Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 378: Hung thú thượng cổ: Cửu anh

Trong rừng cây nhỏ, một nam một nữ mặt đối mặt nhau.
Làn gió thơm thổi quanh quẩn làm mũi Mộc Phàm ngứa ngáy, toàn thân nổi da gà, trán toát mồ hôi, cố nén xúc động muốn tung một quyền xử lý đối phương.
Bởi vì hắn nhớ Ác ma nữ Mộng Li từng nói, La Sát trước mắt này bất nam bất nữ*.
* Không phải nam, cũng không phải nữ.
“Đệ đệ, sao lại không nói lời nào nha?”
La sát mỉm cười hỏi, phong thái quyến rũ làm Mộc Phàm thiếu chút nữa phun nhổ.
Hắn lui về phía sau một bước, cười nói: “Thật trùng hợp nha, gặp được ngươi ở đây.”
“Đừng đánh trống lảng, mau nói, ngươi tìm tỷ tỷ có chuyện gì?” La sát liếc hắn.
Nàng nhìn Mộc Phàm từ trên xuống dưới, trêu ghẹo nói: “Đệ đệ, ngươi vừa mới hỏi thăm tin tức về ta mà, sao khi nhìn thấy tỷ tỷ lại không dám nói, chẳng lẽ thẹn thùng?”
Thẹn thùng cái đầu ngươi.
Mộc Phàm thầm mắng, lại lui về phía sau một bước nhỏ, ho khan một tiếng mới bình tĩnh.
Không có biện pháp, La sát trước mắt làm hắn chấn động, mới không gặp một thời gian ngắn mà đã trở thành một vị cường giả cấp Truyền kỳ?
Nàng bật hack hay là ăn thần dược gì?
“Khụ.. Ta tìm ngươi là muốn hỏi ngươi một chuyện.” Mộc Phàm đèn nén nhiều nghi vấn trong lòng, mở miệng nói.
La sát nghe xong khôi phục bình tĩnh, cười nói: “Đệ đệ, nói đi, tìm tỷ tỷ có chuyện gì, có thể giúp thì chắc chắn tỷ tỷ sẽ giúp ngươi.”
Mộc Phàm trầm ngâm một chút rồi mới từ từ hỏi: “Ta muốn hỏi xem ngươi có biết Ác ma nữ đi đâu không, ngươi từng gặp nàng sao?”
“Ác ma nữ?” La sát sửng sốt, váy màu đỏ lửa hơi lay động, tóc dài bay bay, môi đỏ hơi cong lên.
Nàng liếc mắt nhìn cầu bông nhỏ trong ngực Mộc Phàm, đôi mắt loé sáng.
“A, đệ đệ, sủng vật này của ngươi rất đáng yêu nha, có thể cho ta sờ không?”
Nói xong, nàng trực tiếp lả lướt đi tới ôm lấy cầu bông nhỏ nhét vào ngực mình, Mộc Phàm xem mà ngây ngốc.
“Ngao...” Lông của cầu bông nhỏ xù lên, nghiến răng kêu to, giương nanh múa vuốt rất đáng yêu.
Nhưng La sát chỉ mỉm cười nhìn chằm nó.
“Chậc chậc, Ác ma nữ Mộng Li, không nghĩ tới ngươi vì muốn theo bên cạnh hắn mà cam nguyện biến thành dáng vẻ này.”
Tiếng của La sát vang lên trong đầu cầu bông nhỏ, mang theo một chút châm chọc.
Hiển nhiên La sát biết cầu bông nhỏ bí chính là Ác ma nữ Mộng Li.
“La sát, ngươi còn chưa chết sao?”
Tiếng Mộng Li truyền vào trong đầu nàng, hai bên đang âm thầm dùng ý niệm giao lưu.
“Ngươi đi Côn Luân thế mà còn có thể sống sót trở ra?” Mộng Li có vẻ rất giật mình, khó tin vào kết quả này.
La sát đi Côn Luân mà vẫn còn sống sót trở lại khiến Mộng Li có chút kinh hãi, đáng sợ hơn chính là thực lực hiện tại đã tăng cao.
“Ha ha ha, nhờ phúc của ngươi, đáng tiếc, hiện giờ ngươi lại biến thành dáng vẻ này, xem ra ngươi đã không thể khôi phục.”
La sát vui vẻ trào phúng một câu.
“Hừ, ai cần ngươi lo, mau thả ta ra.”
Mộng Li tức giận nói.
Đáng tiếc, La sát lại ôm chặt hơn nữa, cười nói: “Ta rất thích sủng vật, đệ đệ, không bằng ngươi đưa cho tỷ tỷ được không?”
“Đưa ngươi?” Mộc Phàm nhíu lại.
Thật ra hắn đã nhận ra hai bên đang âm thầm giao lưu, trong lòng có chút hoài nghi rằng này cả hai đã nhận biết nhau từ trước.
Mộc Phàm nhìn cầu bông nhỏ suy tư gì đó rồi lại nhìn nhìn La sát, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ kinh người.
“Được thôi, dù sao cũng không phải sủng vật của ta, ngươi thích liền mang đi đi.”
Nghĩ vậy, Mộc Phàm cười một tiếng, nói ra một câu làm La sát cùng Mộng Li đều ngây ngẩn.
Mộng Li ngơ ngác, trừng to đôi mắt đáng thương nhìn hắn, giống như không tin, không tin hắn cứ giao mình ra như vậy.
La sát cũng bất ngờ, nhưng lại cười khanh khách nói: “Vậy tỷ tỷ liền cảm ơn ngươi, đệ đệ, tỷ tỷ mời ngươi ăn cơm, ca hát khiêu vũ được chứ?”
Mộc Phàm âm thầm nuốt nước miếng, thầm mắng, ngươi muốn hù chết người sao, bất nam bất nữ sẽ hù chết người ta đó.
“Ăn cơm thì thôi đi, ta còn có việc bận.”
Hắn không chút suy nghĩ liền từ chối, nói: “Đúng rồi, nếu ngươi thấy Ác ma nữ, phiền toái giúp ta đưa vật nhỏ này cho nàng, nói giúp ta là ta nuôi không nổi.”
“Cạc cạc cạc cạc... Tức cười chết mất.”
Nghe Mộc Phàm nói, đột nhiên La sát cười khanh khách, cười đến chảy nước mắt.
Nàng bóp bóp cầu bông nhỏ rồi truyền âm nói: “Ta nói này Mộng Li, ngươi nhìn xem ngươi ăn tới mức đệ đệ ta nghèo luôn rồi, người ta không nuôi nổi ngươi nữa.”
“Khốn nạn.” Mộng Li nổi giận gầm lên một tiếng, uy hiếp: “Ta cảnh cáo ngươi, ngươi dám nói với hắn bí mật của ta, ta sẽ không để yên cho ngươi.”
Ác ma nữ đang bí mật giao lưu với La sát.
Mộc Phàm đã nhận ra, lặng yên dò hỏi hệ thống.
“Hệ thống, rà quét xem La sát này có chuyện gì, vì sao mới không gặp thời gian ngắn đã bước vào cấp Truyền kỳ rồi?”
Trong lòng hắn rất chấn động, không tin La sát yêu nghiệt đến mức này, chắc chắn có mờ ám.
Nhưng Mộc Phàm vừa mới cảm ứng lại không phát hiện ra bất kỳ điều gì, nếu trực tiếp nhìn trộm sẽ bị đối phương phát hiện, biện pháp duy nhất chính là để hệ thống dò xét.
“Ký chủ, rà quét cần một trăm tỷ, có bắt đầu hay không?”
Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm cảm thấy giật mình, tốn một trăm tỷ để rà quét, chắc chắn có bí mật, nếu không sẽ không tốn nhiều tiền như vậy.
Rà quét đối tượng thông thường, dù tính là cường giả Truyền kỳ cũng không cần hao phí nhiều như vậy, quả nhiên trên người nàng có bí mật.
“Rà quét.” Mộc Phàm trực tiếp nạp một trăm tỷ.
Trong khoảnh khắc, tài khoản bốc hơi trăm tỷ, hệ thống bắt đầu rà quét.
“Hả?” Hình như La sát phát giác được, liếc mắt nhìn Mộc Phàm, trong lòng nghiêm nghị, nghi hoặc không thôi, vừa rồi bỗng nhiên cảm nhận được chút khác thường.
Nàng liếc mắt nhìn Mộc Phàm, cảm giác ánh mắt đối phương có chút khác lạ.
“Cẩn thận.”
Đột nhiên, từ đáy lòng La sát có một giọng nói thần bí vang lên làm nàng một cái giật mình.
“Rà quét xong.”
Lúc này, trong đầu Mộc Phàm truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở, tinh thần của hắn rung lên.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ, trong cơ thể nàng có một con thượng cổ hung thú.”
“Thượng cổ hung thú?”
Mộc Phàm kinh ngạc, cảm thấy bất ngờ, hỏi: “Thượng cổ hung thú này có gì khác với những con cự thú viễn cổ mà ta mang về?”
“Ký chủ, có chỗ khác nhau rất lớn.”
Hệ thống từ từ giải thích: “Thượng cổ hung thú là hung vật đáng sợ, không cùng cấp bậc với cự thú.”
“Đó là yêu thật sự, là hung yêu thượng cổ, có thể sánh vai với tiên, tồn tại cùng thời đại với tiên.”
Lời giải thích này làm Mộc Phàm chấn động.
Cùng thời đại với tiên, là hung thú cường đại có thể sánh vai cùng tiên, không phải đối tượng mà những con cự thú viễn cổ kia có thể sánh bằng.
Hai bên không cùng một cấp bậc.
Trong cơ thể La sát ẩn giấu một con hung thú thượng cổ, thật sự là một bí mật, trách không được thực lực của nàng tăng nhanh như vậy.
“Hệ thống, đó là hung thú gì?” Mộc Phàm tò mò hỏi.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Đó là hung thú thượng cổ - Cửu anh, từng bị tiên phong ấn, thực lực rất mạnh, nếu trực tiếp bộc phát thì hắn là ký chủ ngươi đánh không lại.”
“Cửu anh? Mẹ nó, thật sự bật hack.” Mộc Phàm câm nín.
Ánh mắt hắn nhìn về phía La sát trở nên khác lạ, trong cơ thể này cất giấu một hung hồn thượng cổ, hoàn toàn là bật hack a.
“Đúng rồi hệ thống, nàng là nam hay nữ?”
Mộc Phàm đột nhiên hỏi vấn đề này.
Hệ thống im lặng một lúc, hờn dỗi đáp lại: “Ký chủ muốn biết thì thử trảu nghiệm một chút sẽ biết thôi?”
“....” Lời này khiến mặt Mộc Phàm đen thui.
“Đệ đệ, sắc mặt ngươi rất kém, làm sao vậy, có chỗ nào không thoải mái sao, tỷ tỷ giúp ngươi kiểm tra?”
Lúc này, La sát mỉm cười xích tới sát người hắn, giọng nói làm người nghe tê tê dại dại, như bị điện giật.
Vèo!
Đúng lúc này, cầu bông nhỏ thừa dịp La sát đang chú ý tới Mộc Phàm đột nhiên bay vọt, nhảy trở về trong ngực Mộc Phàm, nắm chặt không buông.
Nhìn bộ dáng nhu nhược đáng thương của nó, Mộc Phàm cứng họng, suy nghĩ một lúc mới từ bỏ ý định giao nó cho La sát.
“Đệ đệ, xem ra nó rất lưu luyến ngươi ngươi nha.” La sát cười hì hì trêu ghẹo một câu.
Mộc Phàm không nghe ra được ẩn ý trong lời nàng nói: “Ta còn có việc nên đi trước, hôm nào rảnh lại trò chuyện.”
Vù!
Nói xong, không đợi La sát phản ứng, bóng dáng Mộc Phàm nhoáng lên liền biến mất không thấy.
Chỉ để lại mình La sát yên lặng đứng tại chỗ, nhìn nơi hắn biến mất mà ngây ngốc.
“Vừa rồi có chuyện gì?” Nụ cười trên mặt La sát biến mất, trở nên vô cùng bình tĩnh.
Sau đó một giọng nói thần bí từ đáy lòng nàng vang lên.
“Rời xa người vừa rồi, không nên tới gần hắn, hắn rất nguy hiểm.”
Giọng nói thần bí này tới từ hung yêu thượng cổ Cửa anh trong cơ thể La sát.
“Vì sao?” La sát nhíu mày.
Nàng bất mãn nói: “Dù sao ngươi cũng phải nói cho ta biết nguyên nhân, bằng không, không đầu không đuôi không cho ta tới gần hắn, ngươi cho rằng có khả năng sao?”
Im lặng một hồi lâu, giọng nói kia lại vang lên: “Trên người hắn có một tia hơi thở của tiên, vô cùng nguy hiểm, nếu tới gần, hắn sẽ có thể phát hiện bí mật của ngươi bất kỳ lúc nào.”
“Nếu bản tôn bị bại lộ, ngươi cũng không có kết cục tốt.”
Giọng nói này lại cảnh cáo lần nữa, nhưng La sát lại không có để ý, thậm chí không muốn nghe nó cảnh cáo.
“Tiên?” La sát có chút kinh ngạc, tò mò, lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ hắn từng tiến vào Côn Luân, hoặc là trong thân thể hắn có một tiên hồn?”
Nếu Mộc Phàm biết nàng suy đoán thế này chắc chắn sẽ vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Tuy rằng trong thân thể hắn không có tiên hồn, nhưng lại có một thứ lợi hại hơn so với tiên hồn, đó là hệ thống.
Bên kia, Mộc Phàm cũng đang suy nghĩ về La sát, chắc chắn nàng kiếm được thượng cổ hung thú Cửu anh từ nơi nào đó.
“Hệ thống, ngươi nói coi, có phải Cửu anh chui ra từ trong vùng cấm Côn Luân hay không?”
Đang đi, đột nhiên Mộc Phàm ngừng lại, trong đầu có một ý nghĩ xẹt qua.
“Ký chủ, nếu muốn biết đáp án, trực tiếp bắt đối phương rồi luyện hóa thì sẽ biết hết.”
Hệ thống trực tiếp đáp lại.
“Làm sao bắt?” Nói thật thì Mộc Phàm động tâm.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Chỉ cần nạp hai mươi ngàn tỷ, ký chủ có thể trực tiếp luyện hóa hung hồn Cửu anh kia.”
“Lăn!”
Mộc Phàm đen mặt, nổi giận gầm lên một tiếng, cắt đứt liên hệ, trực tiếp làm lơ.
Hai mươi ngàn tỷ hả, sao không nạp phân đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận