Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 111: Luyện hóa không gian

Ký túc xá cá nhân, trong không gian dị độ.
Mộc Phàm về tới nơi này, nhìn một mảnh đất hoang vắng, nơi này là không gian tư nhân của hắn.
“Trước tiên thả gốc cây băng kỳ lạ ra.”
Mộc Phàm trực tiếp mở không gian chứa đựng của hệ thống, phóng gốc cây to lớn lơ lửng ra ngoài.
Vèo!
Ngay sau đó, trong không trung có một cây đại thụ lơ lửng, một cổ hàn khí tỏa ra, bao phủ toàn bộ không gian, nháy mắt kết một tầng băng sương.
Gốc cây này trong suốt, trên cây có nở hoa băng, tản ra từng sợi hàn khí.
Ở trên bộ rễ có một khối Băng tinh chi nguyên thật lớn, không ngừng phát ra hàn khí kinh người, khiến nhiệt độ toàn bộ không gian này hạ thấp.
“Nếu có thể tạo ra một cái thác nước vĩnh viễn không đông lại thì tốt rồi.”
Mộc Phàm đánh giá gốc cây to lơ lửng trước mắt, trong lòng nghĩ tới hồ nhỏ trên đỉnh núi tuyết kia.
Nước trong hồ vĩnh viễn không bao giờ đông lại, nếu làm thành một cái thác nước liền hoàn mỹ.
“Ai, nếu là ta có thể khống chế không gian thì tốt rồi, muốn làm như thế nào liền làm như thế đó.” Mộc Phàm cười khổ nói thầm một câu.
Ai ngờ hệ thống nói một câu: “Ký chủ, rất đơn giản, nạp năm ngàn vạn, bổn hệ thống giúp ngươi luyện hóa không gian này.”
“Phốc!”
Mộc Phàm ngưng thở, thiếu chút nữa nghẹn chết.
Hai mắt hắn trừng to, ngạc nhiên nói: “Hệ thống, ngươi vừa mới nói cái gì, giúp ta luyện hóa không gian này?”
“Đúng vậy ký chủ, nạp năm ngàn vạn, có thể luyện hóa, biến nó hoàn toàn trở thành không gian của ký chủ, trừ khi ký chủ đồng ý, dù là ai, mạnh cỡ nào cũng không vào được.”
Hệ thống nói chắc nịch.
Mộc Phàm nghe xong tim đập bùm bùm, luyện hóa một cái không gian dị độ, lời hệ thống nói làm hắn ngây ra.
Nhưng Mộc Phàm vẫn bình tĩnh lại hỏi: “Hệ thống, luyện hóa có chỗ tốt cùng tác dụng gì, nếu vẫn như cũ quả thực chính là lãng phí tiền.”
“Ký chủ, chỉ cần luyện hóa không gian này, có thể từng bước bồi dưỡng nó phát triển, thậm chí có cơ hội trở thành một tiểu thế giới.”
Hệ thống lại khiến tim Mộc Phàm đập nhanh hơn, một tiểu thế giới?
“Lộc cộc!” Hắn nuốt nuốt nước miếng nói: “Thật sự có thể trở thành một tiểu thế giới, đừng nói giỡn, ta không đọc sách, đừng gạt ta.”
“Bổn hệ thống nói một chính là một, ký chủ đừng lo, sau khi luyện hóa có thể không ngừng thu thập các loại năng lượng rót vào không gian này, xúc tiến nó mau mở rộng phát triển.”
“Còn nữa, trong tương lai chỉ cần ký chủ không ngừng nạp tiền là có thể biến không gian này thành một tiểu thế giới.”
“Đây là cơ sở để sau này ký chủ tạo nên một thế giới, mời ký chủ suy xét cẩn thận.”
Hệ thống nói xong liền im lặng, để Mộc Phàm tự suy nghĩ, cân nhắc lợi và hại.
Thật ra không cần suy nghĩ, chắc chắn là lợi lớn hơn hại, thậm chí không có một chút thiệt thòi, hoàn toàn là chỗ tốt.
Sắc mặt Mộc Phàm liên tục biến đổi, nhìn nhìn số tiến trong thẻ, chỉ cần năm ngàn vạn là có thể hoàn toàn luyện hóa không gian này.
“Hệ thống, nạp tiền.”
Nghĩ thông suốt điểm này, Mộc Phàm trực tiếp dứt khoát đồng ý đề nghị của hệ thống.
Có chuyện tốt thế này không làm mà bỏ lỡ thì không còn cơ hội.
“Đinh, nạp năm ngàn vạn, bắt đầu luyện hóa không gian dị độ.”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, trong thẻ bốc hơi một số tiền, rất mau có một lực lượng thần bí từ trong thân thể trào ra, nhanh chóng khuếch tán toàn bộ không gian này.
Gần như trong nháy mắt, Mộc Phàm có cảm giác kỳ diệu, chính mình cùng không gian bốn phía sinh ra một liên kết kỳ diệu.
Tâm thần Mộc Phàm đắm chìm trong đó, dưới tác dụng của hệ thống thẩm thấu vào không gian chung quanh, luyện hóa từng tấc từng tấc.
Quá trình luyện hóa rất kỳ diệu, giống như Mộc Phàm khống chế không gian này từng chút một.
Có thể thấy được hàng rào không gian bốn phía xuất hiện từng đợt gợn sóng, sinh ra dao động kỳ diệu, bị một sức mạnh vô hình luyện hóa.
Cùng lúc đó, không gian không ngừng mở rộng, sương mù bên ngoài quay cuồng sôi trào, không ngừng khuếch tán ra ngoài, không gian đang tăng dần.
Không gian vốn to cỡ sân bóng đang mở rộng từng chút từng chút.
Dưới lực lượng của hệ thống, không gian đang vững vàng mở rộng từng chút, Mộc Phàm cảm giác chính mình đã dung nhập vào không gian này.
Hắn cảm giác mình có thể thao túng không gian này, vừa suy nghĩ, Nguyên lực thương trên cổ tay bỗng nhiên sáng lên, từ trong có năng lượng phun trào rót vào không gian này.
Oanh!
Lúc này tốc độ mở rộng của không gian tăng lên, ước chừng tốn hai mươi vạn điểm năng lượng, Mộc Phàm lấy toàn bộ năng lượng đã thu thập lúc trước dung nhập vào không gian này.
Cứ như vậy, dưới sự trợ giúp của hệ thống, Mộc Phàm hoàn thành luyện hóa, hoàn toàn khống chế không gian này, khống chế thật sự, hóa thành đồ vật của mình.
Nếu không có hắn đồng ý, không có bất kỳ kẻ nào vào được, lúc trước nói người khác vào không được nhưng thật ra một ít cường giả siêu cấp vẫn có thể tiến vào.
Hiện tại sau khi luyện hóa nó mới thật sự thuộc về Mộc Phàm.
“Hô!”
Mộc Phàm từ từ tỉnh lại, thở ra một hơi, cả người cảm giác kỳ lạ, như hợp nhất cùng không gian này.
“Đi!” Hắn vừa suy nghĩ, phất tay vung ra mấy trăm viên tinh thạch, một đống kết tinh hỏa diễm trên mặt đất, tản ra nhiệt độ kinh người, dần dần ngưng tụ ra một hồ dung nham nhỏ.
Ngay sau đó, Mộc Phàm bắt đầu trồng trọt Hỏa liên mình thu thập được.
Tiếp theo hắn vứt ra một đống băng tinh, rơi dưới gốc cây kỳ lạ kia, dựng thành một hồ băng.
“Đáng tiếc, vẫn còn thiếu một chút.”
Mộc Phàm có chút không hài lòng, nhìn không gian mở rộng gấp đôi nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.
Chỉ có một gốc cây lơ lửng giữa không, tản ra hàn khí vô tận, biến nơi này thành một mảnh không gian rét lạnh.
Trên mặt đất bắt đầu kết băng, nhưng có một vùng nhỏ bị kết tinh hỏa diễm bao phủ, phát ra hơi nóng hình thành khu vực độc lập.
Một lạnh một nóng, đáng tiếc gốc cây kỳ lạ vẫn cường đại hơn, chiếm cứ chín phần không gian.
“Trước đặt quả trứng ở nơi này.”
Mộc Phàm bỗng lấy ra một quả trứng màu đỏ, đúng là quả trứng lấy được trong sơn cốc Mồi lửa.
Quả trứng này là cầu bông nhỏ lôi ra từ trong dung nham, không rõ là trứng gì.
“Hệ thống, đây là trứng sinh vật gì?” Mộc Phàm nhớ tới hệ thống.
Quả nhiên, hệ thống trả lời: “Ký chủ, đây là một quả trứng Hỏa mãng biến dị, sức sống mạnh mẽ, đang dựng dục, một khi nở ra chính là một con Hỏa mãng biến dị.”
“Hỏa mãng biến dị?”
Mộc Phàm kinh ngạc, nói: “Xem ra quả trứng này có lai lịch a, thế mà là trứng Hỏa mãng biến dị, hắn còn tưởng rằng là trứng Liệt hỏa điểu.”
“Chẳng phải là nói chỉ cần ấp nở ra, ta có thể có một sủng vật Hỏa mãng biến dị?”
Nhìn quả trứng này, Mộc Phàm có chút vui sướng, nhưng lại có chút thắc mắc.
“Vì sao nơi đó có một quả trứng Hỏa mãng biến dị, ta cũng không phát hiện bất kỳ Hỏa mãng hay là dị thú như mãng xà nào a.”
Hắn cảm thấy kỳ quái, ở nơi đó chỉ có một đàn Liệt hỏa điểu, sau đó tìm được ngọn lửa vĩnh hằng, căn bản không có thấy quả trứng này.
Nó do cầu bông nhỏ tìm được.
“Cộc cộc!”
Một tiếng kêu to bừng tỉnh Mộc Phàm, chỉ thấy cầu bông nhỏ kêu to leo lên, ôm quả trứng muốn gặm ăn, đáng tiếc cắn không nổi.
Nó gấp rút, muốn khẩn cầu Mộc Phàm hỗ trợ, đáng tiếc Mộc Phàm không có khả năng cho nó ăn.
“Sang một bên chơi đi, thứ này ngươi không thể đụng, nghe thấy không?” Mộc Phàm nghiêm khắc cảnh cáo.
Cầu bông nhỏ tỏ vẻ vô cùng đáng thương vô cùng, ánh mắt rưng rưng, nhưng Mộc Phàm coi như không nhìn thấy.
Nói xong Mộc Phàm đặt trứng Hỏa mãng biến dị này vào trong đống kết tinh hỏa diễm, đang nghĩ ngợi xem sẽ ấp nở như thế nào.
“Dùng ngọn lửa vĩnh cửu thử một lần?” Mộc Phàm suy nghĩ, bàn tay đặt trên vỏ trứng, một ngọn lửa màu tím trào ra, bao vây lấy quả trứng này.
Ong...
Ngay sau đó, quả trứng hơi rung động, từ bên trong truyền đến lực hút, hấp thu ngọn lửa màu tím.
Một màn này làm Mộc Phàm vui vẻ và bất ngờ, quả nhiên có hiệu quả.
“Nên về khu thứ tám một chuyến, giúp mập mạp tăng chút thiên phú.”
Mộc Phàm nhìn một vòng, lầm bầm lầu bầu nói thầm, không nghĩ tới lời này làm cầu bông nhỏ dựng lông, lập tức nhảy lên gốc cây băng không chịu xuống.
Nhìn đến cảnh này, Mộc Phàm ngạc nhiên nói: “Vật nhỏ, ngươi làm cái gì đó, gặp quỷ sao?”
“Cộc cộc...” Cầu bông nhỏ thét lên, dường như rất sợ hãi.
Mộc Phàm đầy đen mặt: “Cộc cái đầu ngươi, nhanh xuống đây, chúng ta phải về khu thứ tám một chuyến.”
“Kỉ...” Tiểu mao cầu vừa nghe chạy thẳng lên ngọn cây, không chịu xuống.
Điều này làm Mộc Phàm hết chỗ nói rồi, vật nhỏ này ăn vạ ở đây sao?
“Được rồi, ngươi ở lại đây, ta trở về.”
Mộc Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể mở thiết bị truyền tống, chớp mắt biến mất khỏi không gian này.
Để lại cầu bông nhỏ ở trên ngọn cây, đôi mắt xoay tròn chuyển động, ánh mắt dừng ở trên quả trứng Hỏa mãng kia, nước miếng chảy ròng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận