Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 454: Khiêng lên liền chạy mất

“Thái Nhất, ngươi muốn làm gì?”
Dao Trì vừa kinh hoảng vừa tức giận, ra sức giãy giụa, đáng tiếc không cách nào thoát khỏi Khốn tiên thằng.
Nàng cảm thấy hối hận, vì sao dẫn Mộc Phàm tới nơi này, hiện tại tốt rồi, tự mình nhảy vào hố.
“Đừng giãy giụa, ta theo đuổi ngươi mấy vạn năm, thế mà ngươi lại trở thành đồ chơi của người khác.”
Hai mắt Thái Nhất đỏ đậm, gần như muốn phát cuồng.
Mình theo đuổi nàng mấy vạn năm, chưa bao giờ chiếm được, không nghĩ tới bây giờ bị một tên khốn nạn đoạt trước.
“Nếu ngươi thích chơi, bổn tọa sẽ chơi với ngươi thật tốt.”
Lúc này Thái Nhất, đã bị kích thích hỏng rồi, mặt xám xịt, do Mộc Phàm chọc tức.
Thái Nhất trong trạng thái điên cuồng hoàn toàn không một chút cố kỵ, một lòng chỉ muốn trả thù.
Dao Trì trước mắt đúng là đối tượng để hắn phát tiết.
“Thái Nhất, không phải như ngươi nghĩ, tỉnh táo chút đi.”
Dao Trì luống cuống, vội vàng giải thích.
Nhưng sao Thái Nhất có thể nghe lọt tai, mình theo đuổi mấy vạn năm không được, không nghĩ tới Mộc Phàm vừa mới xuất hiện liền đắc thủ, trong lòng có thể cân bằng?
Hai mắt toát lên vẻ điên cuồng: “Dao Trì, ta rất tỉnh táo, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết kết cục khi trêu đùa ta.”
“Yên tâm, ta sẽ chăm sóc ngươi thật tốt, dù sao ngươi là yếu tố quan trọng để ta đăng lâm Thiên vị.”
Thái Nhất vừa nói xong, nở nụ cười dữ tợn, điên cuồng, khiến Dao Trì sợ hãi.
Đây là Thái Nhất mà nàng quen biết sao, sao cảm giác như là kẻ điên, giống như muốn nhập ma.
“Thái Nhất, ngươi nhập ma.”
Sắc mặt Dao Trì thay đổi, kinh hãi nói: “Ngươi đi Hỗn độn thiên vực?”
“Hắc hắc, ngươi biết thì tốt, chờ ta hoàn toàn đột phá, lại tới tra tấn ngươi.”
Thái Nhất lạnh lùng cười nói, không có vội vã động tới Dao Trì, bởi vì hiện tại hắn đang ở thời khắc mấu chốt, lúc này không thể xuất hiện sai lầm.
Còn Dao Trì bị nhốt ở chỗ này, không có biện pháp chạy thoát.
Thái Nhất vừa đi, vẻ mặt Dao Trì tràn ngập sự hối hận, không ngừng giãy giụa muốn thoát ra, đáng tiếc cũng không có cách nào thoát khỏi Khốn tiên thằng.
Lúc này, trong tường kép không gian có một bóng người đang yên lặng quan sát.
Người này đúng là Mộc Phàm.
Thật ra hắn cũng không đào tẩu, chỉ là nhờ hệ thống hỗ trợ che đậy, ẩn giấu ở chỗ này, mục đích chính là nhìn xem có thể tìm được cơ hội xử lý Thái Nhất hay không.
Nhưng Thái Nhất quá cường đại, đã vượt qua hắn quá nhiều.
“Hệ thống, Thái Nhất này đang ở thời điểm đột phá mấu chốt, ngươi nói coi nếu ta đánh lén thì có bao nhiêu phần trăm chém giết được hắn?”
Mộc Phàm yên lặng nhìn Thái Nhất biến mất, trong lòng dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, sau khi đột phá cấp Hắc động, trên lý luận thì đánh lén đã vô dụng, bởi vì bất kỳ vật chất nào cũng không tránh thoát được hố đen.”
“Lấy năng lực hiện tại của ngươi, muốn giết chết Thái Nhất, tỷ lệ chỉ có một phần vạn.”
Đáp án này làm Mộc Phàm câm nín, có chút khó tin.
Lấy năng lực của hắn đi đánh lén không có khả năng chỉ có chút tỷ lệ này, ít nhất cũng có mười phần trăm khả năng có thể chém giết đối phương chứ?
“Ký chủ đã quên một điều, chắc chắn hắn có phòng bị trước khi đột phá, phòng bị kẻ khác đánh lén, ngươi muốn đánh lén thì tỷ lệ thành công không cao, trừ phi ký chủ nạp mười ngàn tỷ, tạm thời tăng lên, ở trạng thái tăng phúc gấp trăm lần, lúc đó sẽ có một phần trăm chém giết được hắn.”
Nghe thống lại giải thích xong, Mộc Phàm đã hiểu.
Thời điểm mình đột phá cũng phải phòng bị, đây là điều hiển nhiên.
Cao thủ giống như Thái Nhất, nhóm sinh linh đầu tiên trong vũ trụ sơ, tự nhiên không phải là kẻ ngốc, cho nên chắc chắn có phòng bị.
Hơn nữa bản thể của Thái Nhất bản thể chính là một hành tinh cổ xưa nhất, bên trong ẩn chứa năng lượng khủng bố, một khi mình đánh lén thất bại liền thê thảm.
Dù nạp mười ngàn tỷ, tạm thời tăng lên một cấp bậc, lại thêm tăng phúc trăm lần mà đánh lén Thái Nhất, kết quả hệ thống tính toán vẫn chỉ có tỷ lệ một phần trăm.
Điều này làm Mộc Phàm chần chờ, sau khi cân nhắc một hồi thì quyết định không mạo hiểm, tỷ lệ thành công quá thấp, không cẩn thận chút là xong luôn.
“Vậy thôi, ta vẫn nên kiếm chút tiền để đột phá.”
Mộc Phàm suy nghĩ kỹ, cuối cùng từ bỏ ý tưởng đánh lén, kiếm tiền, nạp tiền thăng cấp mới là cách ổn thỏa nhất.
Nói xong hắn liền chuẩn bị xoay người rời đi, nhưng mới vừa bước một bước liền nghe tiếng hệ thống nói.
“Ký chủ, ngươi cứ rời đi thế này sao?” Hệ thống cảm thấy kỳ quái.
Mộc Phàm ngẩn người, khó hiểu nói: “Ta không đi chẳng lẽ ở lại xem hắn đột phá, hay là ở lại đánh lén, ta không ngốc nha.”
“Có phải ngươi đã quên chuyện gì hay không?” Hệ thống lại nhắc nhở.
Lúc này, Mộc Phàm sửng sốt, ngay sau đó quay đầu nhìn Dao Trì bị nhốt trong biển lửa, nàng đang ra sức giãy giụa muốn thoát khỏi.
“Ngươi nói nàng sao?” Mộc Phàm cảm thấy quái dị.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Không sai, ký chủ không mang nàng đi, để lại đây cho kẻ khác hưởng thụ sao?”
“....”
Mộc Phàm hết chỗ nói rồi, từ khi nào mà hệ thống quan tâm tới chuyện thế này, hắn cảm thấy rất kỳ quái.
“Ta mang nàng đi làm gì, nữ nhân này vừa mới hố ta một trận, thiếu chút nữa liền hại chết ta, nếu không có ngươi thì ta rất khó đào tẩu.”
Hắn có chút bất mãn, bất mãn đối với Dao Trì, hắn bị nàng hố tự nhiên trong lòng không vui.
“Ký chủ, ngươi không muốn tranh đoạt Thiên vị sao?”
Mộc Phàm nghe mà sửng sốt.
Thiên vị chính là vị trí Thiên Đạo, có thể chấp chưởng quyền hành của Thiên Đạo, cao quý, vô thượng.
“Tranh Thiên vị thì liên quan gì đến nàng?” Mộc Phàm mơ hồ suy đoán được rồi, nhưng vẫn hỏi.
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Vạn vật phân âm dương, nếu ngươi muốn đăng lâm Thiên vị, chấp chưởng Thiên Đạo, nhất định phải âm dương hợp nhất.”
“Mà Dao Trì là một Tiên thiên nữ thần đặc biệt trong nhóm thần linh đầu tiên, phù hợp với điểm này, nếu không thì Thái Nhất sẽ không nghĩ trăm phương nghìn kế muốn có được nàng.”
“Không có nàng, sẽ không thể viên mãn, âm dương thiếu hụt, danh không chính ngôn không thuận, không cách nào chấp chưởng Thiên Đạo.”
Nói đến đây, hệ thống dừng một chút mới tiếp tục: “Trừ phi, ký chủ ngươi có thể tìm được một Tiên thiên nữ thần khác có thể thay thế nàng, nhưng kẻ phù hợp điều kiện này trong toàn bộ vũ trụ không vượt qua mười ngón tay.”
“....”
Mộc Phàm ngây ngốc, nghe hệ thống nói xong không biết nên đáp thế nào.
“Ta không tranh không được sao?”
Hắn luôn cảm thấy bên trong có hố, rất cảnh giác, thậm chí trong lòng có chút mâu thuẫn.
“Ký chủ, ngươi không muốn khai sáng Thiên Đình, đăng lâm vị trí Thiên Đế?”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở.
Mộc Phàm lắc đầu: “Thôi, Thiên Đế gì đó quá cao lớn, ta cảm thấy không thích hợp với ta, hơn nữa làm Thiên Đế mệt biết bao nhiêu.”
“Ký chủ, mở Thiên đình, ngồi lên Thiên vị, có thể lấy được căn nguyên Thiên Đạo, không chỉ có thể dùng để tu luyện tăng lên cảnh giới, còn có thể dùng nạp phí.”
“Nói cách khác, ký chủ sáng lập Thiên Đình, đăng lâm vị trí Thiên Đế, mỗi ngày sẽ thu được căn nguyên Thiên Đạo cuồn cuộn, hiểu theo cách của ký chủ chính là một ngày làm Thiên Đế có thể thu hoạch được căn nguyên Thiên Đạo trị giá ít nhất là một trăm ngàn tỷ.”
“Hơn nữa Thiên Đình càng cường đại, ký chủ càng được nhiều căn nguyên Thiên Đạo, bỏ qua cơ hội này sẽ không có lần sau, xin ký chủ suy xét cẩn thận rồi quyết định.”
Hệ thống nói xong liền im lặng.
Mộc Phàm nghe lời hệ thống nói mà cảm xúc dạt dào, nhiệt huyết sôi trào.
Hai mắt hắn tỏa ánh sáng, nghe hệ thống nói làm Thiên Đế một ngày có thể được một trăm ngàn tỷ, quả thực chính là mở công ty kiếm tiền nha.
Sáng lập Thiên Đình không phải giống như sáng lập một công ty sao, triệu tập nòng cốt Thiên Đình, sau đó lớn mạnh thế lực Thiên Đình, mình sẽ thu vào càng nhiều.
“Mẹ nó, còn có chuyện tốt thế này, một ngày làm Thiên Đế liền có một trăm ngàn tỷ, thật hay giả?” Mộc Phàm động tâm.
Bởi vì luôn cảm thấy có hố cho nên trong lòng xuất hiện mâu thuẫn, hiện tại vừa nghe hệ thống nói làm Thiên Đế một ngày được một trăm ngàn tỷ, tìm đâu ra chuyện tốt như thế này chứ?
Hơn nữa làm lớn mạnh thế lực Thiên Đình còn có thể gia tăng tiền thu vào, một ngọn lửa đã được thắp lên trong lòng Mộc Phàm.
Nếu hệ thống nói chuyện khác thì hắn không bị dao động, nhưng kiếm tiền thì hắn không thể không động tâm, ai kêu hiện tại hắn thiếu tiền đây.
“Còn không phải chỉ làm Thiên Đế thôi sao, sợ cái gì, làm.”
Mộc Phàm trái lo phải nghĩ, tuy rằng có khả năng lọt hố, thậm chí gặp nguy hiểm, nhưng vì ích lợi, mạo một chút vẫn đáng giá.
Như vậy thì không thể chắp tay tặng Dao Trì cho Thái Nhất, nếu không thì đi đâu tìm một nàng khác chứ?
Nghĩ vậy, Mộc Phàm lặng yên ẩn núp tới gần, sắc mặt Dao Trì tái nhợt, trong mắt lộ vẻ hoảng loạn, thậm chí có chút sợ hãi cùng hối hận.
Vù!
Mộc Phàm mới vừa tiếp cận Dao Trì, một bóng dáng đột nhiên xuất hiện.
“Thái Nhất, mau thả ta.”
Nhìn thấy người tới, Dao Trì lập tức phẫn nộ hô to.
Người tới thế mà là Thái Nhất, hắn không để ý đến Dao Trì mà nhíu mày, nghi ngờ quanh, hình như nhận ra điều gì khác thường.
“Kỳ quái, vì sao bổn tọa cứ cảm giác có gì đó khác thường?” Thái Nhất lầm bầm lầu bầu.
Nhưng kiểm tra mấy lần vẫn không phát hiện vấn đề.
Mộc Phàm ẩn giấu không xa không dám thở mạnh, kinh ngạc nhìn Thái Nhất, gia hỏa này thế mà có thể phát giác, so với trước đó khủng hơn rất nhiều.
“Hệ thống, ngươi có thể cường hóa Thí thần đạn sao?”
Nhìn vẻ mặt của Thái Nhất, trong đầu Mộc Phàm nảy một ý tưởng, lập tức dò hỏi hệ thống.
“Có thể, chỉ cần nạp một ngàn tỷ, cường hóa uy lực của Thí thần đạn lên mười lần, đây là cực hạn.”
Hệ thống đưa ra đáp án làm Mộc Phàm vui mừng.
Cường hóa uy lực tăng gấp mười lần có thể xử lý Thái Nhất hay không?
Dù sao uy lực của bom phản vật chất rất khủng bố nha.
“Hệ thống, sau khi cường hóa, Thí thần đạn có thể giết chết Thái Nhất sao?”
Mộc Phàm gấp không chờ nổi hỏi một câu.
Đáng tiếc đáp án là không thể, uy lực Thí thần đạn cường hóa gấp mười lần vẫn không thể giết chết cường giả cấp bậc như Thái Nhất.
“Được thôi, nổ không chết cũng khiến hắn mặt xám mày tro.”
Mộc Phàm hung ác, trực tiếp nạp mười ngàn tỷ cường hóa mười quả Thí thần đạn, vốn dĩ muốn dùng hết mười quả, nhưng nghĩ một hồi cảm thấy vẫn nên dùng hai quả thôi.
“Thái Nhất, ngươi không có lòng tốt, mau thả ta ra.”
Dao Trì tức giận hô to.
“Hừ..” Thái Nhất lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Đừng hô, bổn tọa quyết định mạnh mẽ âm dương hợp nhất với ngươi, ngươi nhận mệnh đi.”
“Cái gì? Ngươi dám... Thái Nhất, ta quyết không để ngươi thực hiện được.” Dao Trì nghe xong kinh hoảng, trong mắt lộ vẻ quyết tuyệt.
Chỉ thấy giữa hai chân mày của nàng đột nhiên lóe sáng.
Thái Nhất nhìn thấy tức khắc giận dữ: “Ngươi tình nguyện tự hủy chân linh cũng không để ta chạm vào ngươi?”
“Bổn tọa liền phong ấn chân linh của ngươi.”
Thái Nhất bạo nộ muốn ra tay phong ấn chân linh của Dao Trì.
Vù!
Đúng lúc này, một bóng đen lặng yên xuất hiện bên cạnh Dao Trì, khi cả hai còn chưa kịp phản ứng thì bóng dáng này khiêng Dao Trì lên, xoay người nhảy vào hư không chạy mất.
“Thái Nhất, ta mang Dao Trì đi trước, trước khi đi thưởng ngươi hai viên đạn.”
Trong hư không truyền đến một giọng nói, đúng là tiếng Mộc Phàm, khiến Thái Nhất nhanh chóng tỉnh táo lại, thấy Mộc Phàm khiêng Dao Trì trốn vào hư không, tức khắc nổi trận lôi đình.
“Khốn nạn!” Thái Nhất muốn đuổi theo.
Tích tích tích...
Đúng là lúc này, trước mặt hắn truyền đến từng tiếng tích tích kỳ quái, cúi đầu liền thấy hai đồ vật kỳ quái, lóe ánh sáng hồng.
Nhìn hai đồ vật này, tuy rằng không rõ là thứ gì nhưng trong lòng Thái Nhất căng thẳng, có dự cảm không tốt.
Oanh!
Ngay sau đó, hai cổ năng lượng đáng sợ bùng nổ, sinh ra một lực lượng hủy diệt khủng bố, nháy mắt bao phủ Thái Nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận