Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 633: Lấy lại Thiên Đình

——
“Đế Tôn, chúng thần lại chìm vào giấc ngủ đây.”
Bên trong Chúa Tể điện, Chúa Tể các phương thi lễ rồi lui về.
Có kẻ tiếp tục tiềm tu, có ngủ say, nguyên một đám lại biến thành tượng đá, không có chút sức sống nào.
Nhìn đám Chúa Tể kéo nhau lặn mất, trông rất nhàm chán, dù sao sống quá lâu cũng là một chuyện rất phiền lòng.
Tịch mịch, cô độc, nhàm chán, bình thường tới nói, mỗi kỷ nguyên các chúa tể sẽ mở một vài hoạt động giải trí, như là chọn lựa ra mấy quân cờ để đóng kịch các thứ.
“Thật nhàm chán, hệ thống, khi nào chung cực cổ lộ mới mở ra?”
Mộc Phàm buồn bực ngán ngẩm hỏi một câu.
“Căn cứ bản hệ thống tính toán, chí ít còn cần mấy chục triệu năm, gần một trăm triệu năm sau mới có thể mở ra.”
Hệ thống kém chút khiến Mộc Phàm thổ huyết.
Mẹ nó còn cần hơn chục triệu năm nữa mới mở ra, đùa nhau à?
“Không phải nói sắp mở ra à, làm sao phải chờ gần một trăm triệu năm nữa rồi?”
Mộc Phàm kinh ngạc, có chút nổi nóng, không hiểu nổi mà.
“Đối với sinh vật vĩnh hằng bất hủ như Chúa Tể mà nói, một trăm triệu năm cũng chỉ là một cái nháy mắt.” Hệ thống nhàn nhạt giải thích một câu.
Mộc Phàm nghe xong tâm đều lạnh, ra là do bản thân hiểu sai, người ta nói nhanh, đó là do người ta sống lâu, một trăm triệu năm chỉ là một cái chớp mắt.
Hắn đảo mắt nhìn chung quanh, nguyên một đám chúa tể lẳng lặng ngủ.
Nhưng để Mộc Phàm ngủ say, không thể nào, sau một giấc ngủ mấy trăm triệu năm có cảm giác toàn thân bị phế đi.
Người không thể ngủ quá lâu, một khi ngủ quá lâu sẽ không giống người.
“Ý nghĩa của sinh mệnh là vận động, ngủ miết thì còn có ý nghĩa gì?”
Mộc Phàm tự lẩm bẩm, kiên quyết không nguyện ý ngủ say.
Kéo dài sinh mệnh không phải để cho ngươi cứ thế mà ngủ luôn, như vậy còn có ý nghĩa gì, còn không bằng không tu luyện, hết thọ nguyên rồi chìm vào giấc vĩnh hằng.
“Được rồi, vẫn là nhìn qua vũ trụ trong ta, có lẽ đã tiến hóa đến vũ trụ siêu duy.”
Mộc Phàm tự lẩm bẩm, chuyển ý thức vào thể nội, thấy vũ trụ trong cơ thể hắn đã sớm tiến hóa thành một vũ trụ siêu duy hoàn chỉnh.
Đây là một thế giới vũ trụ siêu duy.
Từ khi hắn ngưng tụ hoàn chỉnh ba ngàn ngụy đại đạo về sau, nội vũ trụ đã tiến hóa thành công.
Mà sau khi ba ngàn ngụy đại đạo dung luyện làm một, ngưng tụ đại đạo độc tôn, nội vũ trụ lại lần nữa nghênh đón thuế biến và tiến hóa, muốn đột phá giới hạn siêu duy.
“A, hệ thống, nội vũ trụ của ta còn có thể tiếp tục trưởng thành đúng không?”
Hắn ngạc nhiên phát hiện, nội vũ trụ tựa hồ còn có thể tiếp tục tiến hóa trưởng thành, cảm giác thật đáng sợ.
“Hình như là vậy đó kí chủ.”
Hệ thống thản nhiên nói: “Trên lý luận, vũ trụ là có thể trưởng thành tiến hóa không hạn chế, từ thế giới Tiểu Thiên tiến hóa thế giới Trung Thiên, thế giới Đại Thiên, lại đến vũ trụ Thấp Duy, sau đó tiến hóa vũ trụ Cao Duy, sau cùng tiến hóa vũ trụ chung cực.”
“Nói cách khác, nội vũ trụ của ngươi có thể có thể tiến hóa thành vũ trụ chung cực, nhưng hi vọng không lớn, kí chủ không cần suy nghĩ nhiều.”
Hệ thống một năm một mười giải thích, lại nhắc nhở: “Vô số thế giới, vô hạn vũ trụ, chỉ có một cái vũ trụ chung cực.”
“Bởi vì chung cực là duy nhất, chí thượng, không tồn tại cái thứ hai, cho nên kí chủ ngươi muốn tiến hóa làm vũ trụ chung cực, cơ hồ là không thể nào.”
“Trừ phi, cái vũ trụ chung cực trước đó bị hủy diệt, ngươi mới có một khả năng nhỏ nhoi tiến hóa Vũ Trụ của mình thành vũ trụ chung cực mới.”
Mộc Phàm nghe hệ thống giải thích xong, trong lòng hiểu ra, nhưng cũng không thể nào tin được.
“Hệ thống, ngươi nói vậy ta không đồng ý, đã có một lần tức có lần thứ hai, đây là chân lý, Nhất sinh Nhị, Nhị sinh Tam, vũ trụ chung cực là một, nhưng nó đồng dạng có thể có hai, có ba, có vô số cái.”
Mộc Phàm càng nói càng hăng hái, trong lòng ẩn ẩn bắt được một ý nghĩ thoáng qua.
Chỉ là hắn chưa rõ ràng được ý tưởng đó là cái gì, dường như hắn đã bỏ sót cái gì.
“Ta hình như bỏ qua cái gì, bí mật của vũ trụ chung cực?”
Hắn cau mày, vừa mới tựa hồ để lỡ một cơ hội hiểu rõ bí mật của vũ trụ chung cực, đáng tiếc suy nghĩ đó chỉ thoáng qua mà thôi.
“Nội vũ trụ có khả năng tấn thăn, dù rất bé, chỉ là khuyết thiếu một cơ hội, một cái hạch tâm để tấn thăng.”
Một phen cảm ngộ và kiểm tra, Mộc Phàm yên lặng tự hỏi vấn đề này.
Có lẽ chỉ có tiến vào vũ trụ chung cực mới có thể hiểu được chung cực huyền bí, đến lúc đó mới có thể làm rõ bí mật của vũ trụ chung cực.
Hiện tại không vội, thời gian còn rất nhiều, một trăm triệu năm sau chung cực cổ lộ mới mở ra, có vẻ sẽ phiền muộn và nhàm chán đây.
“Hệ thống, ngươi nói có biện pháp nào để gia tốc không, hoặc là rút ngắn thời gian chung cực cổ lộ mở ra?”
Mộc Phàm thầm nghĩ, có thể đốt cháy giai đoạn hay không.
“Kí chủ, có thể.”
Hệ thống khẳng định, ánh mắt Mộc Phàm tỏa ánh sáng.
Hắn hỏi: “Mau nói xem có biện pháp nào, tốt nhất là có thể mở ra lập tức.”
“Chung cực cổ lộ mở ra là lấy đại đạo tranh phong làm cơ sở, vạn linh tranh đoạt tới trình độ nhất định, thì có thể mở chung cực cổ lộ, tiến vào giai đoạn tiếp theo.”
“Ngươi có thể hiểu thành, đại đạo tranh phong là màn dạo đầu, mà chung cực cổ lộ mới là chiến trường quan trọng của đại đạo tranh phong.”
“Bên trong Không Gian Đại Đạo là căn nguyên Đại Đạo, cổ lộ tranh phong, tranh là tranh danh ngạch tiến vào vũ trụ chung cực.”
Hệ thống giải thích cho Mộc Phàm rõ mười mươi.
“Chỉ cần kí chủ lặng lẽ bồi dưỡng vài tiểu tình nhân hoặc là thuộc hạ thành tựu ngụy đại đạo, đạt cấp bậc ba ngàn ngụy Đại Đạo, là có thể dẫn phát ba ngàn đại đạo cộng minh, mở ra chung cực cổ lộ.”
Hóa ra, đại đạo tranh phong cũng là bồi dưỡng ba ngàn cấp bậc ngụy đại đạo mới, để cùng ba ngàn đại đạo cộng minh.
Nếu là vậy, chẳng phải là nói mình có thể điều khiển hết thảy trong bóng tối?
Ba ngàn ngụy đại đạo, vậy còn không bằng tự bồi dưỡng ba ngàn thân tín.
Chúa tể khác toàn có cả đoàn Đạo Chủ, ngụy đại đạo, bên cạnh mình một cái cũng không có, mặt mũi biết để đâu.
Làm Đế Tôn vô thượng vạn đạo thần phục, không có một nhóm thuộc hạ cường đại làm sao dám đi ra ngoài?
“Hệ thống, ngươi nói xem ta có thể bồi dưỡng một nhóm lớn Chúa Tể không?”
Mộc Phàm đột nhiên nghĩ đến vấn đề này.
Dù sao cấp Chúa Tể cũng không có hạn chế số lượng.
Người khác làm không được, nhưng hắn có hệ thống có thể nhẹ nhõm hoàn mỹ giải quyết vấn đề này.
“Kí chủ ngươi rốt cục tỉnh ngộ, bồi dưỡng một nhóm Chúa Tể trung thành tuyệt đối cùng ngươi chinh chiến cổ lộ, đạp phá bí mật chung cực.”
Hệ thống nhắc nhở một tiếng.
Mộc Phàm mặt tối sầm, mắng: “Ngươi nói lời này không xấu hổ sao, rõ ràng cũng là muốn ta giúp ngươi, còn không phải là vì ngươi muốn quay về vũ trụ chung cực?”
“Không bồi dưỡng một số thuộc hạ cường đại, đi vũ trụ chung cực một mình quá nguy hiểm, tuy nơi này có có sẵn ba ngàn Chúa Tể, nhưng cũng không phải là thuộc hạ của ta.”
“Vẫn nên tự tay bồi dưỡng.”
Mộc Phàm nói nói, trong lòng làm quyết định.
Hắn suy tư, đưa tay nhẹ nhàng nắm một cái, Không Gian Đại Đạo hiện lên ở trước mắt, nhìn qua vách ngăn đại đạo là tràng cảnh bên trong.
Không Gian Đại Đạo trong mắt hắn tựa như một cái hồ cá, bên trong có vô số cá lớn cá nhỏ tranh cướp căn nguyên.
“Lăng Sa, Tiểu Ách, Tiểu Ngả, Tiểu Linh, Hình Thiên, tăng thêm Hằng Nga, Oran, Già Lam hiện tại đang thuế biến trong nội vũ trụ.”
Mộc Phàm ánh mắt lấp lóe, yên lặng tự đếm số thuộc hạ chính mình bồi dưỡng.
Còn vị Địch Mỹ Toa kia, hắn không để ý đến, người ta cũng không phải là thuộc hạ của hắn, càng không phải là rất quen, chỉ là một bất hủ giả qua đường mà thôi.
“Ừm, thu thập cả đám Dao Trì nữa.”
Mộc Phàm vừa dứt mạch suy nghĩ, đột nhiên đưa ra một cái tay đâm vào trong hư vô tối tăm.
Thiên Ngoại Thiên, thiên đình vô thượng.
Đám Dao Trì đang thương nghị cách mở rộng thế lực.
Oanh!
Đột nhiên, Thiên Ngoại Thiên rung động, kinh động đến vô số bất hủ giả cường đại, đồng loạt mở hai mắt ra nhìn qua.
Nhìn một cái đã muốn rớt mắt toàn bộ sinh vật trong Thiên Ngoại Thiên hoảng sợ.
Thiên Ngoại Thiên vô cớ vỡ tan, một bàn tay lớn từ hư vô trên Thiên Ngoại Thiên mò xuống, năm ngón tay mở ra, già thiên tế nhật, uy áp cường đại khiến toàn bộ sinh vật không thể động đậy.
“Chuyện gì xảy ra?”
“Đây là cái gì?”
Dao Trì, Nữ Oa giật mình kêu lên, nhìn lấy bàn tay khổng lồ đang giáng xuống, tâm thần rung động, nhưng không có cách nào động đậy.
Là ai muốn tấn công Thiên Đình ?
“Chớ hoảng sợ, trẫm đến mang các ngươi đi.”
Đang lúc đám Dao Trì, Nữ Oa sợ đứng người, thanh âm quen thuộc đột nhiên truyền khắp mỗi khắp ngõ ngách trong Thiên Đình, lập tức trấn an bọn họ.
“Thiên Đế?”
Toàn thể Thiên Đình kinh hỉ, phấn chấn, rai là Thiên Đế tới.
Thanh âm kia, chính là Mộc Phàm, hơn nữa nhìn động tác của hắn là muốn đóng gói mang trọn cái Thiên Đình đi.
Ầm ầm.
Một tay che trời, năm ngón tay nhẹ nhàng nhấc Thiên Đình lên, toàn bộ Thiên Ngoại Thiên đều kịch liệt lay động, hơi thở cường đại chấn động cả phương vũ trụ.
Mộc Phàm cường thế phá vỡ màng bảo hộ Thiên Ngoại Thiên, mang cả Thiên Đình đi, hoàn toàn không bị pháp tắc Thiên Ngoại Thiên hạn chế.
Hành động này tất nhiên kinh động Đại Thiên chi chủ.
Lúc này, ngay tại bên trong Không Gian Đại Đạo, Đại Thiên chi chủ đột nhiên giật nảy mình.
“Làm càn!”
Đại Thiên chi chủ bỗng nhiên gầm thét lên, lực lượng cường đại bạo phát, ý chí hắn trong nháy mắt đã truyền đến một phân thân hùng mạnh trong Thiên Ngoại Thiên.
“Người nào dám công kích Thiên Ngoại Thiên của bổn tọa?”
Đại Thiên chi chủ đằng không, thân thể cao lớn che phủ bầu trời, căm tức nhìn bàn tay khổng lồ trong hư vô.
“Đứng lại cho bổn tọa.”
Đại Thiên chi chủ phẫn nộ, tấn công bàn tay kia, muốn lấy lại Thiên Đình.
Dù sao Thiên Đình cắm rễ ở thiên ngoại thiên cắm rễ, dưới cái nhìn của nó đã thuộc về Thiên Ngoại Thiên, là tài sản tư nhân của nó.
Không nghĩ tới có người dám mang đi.
Thiên Đình, rất trọng yếu, Đại Thiên chi chủ phát giác được đám người Dao Trì, Nữ Oa có chỗ đặc thù, tự nhiên muốn thu phục Thiên Đình cho mình dùng.
Bây giờ bị người mang đi, tất nhiên lửa giận ngút trời.
“Hừ!”
Thấy Đại Thiên chi chủ ngăn cản, Mộc Phàm hừ lạnh một tiếng, lực trùng kích trong nháy mắt đã chấn nát cơ thể Đại Thiên chi chủ.
Bành!
Phân thân bị phá nát, biến thành tro bụi, một tia phản kháng cũng không có.
Chỉ là một cái phân thân của Đại Thiên chi chủ, coi như bản thể đến gần cấp bậc Chúa Tể đỉnh phong, thậm chí sắp bước vào cảnh giới Chúa Tể cũng vô dụng.
Chúa Tể cũng không dám ngăn cản, huống chi chỉ là Đại Thiên chi chủ, muốn chết.
Chỉ là nhẹ nhàng hừ một cái, diệt phân thân Đại Thiên chi chủ, Mộc Phàm mang Thiên Đình đi, để vào nội vũ trụ của hắn.
Làm kẻ thống trị tối cao của vũ trụ siêu duy, Thiên Đình cao cao tại thượng, chính thức áp đảo ba ngàn đại đạo.
“Đại Thiên chi chủ.”
Mộc Phàm đưa ánh mắt về phía Không Gian Đại Đạo, trong mắt lộ ra một tia lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận