Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 376: Tinh không cự thú

“Đây là cái gì?”
Mộc Phàm nhìn máy chiếu nho nhỏ, trên màn hình chiếu một hình ảnh tối tăm.
Trong hình là một phi thuyền vũ trụ, chậm rãi bay trong tinh không.
Chỉ thấy sắc mặt Tiêu lão nghiêm trọng, nói: “Đây là hình ảnh mà một phi thuyền thăm dò không người do chúng ta phóng đi từ hai trăm năm trước truyền lại.”
“Phi thuyền?” Ánh mắt Mộc Phàm chăm chú.
Nhìn kỹ hình ảnh mà phi thuyền quay chụp lại, nó đã xa khỏi hệ Thái dương, tiến sâu vào trong vũ trụ.
Vốn dĩ đang cảm thấy khó hiểu thì hình ảnh lại thay đổi, đột nhiên có một con quái vật khổng lồ xuất hiện.
“Đó là thứ gì?”
Đồng tử Mộc Phàm co rụt lại, nhìn thấy một quái vật khổng lồ đang nhanh chóng lướt qua vũ trụ.
Trong vũ trụ u ám, một quái vật khổng lồ màu đen chậm rãi đi qua, nhìn thong thả nhưng thật ra cực nhanh.
Có thể thấy chung quanh quái vật khổng lồ này có rất nhiều thiên thạch, mới vừa tới gần đã bị nó hút vào, biến mất.
Căn cứ theo kết quả tính toán, quái vật khổng lồ này dài đến mười vạn cây số, cả người ngăm đen, có từng đường vằn màu lam.
Phía trước nó có một đám hành tinh lớn nhỏ, đột nhiên quái vật khổng lồ há miệng rộng nuốt lấy.
Ực ực!
Chỉ một ngụm, mấy hành tinh lớn nhỏ đã bị nuốt.
Mộc Phàm trừng mắt, ngây ngốc xem hình ảnh trước mắt, đến đây đã bị gián đoạn, hiển nhiên là đã bị hủy diệt rồi.
Sắc mặt mọi người vô cùng nghiêm trọng, run rẩy.
Hình ảnh truyền lại cuối cùng thế mà là cảnh một vật còn sống, một ngụm nuốt mất một đám hành tinh lớn nhỏ.
Cảnh tượng đáng sợ làm các đại lão đều ngây ngốc.
“Nó là vật sống?” Mộc Phàm hỏi.
Tiêu lão cùng một đám cao tầng nhân loại gật đầu, biểu tình của mỗi người đều nghiêm túc.
Chuyện lớn.
Một vật sống dài tới mười vạn cây số, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
“Vấn đề liền ở chỗ này.”
Tiêu lão giới thiệu đơn giản: “Ngươi xem, kết quả tính toán cuối cùng mà phi thuyền dò xét truyền về, sinh vật đáng sợ kia đang hướng tới hệ Thái dương chúng ta.”
“A!”
Vừa nghe lời này, tất cả mọi người ở đây đều hít hà một hơi.
Mộc Phàm giật nảy mình, nhìn thứ trong hình, có thể thấy loáng thoáng hình dáng khổng lồ của nó.
Cự thú viễn cổ trên địa cầu so sánh với nó, quả thực là không bằng con kiến.
Nhìn xem sinh vật đáng sợ kia, thân hình dài mười vạn cây số, phủ kín vô số gai nhọn đen như thiên thạch, đầu nó cực to, đôi mắt âm u.
Toàn thân đen nhánh, di chuyển trong vũ trụ trông rất khủng bố, khó có thể phát hiện, nếu không phải bị phi thuyền vô tình quay chụp được, có khả năng cũng không phát hiện ra.
Đây là sinh vật gì, dài mười vạn cây số, ai mà có thể tưởng tượng nó lớn tới mức như vậy.
Hơn nữa này đầu quái thú đáng sợ này đang bay hướng tới hệ Thái dương, nếu nó thật sự xâm nhập vào hệ Thái dương, sẽ là một cảnh tượng đáng sợ như thế nào?
Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh nó một ngụm nuốt mất mấy tinh cầu, mọi người liền nhịn không được mà rùng mình, một khi tiến vào hệ Thái dương thì hậu quả khó lường.
“Rốt cuộc nó là sinh vật gì?”
“Sao trong vũ trụ lại có sinh vật đáng sợ như thế này?”
Sắc mặt mọi người rất khó coi, đều cảm thấy rất bất an.
Không ai nguyện ý đối kháng cự thú đáng sợ như vậy, một ngụm nuốt rớt mấy hành tinh, nếu vào hệ Thái dương, tới gần địa cầu, kết quả sẽ như thế nào?
Là hủy diệt hay kết quả nào khác thì chẳng ai tưởng tượng được.
Tiêu lão nghiêm túc nói: “Căn cứ theo kết quả tính toán, lúc ấy phi thuyền đã cách hệ Thái dương ba năm ánh sáng.”
“Nói cách khác, cự thú kia chỉ cách chúng ta ba năm ánh sáng thôi, nhưng chúng ta không có biện pháp tính được tốc độ của nó, chỉ có đoạn hình ảnh này thôi.”
“Kết quả tốt nhất chính là tốc độ của nó không quá nhanh, cần mấy trăm năm mới đến hệ Thái dương, nhưng ta cảm thấy chuyện này không thực tế.”
Tiêu lão cũng không tin lời mình nói.
Tốc độ của quái thú khổng lồ kia sẽ chậm sao, tuyệt đối không có khả năng, sinh vật có thực lực cường đại không có khả năng đi chậm.
Dù chậm cũng không đến mức quá chậm, nhìn thân hình dài đến mười vạn cây số liền có thể thấy được sự hung hãn cùng khủng bố của nó.
Giống như nó chính là quái thú đáng sợ nhất trong vũ trụ, chuyên môn cắn nuốt tinh cầu.
“Hệ thống, đó là sinh vật gì?”
Lúc này, Mộc Phàm không thể không dò hỏi hệ thống.
Mà hệ thống nhanh chóng đáp lại: “Ký chủ, đây là Tinh không cự thú, chuyên môn ăn tinh cầu, khối phân to mà ngươi lấy được chính là của nó.”
“....” Mộc Phàm cứng đờ, rốt cuộc cũng biết.
Tinh không cự thú, lấy tinh cầu làm thức ăn, hình ảnh vừa rồi chính là cảnh cự thú đáng sợ nuốt mất một đám hành tinh lớn nhỏ.
Cảnh tượng chấn động, tựa như nuốt đường, ăn đậu, làm người sợ hãi.
Sắc mặt Mộc Phàm có vẻ nghiêm trọng, nhìn hình ảnh Tinh không cự thú, từ hình ảnh đều có thể cảm nhận được nguy cơ cực lớn.
Đủ để nhìn ra sự đáng sợ của đầu Tinh không cự thú này, thực lực siêu mạnh, thậm chí có thể mang đến cho Mộc Phàm cảm giác nguy hiểm.
“Hệ thống, thực lực của nó thế nào?”
Bất đắc dĩ, Mộc Phàm lại dò hỏi hệ thống lần nữa, muốn hỏi đầu Tinh không cự thú kia cường đại tới mức nào.
Bởi vì hắn căn bản không cảm nhận được thực lực cụ thể của Tinh không cự thú vì khoảng cách quá xa, thông qua hình ảnh không cách nào phán đoán.
“Cụ thể thì không thể dò xét được vì khoảng cách quá xa, chỉ có thể nói một vạn ký chủ cũng không đủ cho nó cắn nuốt, mời ký chủ chuẩn bị trốn đi.”
Hệ thống truyền đến câu trả lời như vậy làm Mộc Phàm tức giận.
“Trốn cái đầu ngươi đó.”
Mộc Phàm mắng to: “Hệ thống, không thể nạp tiền chơi chết nó sao?”
“Chỉ cần nạp một triệu tỷ, ký chủ có thể hành hung tiểu quái thú kia.”
Đáp áp hệ thống đưa ra làm Mộc Phàm muốn tự đập đầu mình.
Một triệu tỷ, đi đâu kiếm a, cộng tiền của cả chín khu lại cũng không đủ.
Ngay sau đó, Mộc Phàm nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt sáng lên hỏi: “Hệ thống, nếu ta kêu bọn họ in tiền giúp ta, có phải in bao nhiêu liền có bấy nhiêu không?”
“Ký chủ tỉnh lại đi, ngươi không biết là làm như vậy thì tiền sẽ giảm giá trị sao?”
Hệ thống dội một chậu nước lạnh, giọng điệu có chút khinh thường.
Lúc này Mộc Phàm mới tỉnh ngộ, có chút xấu hổ, không phải in bao nhiêu tiền sẽ có bấy nhiêu, càng nhiều thì giá trị càng giảm.
“Mộc Phàm, ngươi có thể đánh bại đầu cự thú này sao?”
Lúc này, Tiêu lão hỏi câu này, những người khác cũng sôi nổi nhìn Mộc Phàm.
Bởi vì Mộc Phàm cường đại nhất trong nhóm, cường đại nhất trong nhân loại, truyền kỳ vô địch có thể đánh bại cấp Thần thoại.
Mộc Phàm cười khổ nói: “Ngài đừng nói giỡn, một vạn ta hiện tại cũng không phải đối thủ của đầu Tinh không cự thú kia.”
“Tinh không cự thú?”
Mọi người vừa nghe liền kinh ngạc, tên này thật sự hợp với hình dạng khổng lồ của nó, cự thú trong tinh không.
Mộc Phàm gật gật đầu, giải thích: “Đây là Tinh không cự thú, chuyên ăn tinh cầu, vừa rồi mọi người cũng đã thấy cảnh nó nuốt một đám hành tinh.”
“Hiện tại nó đang hướng tới hệ Thái dương, trở thành uy hiếp cực lớn đối với chúng ta, ta không chống nổi đầu Tinh không cự thú này.”
Hắn thành thật nói ra lời này, mình không đánh lại chính là không đánh lại, hệ thống đã nói một vạn mình hiện tại cũng không đủ cho nó ăn.
Vừa nghe thì mọi người lại hoảng sợ, Mộc Phàm cũng không có biện pháp đối kháng, ai có thể ngăn trở Tinh không cự thú đáng sợ kia?
“Nếu đưa Thí thần đạn vào miệng Tinh không cự thú, có thể nổ chết nó hay không?”
Đột nhiên có người đưa ra ý kiến này.
Ánh mắt mọi người sáng lên, lập tức nghĩ đến, cũng rất có khả năng, dù sao miệng Tinh không cự thú to như vậy mà.
Đưa Thí thần đạn vào trong bụng nó chẳng phải là trực tiếp nổ chết nó từ bên trong?
“Đừng choáng váng.”
Tiêu lão đả kích: "Uy lực Thí thần đạn hiện tại không đủ để giết nó, trừ phi uy lực lại tăng cường thêm một trăm lần, thậm chí càng cao hơn nữa.”
Tất cả mọi người nghe rồi đều im lặng, sắc mặt khó coi, đều cảm thấy lòng lạnh ngắt.
Nhìn Tinh không cự thú dài mười vạn cây số kia, cự thú có thể nuốt cả hành tinh, ai mà không sợ, ai có thể chống lại đây?
“Vấn đề lớn nhất bây giờ là chúng ta không biết khi nào con Tinh không cự thú kia đến hệ Thái dương.”
Một vị lão nhân sốt ruột nói.
Một người khác mở miệng nói: “Ta thấy không cần thiết phải lo lắng, có lẽ trên đường đi thì Tinh không cự thú đã đổi phương hướng, cũng không tới hệ Thái dương của chúng ta đâu?”
“Chuyện mọi người nói đều có khả năng xảy ra, nhưng chúng ta không thể không chuẩn bị sẵn sàng.”
“Lưu ý hình ảnh mà thiết bị giám sát bên ngoài hệ Thái dương truyền về.”
Tiêu lão truyền đạt ý kiến của mình, khẩn trương cũng vô dụng, trước phải dò xét, giám thị thật kỹ.
Còn đối kháng được hay không thì là một chuyện khác.
Kế tiếp, trên dưới chín khu đều bận rộn, chỉ có bộ phận cao tầng mới biết được bên ngoài hệ Thái dương có một uy hiếp khủng bố.
“Tinh không cự thú, những thiên thạch màu đen trong cuộc chiến Thiên trụy chính là phân của nó, chẳng lẽ cuộc chiến Thiên trụy liên quan đến Tinh không cự thú?”
Tất cả mọi người đều bận rộn, chỉ còn lại Mộc Phàm yên lặng ngắm nhìn vũ trụ, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc.
Thiên thạch màu đen trong cuộc chiến Thiên trụy là phân Tinh không cự thú, hai chuyện này có liên quan đến nhau hay không đây?
“Là vị tiên tri kia đứng sau màn thao túng tất cả sao?”
Hắn yên lặng suy nghĩ, đáng tiếc không có đáp án.
Điều duy nhất cần làm bây giờ là nghĩ cách giải quyết Tinh không cự thú, nhưng giải quyết như thế nào lại trở thành vấn đề lớn nhất.
“Thôi, về Khu thứ tám trước.”
Mộc Phàm nghĩ không ra chỉ có thể lắc đầu, xoay người chợt lóe biến mất khỏi Khu thứ nhất, khi xuất hiện đã về tới không trung Khu thứ tám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận