Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 507: Giết chết Thượng đế

Phanh!
Bị một ngón tay xỏ xuyên qua, đầu Thượng đế nổ nứt, máu tươi cùng óc vẩy ra.
Lực lượng cường đại làm linh hồn của hắn trọng thương.
“A...” Chỉ nghe một tiếng hét thảm, thân thể không đầu phát ra ánh sáng lộng lẫy, Thượng đế thiêu đốt máu, trực tiếp bùng nổ.
Mộc Phàm lui về phía sau, lực lượng bùng nổ trước khi chết rất cường đại, ngay cả Mộc Phàm cũng bị đẩy ra ngoài.
Tuy rằng không bị thương nhưng đã ở cách xa.
Thượng đế nhân cơ hội khôi phục đầu, không có chết đi, mười tám đôi cánh đồng thời sáng lên, đánh ra một cổ lực lượng thần thánh cường đại.
“Thượng đế vũ trang, Thiên Đạo thẩm phán!”
Thượng đế vừa khôi phục liền thi triển sát chiêu mạnh nhất, thánh quang đầy trời hội tụ thành một lực lượng thẩm phán đánh vào thân thể Mộc Phàm.
Tiếng keng keng keng truyền đến, thân thể Mộc Phàm phát ra tia lửa, không tổn hao gì hết.
Dù trúng sát chiêu cường đại nhưng không có việc gì.
“Sao có thể!”
Thượng đế kinh ngạc xen lẫn tức giận, hét to, nhanh chóng lui về phía sau.
Mộc Phàm vung tay đánh ra Liệt thiên quyền, cấm thuật cường đại khiến thiên địa đều run rẩy, quy tắc đứt gãy.
Một quyền cường đại đánh vỡ cả bầu trời.
Oanh!
Thượng đế hộc máu bay xa, ngực bị đánh thủng một lỗ, quyền ý cường đại thiếu chút đánh nổ thân thể hắn.
Thượng đế lại bị trọng thương, vẻ mặt âm trầm đáng sợ.
Không chỉ bị Thiên Đế mai phục, còn bị đối phương áp chế, một quyền một ngón tay đã làm hắn trọng thương, muốn chạy trốn cũng không được.
Thời không chung quanh đã bị phong tỏa.
Nếu không phải Thượng đế đủ cường đại, vận dụng lực lượng Thiên Đạo mà bản thân có để chống cự, thì cũng đã đứng yên không thể nhúc nhích rồi.
Dù như thế nhưng Thượng đế vẫn cảm thấy nguy hiểm bao phủ trùm.
“Thượng đế, con đường của ngươi chấm hết.”
Mộc Phàm quát lạnh, đạp nát không gian, bóng dáng lóe lên tới gần Thượng đế, nắm tay ngưng tụ lực lượng hủy diệt cường đại nện tới.
Chỉ nghe một tiếng “Ầm”, hư không vỡ vụn, sương mù hỗn độn tán loạn.
Nắm tay cường đại lại nện trúng Thượng đế, đánh hắn bay ra xa, sự cường thế, vô địch của Mộc Phàm làm Thượng đế tuyệt vọng.
Thiên Đế cường đại vượt quá tưởng tượng, loại tư thái vô địch này không kẻ nào cản nổi.
Phanh phanh phanh...
Kế tiếp, thế công của Mộc Phàm tựa như gió cuốn, nắm tay, chưởng ấn, ngón tay nối nhau va vào cơ thể đối phương.
Thượng đế liên tục bại lui, khổ không thể tả.
Hắn cố gắng chống đỡ, ngưng tụ ánh sáng chống lại.
Nhưng thế công của Mộc Phàm càng lúc càng cường đại, quyền trước nặng nề hơn quyền sau, thường có một ngón tay chọc thủng thân thể đối phương.
Đáng tiếc Thượng đế đều tránh được mạt sát linh hồn, nếu không thì đã sớm chết rồi.
“Phong thiên xích!”
“Thanh thiên chi nhãn!”
Đột nhiên, Mộc Phàm thuấn di đến, từng sợi xiềng xích xoắn tới, khóa chặt Thượng đế.
Nhân cơ hội này, Mộc Phàm mở ra một con mắt khủng bố, một luồng sáng lạnh băng bắn thẳng tới vị trí giữa hai chân mày Thượng đế.
“Không...” Thượng đế hoảng sợ kêu to khi nhìn thấy luồng sáng bắn tới.
Hắn biết lần này nguy to, luồng sáng này còn khủng bố hơn Thiên Đạo chi nhãn.
Thượng đế giãy giụa, ra sức phản kháng, chỉ tiếc là vẫn chậm một bước.
Phốc!
ĐầuThượng đế bị ánh sáng xỏ xuyên qua, linh hồn bị đánh tan, hóa thành bụi năm phiêu tán.
Thanh thiên chi nhãn cường đại, mạt sát hết thảy, bóp chết linh hồn Thượng đế.
Ánh mắt hắn dần dần ảm đạm, linh hồn bị đánh tan còn muốn hội tụ nhưng lại bị lực lượng của Thanh thiên chi nhãn xóa sạch.
Ý thức mất dần, thi thể nằm thẳng tắp, tản ra ánh sáng thần thánh cường đại.
Thượng đế chết rồi.
Oanh!
Thiên Đạo chấn động, quy tắc sôi trào không thôi.
Thiên địa đột nhiên xuất hiện dị tượng khủng bố, trời giáng mưa máu, từng tiếng than khóc vang lên, giống như thông báo một tồn tại vô thượng đã ngã xuống.
Thượng đế vẫn diệt, tạo nên oanh động cực lớn, Thiên Đạo than khóc.
Tất cả thần ma đều run rẩy, đồng loạt nhìn về hư không hỗn độn, hình như đã nhận ra chuyện gì đó.
“Thượng đế ngã xuống sao?”
Trong Yêu đình, Đế Tuấn kinh hãi nhìn hư không mênh mông.
Hắn bỗng nhiên có cảm giác bi thương tràn ngập trong lòng, biết là Thượng đế đã ngã xuống.
Vị Thượng đế sáng lập Thiên đường kia đã bị giết.
Quả thực không thể tưởng tượng được, cường đại như Thượng đế mà bị giết chết rồi, giờ khắc này, vô số thần ma đều run rẩy, sợ hãi.
“Là Thiên Đế!”
Tây Thiên, vẻ mặt Cổ Phật nghiêm trọng, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
Hai mắt hắn lóe Phật quang, nhìn thấu hư vô, thấy được cảnh tượng Thượng đế ngã xuống, thi thể tràn ngập thánh quang, bị một bóng dáng đạp dưới chân.
Đó chính là Thiên Đế, chân dẫm thi thể Thượng đế, cao ngạo tuyệt thế, duy ngã độc tôn.
“A...”
“Thượng đế vẫn diệt.”
Chúng thần điện, Chúng thần chi vương kinh hãi nhìn về nơi này, thấy được thi thể Thượng đế.
Hắn bị sự cường đại của Thiên Đế trấn trụ, trong lòng có chút khủng hoảng.
Đây là lần đầu Thiên Đế đánh chết bá chủ cùng đẳng cấp, Thượng đế, chủ nhân Thiên đường, dĩ nhiên lại bị giết chết, có thể tưởng tượng được Thiên Đế khủng bố đến mức nào.
“Thượng đế chết rồi, Thiên đường có tan rã hay không?”
Ánh mắt Chúng thần chi vương lập loè, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ.
Thượng đế đúng là đã bị giết rồi nhưng gia hỏa này không phải đơn độc, hắn chỉ là một bộ phận trong một thể.
Phải biết rằng trước kia Quang ám chi chủ phân liệt thành hai, đại biểu quang minh là Thượng đế, đại biểu hắc ám là Quỷ đế.
Đây là chỗ cường đại của Quang ám chi chủ.
Tuy rằng Mộc Phàm giết chết Thượng đế nhưng Quỷ đế không chết nên Thượng đế vẫn có thể dựa vào Quỷ đế để sống lại.
“Thiên Đế, bổn tọa với ngươi, không chết không thôi!”
Từ chỗ sâu trong Địa ngục truyền đến một tiếng rít gào, trong bóng tối, một tia sáng thánh khiết xuất hiện, dần dần ngưng thành Thượng đế.
Thượng đế dĩ nhiên hồi sinh từ chỗ sâu trong Địa ngục, cực hạn của Hắc ám cính là quang minh, mà quang minh vĩnh hằng chính là hắc ám.
Cả hai là hai thái cực nhưng thật ra là trăm sông đổ về một biển.
Có lẽ khi Thượng đế cùng Quỷ đế hợp thành một sẽ tạo ra một thân thể cường đại hơn trước rất nhiều, thậm chí vượt qua Quang ám chi thân.
“Thiên Đế, thù này tất báo, bản đế thế bất lưỡng lập với ngươi.”
Sắc mặt hắn u ám, cảm thấy vô cùng phẫn nộ cùng nghẹn khuất, thế mà bị Thiên Đế chém giết.
Cả thi thể cũng không thể thu về, rơi vào trong tay Thiên Đế, tuyệt đối không có khả năng lấy lại.
Hiện tại, bản thể Thượng đế bị chém giết, chỉ còn lại bản thể Quỷ đế, tuy rằng sống lại nhưng thực lực của Thượng đế suy giảm rất nhiều, muốn khôi phục đến trạng thái cũ cần phải tốn vô số năm tháng.
Trận chiến này đánh Thượng đế rớt khỏi Thiên đường.
“Ẩn nấp, ghi nhớ món nợ này.”
Qủy đế cùng Thượng đế đồng thời gật đầu, lặng yên ẩn nấp.
Oanh!
Lúc này, Thiên đường đột nhiên chấn động, thánh quang tràn ngập, các thiên sứ đột nhiên hội tụ về Thiên đường.
Chúng nó bị triệu hoán trở lại, từ bỏ vô số lãnh thổ, rút về Thiên đường, cuối cùng Thiên đường ẩn vào hư không, biến mất.
Đây là chuẩn bị phía sau của Thượng đế, trực tiếp ẩn giấu Thiên đường, thậm chí cả Địa ngục cùng Qủy đế cũng biến mất theo.
Hai gia hỏa này ý thức được Thiên Đế rất đáng sợ, không thể cùng hắn tranh phong nên chỉ có thể ẩn nấp, chờ đợi cơ hội báo thù.
“Thượng đế, Quỷ đế, song vị nhất thể, giết một tên cũng không thể giết chết hẳn.”
Mộc Phàm đứng trong hư không, chân dẫm thi thể Thượng đế, ánh mắt lập loèg.
Tuy rằng giết chết Thượng đế nhưng thật ra không giết chết triệt để, bởi vì hắn biết Thượng đế còn có một thân phận khác, Quỷ đế.
Muốn tiêu diệt gia hỏa này, cần phải đồng thời giết chết cả Thượng đế cùng Quỷ đế mới được, nếu không thì chỉ cần một tên còn sống là có thể khôi phục.
“Đáng tiếc, chỉ dẫn ra Thượng đế, Đế Tuấn, Cổ Phật, Quỷ đế, Chúng thần chi vương đều không xuất hiện.”
Mộc Phàm quét mắt nhìn hỗn độn mênh mông, trong lòng không khỏi có chút tiếc nuối.
Chỉ giết được Thượng đế, kế hoạch lần này chỉ dẫn ra một con cá lớn, còn lại đều co đầu rút cổ không dám chui ra.
Một mình mà giết tới cửa thì sẽ không tìm thấy bọn họ, tất cả đều sẽ ẩn nấp, trở nên khôn khéo, cảnh giác hơn rồi.
Không có biện pháp, không khôn khéo, không cảnh giác đều sẽ nhận lấy kết cục thê thảm, nhìn Thượng đế là biết, vừa mới ngoi đầu đã bị Thiên Đế phục kích chém giết.
“Thiên đường và Địa ngục ẩn nấp rồi sao?”
Mộc Phàm nhanh chóng nhận ra sự khác thường.
Thiên đường từ bỏ phần lớn lãnh thổ, trực tiếp ẩn nấp, đủ cận thận nha.
Địa ngục cũng ẩn theo luôn làm Mộc Phàm có chút câm nín, mới giết có một lần liền sợ như vậy rồi, thật sự làm kẻ khác thất vọng.
“Có nên đánh tới Tây Thiên không đây?”
Mộc Phàm bắt đầu suy nghĩ, nhìn về hướng Tây Thiên, lộ vẻ trầm tư.
Nhưng cảm thấy tạm thời không cần thiết, uy hiếp lớn nhất trước mắt chính là Đế Tuấn, Đông Thiên Yêu Đình.
Giải quyết Yêu đình xong rồi tính, dù sao Cổ Phật Tây Thiên cũng đối kháng Đế Tuấn, hai bên không hòa hợp.
Phật với yêu khắc chế lẫn nhau, n, tất nhiên Yêu tộc cũng chán ghét Tây Thiên.
Như vậy phù hợp với ý muốn của Mộc Phàm, hai bên không thể thật sự liên hợp mới có thể đánh bại từng bên, nên giải quyết Đế Tuấn trước.
Không giải quyết gia hỏa âm hiểm này thì luôn cảm thấy không yên ổn.
Đế Tuấn nguy hiểm hơn Thái Nhất rất nhiều.
“Thôi, hẳn là các gia hỏa khác không dám ngoi đầu lên.”
Mộc Phàm cười cười, thu hồi thi thể Thượng đế rồi xoay người biến mất.
Hắn trở về Thiên giới, lần này thật sự bế quan.
Tin tưởng rằng sau trận chiến lần này, thế lực khắp nơi cùng một ít thần ma cường đại không dám vọng động nữa, ai biết Thiên Đế bế quan thật hay là giả.
Kết cục của Thượng đế cũng đủ hù dọa thần ma cùng các thế lực khác.
Trong lúc nhất thời, uy thế của Thiên Đình tăng cao hơn, thiên ân mênh mông cuồn cuộn, lực hiệu lệnh, uy hiếp chư thiên vạn linh cường đại hơn.
Mộc Phàm thật sự bế quan.
Lần bế quan này sẽ là một quá trình dài dòng, bên ngoài có lời đồn, cách mười vạn năm thì Thiên Đế sẽ tiến hành thay máu cùng lột xác một lần.
Ngay thời điểm Thiên Đế bế quan, có một vị nữ thần tuyệt thế xuất hiện dưới trụ trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận