc Phàm có một đám hạt Hư vô xoay tròn, bị Mộc Phàm thao túng một cách dễ dàng.
“Thời gian tĩnh lặng!”
Đột nhiên, Mộc Phàm giơ một ngón tay chọc tới, thời gian trong phạm vi vạn dặm ngưng đọng.
Hư không vặn vẹo đứng hình, theo hạt Hư vô biến mất dần dần tan rã.
Cuối cùng, cả khu vực vặn vẹo đều tiêu tán, Mộc Phàm dừng trên mặt đất hoang vu, tất cả vật chất chung quanh đột nhiên đứng yên.
“Thời gian đảo ngược.”
Ngay sau đó, Mộc Phàm lại thi triển thời gian chi lực, làm thời gian quay ngược.
Đương nhiên, không có vật tham chiếu, không thấy được hiệu quả của thời gian đảo ngược, chỉ có thể từ bỏ, nhưng chắc chắn có uy lực rất khủng bố.
Càng đáng sợ chính là sau khi Mộc Phàm nắm giữ thời gian chi lực ở cấp độ cao hơn, hắn có thêm năng lực hoàn toàn mới.
Hắn có thể thao túng hạt Hư vô, ngưng tụ thành một lưỡi dao vô hình sắc bén, cắt nát hết thảy.
Phốc!
Mộc Phàm vung tay, có một lưỡi dao vô hình xẹt qua ngọn núi phía trước, nháy mắt cắt nó thành hai nửa, bộ phận ở giữa đã biến mất.
Bị xoá sạch như vậy, trực tiếp biến mất dưới lưỡi dao hư vô này, không cách nào tồn tại.
“Thật lợi hại.”
Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán không thôi, khó tin với lực sát thương của hạt Hư vô, so với thời gian chi lực phía trước cao thâm hơn quá nhiều.
Thậm chí hắn cảm giác mình có thể trực tiếp thao túng thời gian trên một tinh cầu, dù gia tốc hay là đảo ngược đều nhẹ nhàng tự nhiên.
“Lần này nạp tiền không lỗ nha.” Mộc Phàm lầm bầm một câu.
Hắn tiêu hao một triệu tỷ đạt được hạt Hư vô cường đại, có thể nói là không lỗ, còn có kiếm lời hay không thì chưa chắc chắn.
Nhưng có thể khẳng định rằng, hắn có khả năng kiếm lời chút, nhưng hệ thống vĩnh viễn không lỗ.
“Thời gian nơi này đã khôi phục bình thường.”
Mộc Phàm cảm ứng một chút, thời gian ở khu vực hoang vu đã khôi phục bình thường, hẳn là kết quả sau khi hạt Hư vô bị hấp thu hết.
Hắn cũng mặc kệ, mình lấy được chỗ tốt là đủ rồi.
“Ai, tầm bảo khó khăn nha, ai nói vũ trụ sơ khai đều là bảo vật?”
Mộc Phàm tiếp tục lên đường tầm bảo, nhưng băng qua rất nhiều khu vực vẫn không thấy một bảo vật nào, thậm chí một tên thần linh cũng không.
Điều này làm cho hắn có chút bực bội.
Mộc Phàm tìm thật lâu cũng không gặp được thứ gì.
Vũ trụ sơ khai có rất ít sinh mệnh, nhóm Tiên thiên sinh linh cũng không có bao nhiêu cho nên có thể tìm được mới là chuyện lạ.
Các Tiên thiên thần linh cường đại đềi ẩn nấp tu luyện, chúng nó chỉ muốn đề cao tu vi cùng thực lực của mình, trở nên càng cường đại hơn.
Cũng chỉ có mình Mộc Phàm mới rảnh rỗi đi khắp nơi, nói là tầm bảo nhưng thật ra chính là lãng phí thời gian.
Mộc Phàm cũng không có biện pháp khác, không tầm bảo thì kiếm đâu ra bảo vật, chỉ có thể không ngừng đi tầm bảo, đánh cướp Tiên thiên thần linh khác mới có thu hoạch.
“Hệ thống, vận khí của ta không tốt sao?”
Tìm cả buổi, băng qua mấy ngàn vạn dặm, Mộc Phàm rốt cuộc không chịu được nữa.
Trừ những đồ vật lấy được trước đó, lúc sau liền không có thu hoạch được, nói ra mà cả bản thân cũng không tin nổi.
“Ký chủ, vũ trụ to như vậy, ngươi chỉ lắc lư trong hệ Ngân hà thì có thể thu hoạch được gì?”
Hệ thống nói thẳng một câu.
Chỉ nghe nó nói: “Vũ trụ sơ khai có vô số tinh đoàn, bên trong dựng dục Tiên thiên thần linh cường đại, còn có vô số Tiên thiên linh vật, Tiên thiên chí bảo, ngươi cho rằng một hệ Ngân hà có thể dựng dục ra bao nhiêu thứ tốt cho ngươi?”
“Dù có thì cũng đều có chủ, là vật cộng sinh với Tiên thiên thần linh, muốn tầm bảo thì phải tới Hỗn độn thiên hải.”
Hệ thống nói lời đánh thức người trong mộng.
Đúng nha, hệ Ngân hà cũng chỉ một tinh hệ mới hình thành trong vũ trụ thôi, nói trắng ra chính là hỗn độn tinh đoàn sinh ra từ vũ trụ nổ mạnh.
Cũng không có nhiều bảo vật, muốn càng nhiều bảo vật hơn thì chỉ có thể đi vào Hỗn độn thiên hải thôi.
Hỗn độn thiên hải là vũ trụ chân không mênh mông, diện tích rộng lớn vô ngần, dựng dục vô số hỗn độn tinh đoàn.
Chỉ nơi đó mới có nhiều bảo vật.
“Xem ra, ta cần phải đi Hỗn độn thiên hải tầm bảo rồi.”
Mộc Phàm suy tư, trước đó không nên trở về, ở lại Hỗn độn thiên hải tìm kiếm các tinh hệ khác để tầm bảo mới đúng.
“Lập tức xuất phát!”
Nghĩ vậy, Mộc Phàm quyết định rời khỏi hệ Ngân hà, đến Hỗn độn thiên hải tầm bảo.
Oanh!
Vừa muốn khởi hàn thì đột nhiên có chấn động mãnh liệt truyền đến, toàn bộ Ngân hà đều lắc lư, vô số thần linh bừng tỉnh.
“Sao lại thế này?”
Mộc Phàm kinh ngạc dừng lại, cảm nhận được chấn động đến từ hư không hỗn độn trên đỉnh đầu, một hơi thở khủng bố lan tràn.
Răng rắc!
Chỉ thấy màn trời xám xịt nứt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận