Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 620: Hư vô đại đạo

Trong sương mù, sáu sinh vật cấp Bất hủ chậm rãi đi tới.
Bọn chúng đề cao cảnh giác, đòn công kích vừa rồi chính là cảnh cáo.
Vèo!
Đột nhiên, một bóng đen chợt lóe rồi biến mất.
“Cẩn thận!”
Chỉ nghe một tiếng hô to, đáng tiếc chậm một bước.
Liền thấy thân thể một sinh vật vàng kim đột nhiên nổ tung, hóa thành vô số bụi vàng phiêu tán.
Bụi vàng hoà vào sương mù, chớp mắt liền không còn.
“Đáng chết!”
“Đại đạo nguyên linh ở nơi này quá cường đại.”
Những sinh vật khác tức giận rống to.
Một sinh vật trong nhóm đã bị hạ gục.
Hai sinh vật vàng kim còn lại chưa kịp thấy được là thứ gì thì một đồng bạn đã chết, tự nhiên rất phẫn nộ, sợ hãi.
“Sương mù này có vấn đề, lại hạn chế khôi phục thân thể sống lại.”
Một sinh vật kim cương lập loè ánh sáng, vẻ mặt nghiêm trọng nói.
Mấy sinh vật còn lại đề cao cảnh giác, xích lại gần nhau, thi triển quầng sáng phòng ngự.
Sương mù có vấn đề, một khi bị đánh nát thì không thể khôi phục, sống lại.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sinh vật vàng kim bị hạ gục trong nháy mắt, sương mù này hạn chế năng lực, thậm chí còn có thể cắn nuốt căn nguyên.
“Rốt cuộc vừa rồi là thứ gì?”
Địch Mỹ Toa nghiêm túc, nhẹ nhàng hỏi.
Mộc Phàm yên lặng lắc đầu: “Chỉ nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ, một kích tiêu diệt sinh vật vàng kim, còn cắn nuốt đối phương.”
“Tốc độ, lực lượng có sự hạn chế.”
Hắn đang nói bỗng dừng lại, ảm ứng được phía sau có dao động khác thường.
“Lập phương thời không, giam cầm.”
Trong khoảnh khắc, Mộc Phàm xoay người đánh ra một luồng năng lượng cường đại, hóa thành một đám khối vuông, tầng tầng lớp lớp đan xen.
Đó là lồng giam thời không, chồng chất lên nhau, giam cầm một bóng dáng mơ hồ.
“Đại đạo nguyên linh?”
Cả ba kinh ngạc quan sát bóng dáng trong lồng giam, nó không có hình thái cụ thể, không có thực thể, có vẻ không chân thật.
Nhưng Mộc Phàm khẳng định nó có tồn tại, chỉ là ở một loại hình thái khác.
“Tưởng niệm thể?” Mộc Phàm bỗng hiểu ra.
Rốt cuộc cũng xem rõ, đây là tưởng niệm thể, không có hình thái, không có hình dạng cụ thể.
Thứ này tới vô ảnh đi vô tung, nếu không phải bị Mộc Phàm thi triển lồng giam thời không giam cầm, có khả năng không thể nhìn thấy nó.
“Không phải ngươi nói có ba con đại đạo nguyên linh sao, đây là con mà ngươi nhìn thấy trước đó?”
Mộc Phàm nhìn Địch Mỹ Toa đang khiếp sợ, mở miệng hỏi.
Địch Mỹ Toa lắc đầu: “Không phải, ba con đại đạo nguyên linh trước đó đều có hình dạng.”
“Thứ trước mắt hoàn toàn ở dạng hư vô.”
Nàng nói đến đây, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng dị thường, nếu không nhờ Mộc Phàm, có khả năng đã bị đánh lén mà không hay biết.
“Hệ thống, thứ này hình thành như thế nào?”
Lúc này, Mộc Phàm vừa gia cố lồng giam, vừa dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, tưởng niệm thể do hư vô pháp tắc tạo thành, trên lý luận thì thứ này không thể xuất hiện hình thái ý thức.”
“Nhưng trọng bảo nơi này có lực lượng thần bí, đại đạo nguyên linh tập trung ở nơi này đã sinh ra linh trí.”
“Có lẽ, bản thân kiện trọng bảo kia đã có ý thức, muốn bồi dưỡng một đám thủ hạ cường đại để bảo hộ chính mình.”
Nghe hệ thống nói xong, Mộc Phàm đã suy đoán ra kết quả sơ bộ.
Trọng bảo nơi này có ý thức, đây là hình thái ban đầu của sinh mệnh.
Bảo vật xuất hiện ý thức, đại biểu cho nó có tư tưởng, có mong muốn, cho nên những đại đạo nguyên linh này có quan hệ với trọng bảo.
“Ký chủ, lồng giam thời không không thể hoàn toàn giam cầm nó, biện pháp tốt nhất chính là trực tiếp luyện hóa, cắn nuốt.”
Hệ thống đưa ra kiến nghị.
Mộc Phàm nghe xong yên lặng không nói, cắn nuốt tưởng niệm thể này là biện pháp giải quyết duy nhất.
Nếu không thì nó sẽ nhanh chóng thoát khỏi lồng giam, muốn giam cầm lần nữa sẽ không dễ dàng.
“Vậy luyện hóa nó.” Mộc Phàm suy nghĩ rồi quyết định.
Đinh!
“Luyện hóa tưởng niệm thể cần nạp một trăm tia căn nguyên đại đạo.”
“Nạp đúng chỗ, bắt đầu luyện hóa.”
Tiếng hệ thống nhắc nhở truyền đến, Mộc Phàm thấy hư vô tưởng niệm thể trước mắt đột nhiên run lên.
Theo bản năng nó sinh ra sợ hãi, cuộn lại, không ngừng đâm trái đâm phải, muốn thoát khỏi lồng giam.
Đáng tiếc, đối mặt với sức mạnh to lớn của hệ thống, nó nhanh chóng bị luyện hóa.
Ý thức biến mất, chỉ để lại một cổ căn nguyên hư vô đại đạo thuần túy, bị Mộc Phàm nuốt hết.
Địch Mỹ Toa bên cạnh đơ ra, ngây ngẩn khi nhìn thấy Mộc Phàm ăn luôn tưởng niệm thể.
“Ngươi, ngươi thế mà ăn nó?” Địch Mỹ Toa hoảng sợ hô lên.
Nàng khiếp sợ nói: “Ngươi không biết khi hấp thu đại đạo khác nhau sẽ dẫn tới xung đột sao?”
“Ngươi ăn như vậy, không sợ nổ tan xác.... A... Ngươi...”
Đang nói, Địch Mỹ Toa bỗng ngây ngốc nhìn hắn.
Toàn thân Mộc Phàm phát sáng, thân thể đột nhiên trở nên hư ảo.
Lúc này, lực lượng vận mệnh trào ra, hai cổ lực lượng đan xen, dung hợp với nhau.
Cuối cùng, thân thể Mộc Phàm sinh ra biến hóa kỳ diệu, đảo mắt liền biến mất.
Địch Mỹ Toa cùng Hình Thiên ngẩn ra, tận mắt nhìn thấy Mộc Phàm hư hóa rồi biến mất, không còn cảm ứng được sự tồn tại của hắn.
Hư vô đại đạo, vận mệnh đại đạo, hai lực lượng dung hợp sinh ra biến đổi về chất, khiến Mộc Phàm từ hình thái thực thể hóa thành hình thái hư vô.
Ở hình thái này, Mộc Phàm không tồn tại, kết hợp với vận mệnh, hiển nhiên cũng không ở trong vận mệnh, hoàn toàn biến mất.
Vù!
Ngay sau đó, Mộc Phàm lại xuất hiện, nhưng nhanh chóng biến mất tiếp.
Mộc Phàm cứ ẩn ẩn hiện hiện, yên lặng quen thuộc với năng lực mới này.
“Thật kì diệu, dĩ nhiên thật sự biến mất, hư vô đại đạo, không tồn tại trong vận mệnh, cũng không tồn tại trong thời không.”
Mộc Phàm chậm rãi xuất hiện.
Hình thái hư vô rất kỳ diệu, rõ ràng không tồn tại nhưng rồi lại tồn tại, hóa thành hư vô, dung nhập lực lượng vận mệnh hoàn toàn khiến kẻ khác không nhìn thấy, không sờ được, không cách nào cảm ứng.
Ở trạng thái hư vô, Mộc Phàm nhận thấy thực lực thế mà được đề cao, cường đại hơn vài phần.
“Có lẽ khi gom đủ ba ngàn đại đạo, thực lực của ta sẽ tăng đến cấp độ vô địch thật sự.”
Ba ngàn đại đạo một thân khủng bố đến mức nào hắn cũng không rõ, nhưng ở cấp độ hiện tại đã rất cường đại rồi.
“A...”
Đột nhiên, có từng tiếng kêu thảm thiết từ trong sương mù truyền đến, nhóm Mộc Phàm bừng tỉnh.
Mộc Phàm giương mắt nhìn, năm sinh vật trong sương mù đã chết mất ba, tình huống hai sinh vật còn lại cũng không ổn.
Bọn chúng bị ba con đại đạo nguyên linh đáng sợ vây quanh, không ngừng công kích, tình huống nguy cấp.
Có ba thi thể nằm dài, bộ dạng thê thảm, trái tim và đầu đều bị đánh nát, thân thể đang tiêu tán từng chút.
Sương mù chung quanh đang không ngừng hấp thu, cắn nuốt sạch căn nguyên.
Một màn này làm sắc mặt nhóm Mộc Phàm thay đổi.
“Ba con đại đạo nguyên linh thật là lợi hại, sương mù cũng quỷ dị.”
Mộc Phàm nghiêm nghị, nhìn hai sinh vật cấp Bất hủ đang đau khổ giãy giụa, toàn thân bị sương mù bao vây, ăn mòn, không ngừng phân giải, cắn nuốt căn nguyên.
Thân thể bọn chúng dần hóa thành bột mịn.
Sinh vật cấp Bất hủ thế mà không cách nào phản kháng, cứ bị phân giải, cắn nuốt như vậy.
“Thật đáng sợ.”
Sắc mặt Địch Mỹ Toa trắng bệch, hoảng sợ nói: “Chúng ta nên rời đi, nơi này quá tà môn, sinh vật cấp Bất hủ đều vẫn diệt.”
“Không vội.” Mộc Phàm xua xua tay, trấn định nói: “Tuy sương mù rất quỷ dị nhưng cũng có giới hạn.”
“Các ngươi không phát hiện sao, phạm vi mười trượng quanh ta không có sương mù tràn vào, những đại đạo nguyên linh này cũng chịu sự khống chế.”
Mộc Phàm dừng một chút mới tiếp tục nói: “Ta suy đoán, rất có thể là đại đạo nguyên linh nơi này đã trở thành thủ hạ của trọng bảo trong sương mù.”
“Kiện trọng bảo kia mới là thứ thật sự đáng sợ.”
Nghe đến đây, Địch Mỹ Toa có ngốc cũng hiểu được, trọng bảo có ý thức.
“Sao có thể?” Nàng kinh hô: “Dưới ba ngàn đại đạo, không có bất kỳ Đại đạo chí bảo nào có thể sinh ra ý thức.”
“Đừng choáng váng, không có gì là tuyệt đối.”
Mộc Phàm lắc đầu, hắn mắt sáng quắc nhìn về phía hai sinh vật cấp Bất hủ đang tiêu tán.
Cuối cùng đã bị sương mù cắn nuốt sạch.
Hoặc có thể nói là bị kiện trọng bảo kia cắn nuốt.
“Nó muốn hấp dẫn vô số sinh linh tiến đến, từ đó cắn nuốt căn nguyên của các sinh vật cường đại, để có năng lực cùng cơ hội tránh thoát sự trói buộc của đại đạo.”
“Nó muốn lột xác thành Đại đạo chi linh.”
Ong!
Mới vừa nói xong, trong sương mù có tiếng vù vù kỳ dị truyền đến, sương mù bốc hơi.
Chỉ thấy từng bóng đen đột nhiên bất động, bị từng sợi dây xỏ xuyên qua thân thể, nhìn kỹ đều là đại đạo nguyên linh.
Từng con đại đạo nguyên linh bị đâm xuyên thân thể, căn nguyên bắt đầu bị hấp thu, phát ra từng tiếng rên rỉ.
Cảnh này này làm Mộc Phàm, Địch Mỹ Toa và Hình Thiên ngây ra.
“Này...” Địch Mỹ Toa mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Mộc Phàm nheo mắt, lẩm bẩm nói: “Tốt lắm, tá ma giết lừa, kiện trọng bảo kia đang hấp thu một lượng lớn căn nguyên từ đại đạo nguyên linh, nó muốn lột xác.”
“Ký chủ có vận khí rất tốt, dĩ nhiên có thể gặp được một nguỵ đại đạo.”
Trong đầu đột nhiên vang tiếng hệ thống, hình như nó có chút kinh ngạc.
“Ngụy đại đạo?”
Đồng tử Mộc Phàm co rụt lại, trái tim đập mạnh, hình như mình gặp được đồ vật khó lường.
Ở trung tâm sương mù có một quả cầu thịt to chậm rãi xuất hiện trước mắt nhóm Mộc Phàm.
Nó chính là trọng bảo ở nơi này, bên trong dựng dục một ngụy đại đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận