Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 149: Ngọn lửa vĩnh hằng thăng cấp

Oanh!
Trên bầu trời, vô số đám mây hội tụ lại, hóa thành lốc xoáy dung nham, phát ra tiếng ù ù đáng sợ, vang vọng tám phương.
Đám người Nặc Á, Thanh Trĩ vừa mới chạy ra, đều đồng loạt quay đầu lại nhìn lại, sắc mặt tức khắc thay đổi.
“Nặc Á tỷ, hắn sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?” Lý Diệu Diệu có chút lo lắng hỏi.
Tiết Tiểu Lỵ cũng nói: “Đúng vậy, một mình có thể gặp nguy hiểm hay không, nếu không chúng ta trở lại giúp hắn.”
“Ngu ngốc!” Thanh Trĩ lạnh lùng phun ra hai chữ.
Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ xấu hổ, căm tức nhìn nàng.
“Thanh Trĩ, ngươi nói rõ ràng, ai ngu ngốc hả?” Tiết Tiểu Lỵ bực mình hỏi.
Đáng tiếc Thanh Trĩ không rên một tiếng, chỉ là yên lặng nhìn tầng mây cuồn cuộn phía sau mọi người.
Vì sao những đám mây này có thể lao xuống dưới, còn có vô số Xích diễm ngư ẩn giấu bên trong, chúng nó cũng lao xuống mãnh liệt.
Ầm!
Lại một tiếng vang lớn, tiếng nổ mạnh đáng sợ truyền đến, khiến sắc mặt mấy người Nặc Á u ám thêm.
“Đừng lo, thực lực Mộc Phàm mạnh hơn chúng ta rất nhiều, một mình ngược lại sẽ không có việc gì, chúng ta đi mới trở thành trói buộc.”
Trong lòng Nặc Á hơi không thoải mái, nhưng mặc kệ có muốn thừa nhận hay không, đây là sự thật.
Thực lực Mộc Phàm vượt xa các nàng, nếu các nàng đi chung ngược lại là chuyện xấu, thành trói buộc, điểm này Nặc Á biết rõ, Thanh Trĩ cũng hiểu.
“Đi, chúng ta tới phía trước chờ hắn.”
Nặc Á nói xong xoay người nhanh chóng chạy đi.
Ba người Thanh Trĩ, Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ liếc nhìn đám mây đang bạo động một cái, xoay người dứt khoát đuổi theo Nặc Á.
Nàng nói không sai, ý nghĩ lưu lại hoặc là đi hỗ trợ, thật sự rất ngu ngốc.
........
Lúc này, Mộc Phàm đã ngăn chặn đám mây cùng vô số Xích diễm ngư.
Hắn nghiêm túc quan sát bốn phía, không biết bao nhiêu con Xích diễm ngư đang điên cuồng va chạm vào tường khí của hắn.
Còn tiểu long cùng cầu bông nhỏ đã chạy đi đâu mất rồi, Mộc Phàm cũng không để ý, ngược lại đang suy nghĩ coi nên giải quyết những con Xích diễm ngư cùng mấy đám mây giăng đầy trời này như thế nào.
“Ký chủ, ngươi trực tiếp cắn nuốt thăng cấp Ngọn lửa vĩnh hằng nha.”
Đang nghĩ ngợi, trong đầu đột nhiên truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở khiến hai mắt Mộc Phàm sáng ngời.
“Hệ thống, Ngọn lửa vĩnh hằng còn có thể thăng cấp sao?”
Mộc Phàm mang theo một chút hưng phấn dò hỏi.
“Chỉ cần nạp một trăm triệu, có thể tăng Ngọn lửa vĩnh hằng lên một cấp bậc.”
Lời hệ thống nói làm Mộc Phàm sửng sốt, muội muội ngươi, một trăm triệu sao?
Hắn tức giận nói: “Hệ thống, ngươi hố tiền sao?”
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Ký chủ, Ngọn lửa vĩnh hằng trong cơ thể ngươi cũng không thể tạo ra bao nhiêu tổn thương đối với cấp Siêu phàm, vẫn còn thuộc cấp bậc phàm hoả.”
“Chỉ cần ký chủ nạp một trăm triệu tăng cấp cho nó, để nó đột phá phàm hỏa, trở thành linh hỏa Siêu phàm.”
Hệ thống giải thích giúp Mộc Phàm hiểu ra, nghĩ lại cũng đúng.
Nhưng thăng cấp tốn phí hơi nhiều, để hắn có chút đau lòng.
“Ký chủ, ngươi chỉ cần lợi dụng đám mây nơi này, nạp năm ngàn vạn là có thể để Ngọn lửa vĩnh hằng thăng cấp.”
Hệ thống lại nhắc nhở lần nữa.
Lúc này, hai mắt Mộc Phàm trở nên nóng bỏng.
“Có thể tiết kiệm được năm ngàn vạn sao?” Mộc Phàm hết sức vui mừng.
Hắn lập tức nói: “Vậy còn chờ cái gì nữa, nhanh nạp năm ngàn vạn, tăng cấp Ngọn lửa vĩnh hằng.”
“Đinh, nạp năm ngàn vạn, bắt đầu tăng cấp Ngọn lửa vĩnh hằng.”
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vừa dứt, Mộc Phàm liền cảm giác Ngọn lửa vĩnh hằng trong cơ thể khẽ run lên, ngay sau đó một lực lượng vô hình từ trong cơ thể khuếch tán ra.
Oanh!
Trong khoảnh khắc, từ cơ thể Mộc Phàm bùng lên một biển lửa ngập trời, ngọn lửa màu tím thiêu đốt, cuốn tới bốn phương tám hướng, nuốt tất cả mây đỏ cùng Xích diễm ngư.
Đó là Ngọn lửa vĩnh hằng, một loại lửa mãi mãi không tắt.
Giờ khắc này, Ngọn lửa vĩnh hằng đã bùng nổ dưới tác động của hệ thống.
Còn chưa kết thúc, lấy Mộc Phàm làm trung tâm, biển lửa hình thành một con rồng lửa khổng lồ cuộn tròn, rồng lửa màu tím không ngừng rít gào, cắn nuốt biển mây xung quanh.
Chỉ trong nháy mắt, mây đỏ che đậy vòm trời bị rồng lửa cuốn lấy cắn nuốt không chừa một chút nào.
Vô số Xích diễm ngư điên cuồng giãy giụa, cuối cùng cũng bị rồng lửa do Ngọn lửa vĩnh hằng tạo thành cắn nuốt, hóa thành một bộ phận của Ngọn lửa vĩnh hằng.
Lúc này, Mộc Phàm cảm giác Ngọn lửa vĩnh hằng đang nhanh chóng tăng trưởng, dù là nhiệt độ hay lực sát thương đều nhanh chóng tăng lên.
Một bộ phận Ngọn lửa vĩnh hằng bên ngoài cắn nuốt mây đỏ làm lớn mạnh chính mình, Ngọn lửa vĩnh hằng trong cơ thể dưới tác động của hệ thống không ngừng lột xác thăng cấp.
Không khí bị thiêu đốt xèo xèo, không gian như đang vặn vẹo, nhiệt độ đáng sợ nung đỏ mặt đất, hòa tan thành dung nham.
Thân thể Mộc Phàm lơ lửng giữa không trung, cả người được bao phủ bởi một đám lửa tím, ngọn lửa đầy trời thu lại tiến vào trong cơ thể hắn.
Dần dần mà, màu sắc của Ngọn lửa vĩnh hằng trong cơ thể Mộc Phàm càng ngày càng đậm, cuối cùng từ màu tím biến thành màu đen, càng thêm khủng bố.
“Đinh, hoàn thành thăng cấp.”
Sau khi hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm cũng tỉnh táo lại, lơ lửng giữa không trung, toàn thân có ngọn lửa màu đen bừng cháy, không khí bị đốt cháy xèo xèo.
Hắn cẩn thận cảm nhận Ngọn lửa vĩnh hằng cuồng bạo trong cơ thể, tràn ngập hủy diệt hơi thở, cả hắn đều cảm thấy tim đập nhanh hơn.
“Ngọn lửa này thật đáng sợ.” Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán.
Yên lặng cảm thụ Ngọn lửa vĩnh hằng sau khi lột xác càng cường đại hơn, Mộc Phàm vô cùng mừng rỡ, xem như có thu hoạch lớn.
Ngọn lửa vĩnh hằng thăng cấp, từ phàm hỏa trở thành linh hoả Siêu phàm, ngọn lửa có lực sát thương cấp Siêu phàm.
“Nhiệt độ này đã gần bằng nhiệt độ bề mặt mặt trời rồi a?”
Mộc Phàm vươn tay, lòng bàn tay một ngọn lửa đen cực nóng.
Sau khi Ngọn lửa vĩnh hằng thăng cấp, nhiệt độ lên tới sáu ngàn độ, tràn ngập hơi thở hủy diệt.
Nhiệt độ này có thể thiêu chết tồn tại cấp Siêu phàm, đây mới là lực sát thương thật sự của ngọn lửa cấp Siêu phàm.
“Không tồi, dù dùng để luyện đan, luyện khí hay chiến đấu đều rất cường đại, cuối cùng cũng không lãng phí năm ngàn vạn của ta.”
Mộc Phàm hài lòng gật gật đầu, thu hồi Ngọn lửa vĩnh hằng vào trong cơ thể, một khi bùng nổ liền sẽ đốt trời nấu biển.
Đương nhiên chỉ là nói quá thôi, muốn làm tới mức như vậy cần phải tiến hành thăng cấp lần nữa, đạt tới cấp độ chân hoả mới được.
“Hệ thống, tiếp tục thăng cấp Ngọn lửa vĩnh hằng cần tốn bao nhiêu?” Mộc Phàm tò mò hỏi một câu.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, chỉ cần nạp tỷ là có thể tăng Ngọn lửa vĩnh hằng lên tới cấp chân hỏa.”
“....” Mộc Phàm câm nín, cái thứ hố người a.
Mộc Phàm đảo mắt nhìn bốn phía, đã không còn đám mây đỏ, cũng không còn vô số Xích diễm ngư.
Chúng đều bị Ngọn lửa vĩnh hằng cắn nuốt sạch.
Có thể nói là chúng giúp Mộc Phàm tiết kiệm được năm ngàn vạn, chuyện tốt như vậy Mộc Phàm hy vọng có thêm, càng nhiều càng tốt.
Hưu!
Đột nhiên, một tia chớp xẹt tới, nhanh chóng dừng trên cánh tay trái Mộc Phàm, thân mật phun tia lửa.
Đó là tiểu hỏa mãng, sau khi ăn no đã trở lại.
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn nó, cái bụng không thay đổi chút nào nhưng thân thể lại to ra một vòng, vảy trên người sáng hơn, hồng đỏ đỏ rất đẹp.
“Cộc cộc...” Cách đó không xa truyền đến một loạt tiếng kêu.
Mộc Phàm nhìn lại liền thấy cầu bông nhỏ, thân thể nó phồng lên như quả bóng cao su, vừa chạy vừa lăn tới, làm hắn ngây ra.
Cầu bông nhỏ này ăn nhiều tới mức căng thành một quả bóng.
“Ta nói này, ngươi ăn nhiều như vậy, muốn biến thành heo a?”
Mộc Phàm có chút câm nín nắm lấy đôi tai của cầu bông nhỏ nâng nó lên quan sát, nhìn tiểu gia hỏa căng tròn như quả bóng.
“Ô ô...” Cầu bông nhỏ nhe răng gào rống, phẫn nộ giãy giụa, quơ quơ hai móng vuốt mập, trong mắt lộ ra sự phẫn nộ.
Mộc Phàm ngó trái ngó phải, bất mãn nói thầm nói: “Tiểu gia hỏa ngươi thật không hiểu chuyện, mỗi ngày ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, vẫn nên nhanh trả ngươi cho chủ nhân.”
Vừa nói ra, cầu bông nhỏ lập tức yên tĩnh lại, ghé vào vai Mộc Phàm híp mắt.
Nhưng trong đôi mắt nó lập loè một tia linh tính, ngó ngó Mộc Phàm, cuối cùng lăn ra ngủ.
“Đi tụ họp với đám Nặc Á thôi.”
Mộc Phàm thở ra một hơi, nói xong bóng dáng chợt lóe biến mất tại chỗ, chạy hướng về phía đám người Nặc Á đã đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận