Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 445: Thượng đế?

-
Phanh!
Tiên quang hội tụ hóa thành một ngón tay to xỏ xuyên qua hư không, nơi nó đi qua, từng tầng không gian vỡ nát.
Lực lượng đáng sợ, bầu trời như muốn bị chọc thủng.
“A...”
Lúc này, mấy trăm tên thiên sứ đang cầu nguyện đồng thời kêu thảm thiết, thân thể không chịu nổi lực lượng đáng sợ này, nổ tung thành những điểm sáng.
Không kịp chạy trốn đã bị một ngón tay mạt sát.
Cấm thuật cường đại xẹt ngang hư không, xuyên thủng cột sáng, uy thế không giảm oanh vào vòng xoáy nơi cột sáng.
“Hừ!”
Đột nhiên, một tiếng hừ lạnh truyền đến, ánh sáng cường đại bao phủ toàn bộ địa cầu, một ý chí đáng sợ buông xuống.
Chỉ thấy có một bàn tay thò ra từ trong vòng xoáy, thánh quang lộng lẫy, tựa như bàn tay đến từ thiên đường, hung hăng vỗ vào Tiệt thiên chỉ của Mộc Phàm.
Hai cổ lực lượng va chạm, tiếng răng rắc, răng rắc không ngừng vang lên, toàn bộ địa cầu đều rung động kịch liệt.
Oanh!
Núi lửa phun trào, sóng thần cuồn cuộn, mặt đất lún xuống.
Hai sức mạnh khủng bố va chạm tạo thành tai nạn, tựa như diệt thế làm người ta sợ hãi.
Mọi người hoảng sợ nhìn bàn tay to từ trên trời giáng xuống, mang theo một hơi thở chí cao vô thượng, từ Thiên đường rơi xuống, hủy diệt vạn vật.
Phốc!
Tiệt thiên chỉ tan vỡ, bị bàn tay Thượng đế vỗ nát.
Cơ thể Mộc Phàm chấn động, nhanh chóng lui về phía sau, lộ vẻ nghiêm trọng chưa từng có.
“Thượng đế?”
Mộc Phàm nhìn bàn tay khủng bố kia, trong lòng suy đoán, chẳng lẽ là vị Thượng đế tối cao của Thiên đường ra tay?
Nếu không thì không thể có uy thế cùng lực lượng đáng sợ như vậy, một kích liền đánh nát Tiệt thiên chỉ của hắn.
Ầm ầm ầm...
Lúc này, bàn tay Thượng đế quét sạch Tiệt thiên chỉ rồi chộp tới Mộc Phàm, muốn một kích mạt sát.
Thượng đế ra tay, ai có thể chống lại?
Nguy hiểm!
Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, cảm nhận được nguy hiểm.
“Thanh thiên chi nhãn!”
Không cần suy nghĩ nhiều, hắn trực tiếp thi triển ra cấm thuật cường đại nhất mà mình lĩng ngộ được, Thanh thiên chi nhãn.
Ong, giữa hai chân mày xuất hiện một con mắt tái nhợt, lạnh nhạt, vô tình, một luồng sáng thần bí đang được ấp ủ.
Mộc Phàm bộc phát tu vi toàn thân, thi triển ra một kích cường đại nhất, một luồng ánh sáng hung hăng bắn ra.
Chỉ nghe một tiếng “Răng rắc”, bàn tay Thượng đế nứt ra rồi, ánh sáng cường đại không ngừng đánh sâu vào.
Tuy rằng bị nứt nhưng bàn tay Thượng đế vô cùng cường thế, năm ngón tay bóp lại, phanh, luồng sáng tán loạn.
Phanh!
Chỉ trong nháy mắt, thân thể Mộc Phàm đã bị vỗ nát, hóa thành vô số mảnh vỡ phiêu tán.
Một chưởng đánh nát cơ thể.
Mộc Phàm thế mà bị bàn tay Thượng đế vỗ chết, vô số người xem khiếp sợ.
Nhưng vô số mảnh vỡ nháy mắt tụ lại, một lần nữa biến thành Mộc Phàm.
Mộc Phàm sống lại, vừa rồi thật sự bị đánh chết, nhưng trong nháy mắt sống lại, tương đương với một lần trọng sinh.
“Thật là khủng khiếp.”
Sau khi khôi phục lại, Mộc Phàm hít hà một hơi, vừa rồi đã bị vỗ chết, quả thực không thể tin được.
Nhưng đó là sự thật, Mộc Phàm vừa bị đánh chết.
Chẳng qua linh hồn hợp nhất cùng hệ thống nên mới không bị tiêu diệt, thân thể thật sự đã chết một lần, dùng năng lực sống lại vô hạn để khôi phục.
“A?”
Từ trong vòng xoáy trên không trung truyền đến một tiếng kinh ngạc.
Bàn tay Thượng đế vốn muốn thu hồi đột nhiên bộc phát sáng lộng lẫy, lại vỗ tới lần nữa.
Lần này mang theo uy thế càng mạnh hơn.
“Mẹ nó, khinh người quá đáng.”
Mộc Phàm giận dữ hét to, trong lòng nhanh chóng dò hỏi hệ thống: “Hệ thống, làm sao chơi chết nó đây?”
“Ký chủ, nạp một trăm ngàn tỷ có thể phá huỷ bàn tay Thượng đế, còn chuyện giết hắn, hiện tại ngươi không có năng lực, hơn nữa cũng không có tiền, nếu có kho tiền di động bên cạnh ngươi, trực tiếp nạp hết có thể tung một kích trọng thương Thượng đế.”
“....”
Mộc Phàm hết chỗ nói rồi, nhìn bàn tay Thượng đế đang ù ù rơi xuống, địa cầu đều lung lay, giống như sẽ bị vỗ nát.
Thấy một kích đáng sợ như thế, Mộc Phàm dám khẳng định mình căn bản không có biện pháp chống lại, không thể tránh khỏi tử vong.
Tay Thượng đế tay còn chưa tới thì thân thể hắn đã truyền đến tiếng cạc cạc giòn vang, vô số xương cốt, cơ bắp đều co rút, tan vỡ, máu loãng phun tung toé.
Công kích đến từ Thượng đế cường đại, khủng bố, dọa người.
Một trăm ngàn tỷ có thể phá huỷ bàn tay Thượng đế nhưng hiện tại tìm đâu ra một trăm ngàn tỷ, vừa rồi đã dùng hết tiền để luyện hóa tiên tri.
Không ngờ lại đưa tới Thượng đế, đám thiên sứ kia quá đáng giận, trực tiếp triệu hoán Thượng đế, hiện tại thì không có biện pháp đối kháng a.
Làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ trơ mắt nhìn địa cầu bị bàn tay vỗ nát?
Nhìn mặt đất rung động, núi lửa phun trào, sóng thần kinh thiên, thậm chí nửa quả địa cầu như sắp rớt mất.
“Mở!”
Mộc Phàm cắn răng, liều mạng xé rách không gian nhảy vào, chớp mắt liền biến mất.
Mà bàn tay Thượng đế cũng quỷ dị nhoáng lên, thế mà cũng chui vào hư không, giống như đã đuổi theo Mộc Phàm.
Cổ uy áp diệt thế cũng biến mất theo khiến vô số nhân loại, sinh linh trên làm trên địa cầu đều nhẹ nhàng thở ra.
“Trời đất!”
“Vừa rồi là thứ quỷ gì?”
Rất nhiều người sợ hãi, bị uy lực diệt thể của bàn tay Thượng đế gây chấn động sâu sắc.
Thượng đế quả nhiên có năng lực diệt thế, một kích thôi đã khiến địa cầu chịu không chịu, nếu không phải Mộc Phàm rời đi kịp thời, có khả năng nửa quả địa cầu cũng nát rồi.
“Mộc Phàm!”
Lúc này, trên không Khu thứ nhất, một đám người bay lên, sắc mặt trắng bệch.
Sắc mặt Diệp Hồng Trần, Diệp Thiên trắng bệch, nhìn bàn tay Thượng đế tay cùng Mộc Phàm đã biến mất, bọn họ biết Mộc Phàm gặp nguy hiểm.
Tư tư tư...
Lúc này, thiết bị giám sát trong vũ trụ đột nhiên nhận tín hiệu, xuất hiện hình ảnh.
“Mau xem.”
Có người kinh hô, nhìn màn hình giám sát vũ trụ, có một bày tay khủng bố xuất hiện, quét ngang tinh không hệ Thái Dương.
Mà phía trước bàn tay to đang có một bóng người chật vật chạy trốn, đúng là Mộc Phàm, trên người chồng chất vết thương, máu thịt lẫn lộn nhưng vẫn nhanh chóng chạy trốn.
Vừa rồi Mộc Phàm bị bàn tay Thượng đế ép ra khỏi hư không, rơi vào vũ trụ.
“Ngao!”
Côn, Kỳ lân cùng rống giận, bộc phát tiên lực cường đại bước lên trời, muốn đi chi viện Mộc Phàm.
Cả tiên cốt cũng bộc phát tiên quang lộng lẫy, tay nâng tiên thương bay lên không trung, giết hướng về bàn tay thượng đế, muốn trợ giúp Mộc Phàm.
“Mẹ nó, Thượng đế này có thù oán gì với ta sao?”
Mộc Phàm kinh ngạc xen lẫn tức giận, nhìn bàn tay Thượng đế theo sát không bỏ, như thề không giết hắn liền không bỏ qua.
Không phải là giết mấy tên thiên sứ sao, không cần phải điên cuồng như vậy nha, một hai phải mạt sát hắn mới cam tâm?
“Già thiên thủ!”
“Hoàng thiên ấn!”
“Tiệt thiên chỉ!”
Vừa bay ngược, Mộc Phàm vừa thi triển cấm thuật, từng chiêu nối tiếp nhau oanh tới.
Răng rắc!
Già thiên thủ vừa va chạm liền tan nát, Hoàng thiên ấn chỉ là đánh vào bàn tay Thượng đế, nháy mắt liền chia năm xẻ bảy tán loạn.
Chỉ có Tiệt thiên chỉ một kích xuyên thủng bàn tay Thượng đế nhưng lại không thể ngăn trở, vẫn bị bàn tay bóp nát, tiêu tán.
Ba thức cấm thuật thế mà không thể ngăn cản bàn tay Thượng đế.
Mộc Phàm ý thức được cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn mình sẽ bị đánh chết.
Hắn tăng tốc tới cực hạn, phóng ra khỏi hệ Thái Dương.
“Hừ!”
Chỉ nghe một tiếng hừ lạnh truyền đến, lòng Mộc Phàm lạnh lẽo.
Oanh!
Còn không kịp né tránh đã bị bàn tay Thượng đế vỗ rớt vào một hành tinh lùn, bị bàn tay Thượng đế xoá sạch.
Thân thể Mộc Phàm lại bị đánh thành thịt nát, chết thêm lần nữa, mảnh vỡ nhanh chóng tụ lại.
“Bất tử chi thân?”
Trong vòng xoáy truyền ra một giọng nói lạnh nhạt.
Ngay sau đó liền thấy bàn tay Thượng đế ngưng tụ, năm ngón tay mở ra, chộp tới Mộc Phàm, lần này không phải muốn giết chết hắn, mà là muốn bắt lấy.
“Mẹ nó, ngươi đủ chưa?”
Mộc Phàm nổi giận, hơi thở toàn thân sôi trào, tiên lực trong cơ thể nở rộ, Vô thượng tiên thể thăng hoa, bộc phát ra lực lượng cường đại nhất.
“Cửu thiên cấm thuật, thứ năm thức - Liệt thiên quyền.”
Trong lúc nguy cấp, Mộc Phàm mạo hiểm mạnh mẽ thi triển Cửu thiên cấm thuật tầng thứ năm, tiên lực toàn thân dũng mãnh tiến vào nắm tay, tỏa sáng lộng lẫy bắt mắt trong tinh không.
Hắn tích tụ tu vi, lực lượng toàn thân, hội tụ thành một quyền, Cửu thiên cấm thuật tầng thứ năm, Liệt thiên quyền.
“Phá!”
Cùng với gầm lên giận dữ, Mộc Phàm chém ra một quyền, mạnh nhất chi quyền bùng nổ.
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, Mộc Phàm tung một quyền, quyền ý xé trời, nắm tay nện mạnh vào bàn tay Thượng đế.
Một quyền bộc phát ra lực lượng kinh thế, tinh không rung động, bàn tay Thượng đế tan rã, bị một quyền đánh nổ tung.
Quyền phong đảo qua, khiến hành tinh lùn ở xa hoá thành bụi vũ trụ phiêu tán biến mất.
Một quyền cường đại kia xỏ xuyên qua hệ Thái Dương, đánh thủng một lỗ lớn trong tinh không.
“Hô...” Mạnh mẽ thi triển cấm thuật tầng thứ năm, lực lượng toàn thân Mộc Phàm tiêu hao hầu như không còn, thiếu chút nữa té ngã.
Còn may là Vô thượng tiên thể đủ cường đại, hơn nữa có sức khôi phục lực khủng bố, chỉ trong ba lần hô hấp liền khôi phục tàm tạm, nhưng muốn thi triển lần nữa thì không dễ dàng.
“Rốt cuộc đánh nổ.” Mộc Phàm thở phì phò, nhìn bàn tay Thượng đế tan rã mà nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng còn chưa kịp vui mừng liền thấy từ vòng xoáy có một cổ thánh quang trào ra, lại một bàn tay to thò ra, lần này hơi thở càng khủng bố.
Nhìn bàn tay Thượng đế lại xuất hiện, Mộc Phàm đổi sắc.
“Đánh không lại nha.” Mộc Phàm biết mình căn bản không có biện pháp cùng chống lại người ta.
Nên làm thế nào đây, chờ chết sao?
Trên người không có tiền, muốn mượn dùng lực lượng hệ thống cũng không được, Mộc Phàm có chút tức giận, nếu có mấy trăm ngàn tỷ trên người thì còn sợ sao?
“Hệ thống, hiện tại làm sao bây giờ?”
Không có cách nào, Mộc Phàm chỉ có thể dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, hiện tại ngươi không có tiền, không có năng lực đối kháng, biện pháp duy nhất chính là xuyên qua thời không, chạy khỏi nơi này.”
“Đùa gì đó?”
Mộc Phàm nghe xong hết hồn, mẹ nó, hệ thống thế mà kêu hắn chạy trốn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận