Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 482: Còn có thể chơi kiểu này?

-
Thiên đạo chi nhãn nhìn chằm chằm Thái Nhất, lạnh nhạt, vô tình, ngưng tụ lôi vân.
Đùng!
Đột nhiên một tia sấm sét bổ xuống Thái Nhất, khiến mũu miệng hắn trào máu.
Nhưng Thái Nhất lại không nhúc nhích, cao ngạo nhìn thẳng vào Thiên đạo chi nhãn, như đang tuyên thệ chính mình sẽ không khuất phục.
Tất cả thần ma hãi hùng khiếp vía, đều muốn biết Thái Nhất có thể bị Thiên Đạo trực tiếp mạt sát hay không, dù sao Mộc Phàm đã mở Thiên Đình, đăng Thiên vị.
Hắn đang bắt chước, có thành công hay không thì chưa biết được.
“Các ngươi nói coi, Thái Nhất có thể thành công sao?”
Sắc mặt m dương lão ma âm trầm, nhìn Thái Nhất, lại nhìn sang Mộc Phàm, kẻ thứ nhất đã thành công đăng Thiên vị, còn phần cho kẻ khác sao?
Mọi người cũng khó hiểu, có chút mong đợi, nếu Thái Nhất thành công, vậy thì có trò hay để xem.
Giờ phút này, trông Thái Nhất có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng cực kỳ hoảng sợ, lạnh ngắt, cảm nhận được uy áp khủng bố đến từ Thiên Đạo.
Loại cảm giác sắp bị mạt sát khiến toàn thân hắn lạnh lẽo, linh hồn đều run rẩy.
Ong!
Sau một hồi, Thiên đạo chi nhãn tuôn ra từng luồng sáng, đột nhiên căn nguyên hội tụ hóa thành một kiện Hoàng bào rơi vào trên thân Thái Nhất.
Ầm ầm!
Nháy mắt, thiên địa rung động, giống như chúc mừng một vị Hoàng giả tôn quý xuất hiện, Đông Hoàng đã thành công.
Căn nguyên Thiên Đạo rủ xuống, rót vào cơ thể Thái Nhất, hơi thở của hắn liên tục tăng lên, khiến tất cả thần ma rung động.
“Thành công?”
“Thật không thể tin được!”
“Vậy mà thật sự thành công.”
Thần ma bốn phía nhìn Thái Nhất bằng ánh mắt nóng bỏng, tâm tình kích động khó mà diễn tả.
Tất cả thần ma đều thấy được một tia hi vọng, nhìn thấy con đường đăng lâm Thiên vị, Mộc Phàm khai mở Thiên Đình, trở thành Thiên Đế, Thái Nhất bắt chước theo vậy mà thành công.
Không nói tới đám thần ma, cả Mộc Phàm cũng kinh ngạc.
“Mẹ nó, vậy mà được?”
Mộc Phàm có chút kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn Thái Nhất, hắn hấp thu căn nguyên Thiên Đạo đột phá, ẩn ẩn đứng ngang hàng với Mộc Phàm.
Đây quả thực là đang đoạt quyền mà, hoàn toàn bắt chước cách làm của Mộc Phàm, còn thật sự thành công, giờ biết kêu oan với ai?
“Bắt chước, dù thành công cũng là bắt chước.”
Mộc Phàm vừa kinh ngạc vừa tức giận, mắng to: “Hệ thống, xảy ra chuyện gì, vì sao hắn thành công, không phải ta đã khai mở Thiên Đình, ngồi vào vị trí Thiên Đế rồi sao?”
Trong lòng hắn không hiểu, không nghĩ ra vì sao Thái Nhất có thể thành công.
“Ký chủ, ngươi có thể làm Thiên Đế, kẻ khác cũng có thể, huống hồ Thái Nhất vốn có cơ duyên này, danh xưng Đông Hoàng vốn nên thuộc về hắn, là quy tắc Thiên Đạo.”
“Mà hắn khai mở Đông Thiên Đình, xác thực thúc đẩy Thiên Đạo hoàn thiện, tự nhiên được Thiên Đạo tán thành, không có gì lạ cả.”
Hệ thống chầm chậm giải thích, không để ý chút nào.
Mộc Phàm thì phiền muộn, mình mở đường còn Thái Nhất thì đi theo, lại còn thành công, chuyện này khiến hắn muốn câm nín.
Một bộ phận căn nguyên Thiên Đạo bị Thái Nhất cướp đi, tương đương với cắt giảm quyền hành của mình.
“Nếu không phải không động đậy được, ta nhất định giết chết Thái Nhất ở chỗ này, vậy mà dám đến đoạt quyền hành Thiên Đạo với ta.”
Sắc mặt Mộc Phàm rất kém, tâm tình phiền muộn nhưng lại không thể làm gì, bị Thiên Đạo trói buộc, căn bản không cách nào động đậy.
“Ha ha ha ha.”
Lúc này, Thái Nhất đột nhiên cười ha hả, tiếng cười vô cùng thoải mái.
Bởi vì hắn thành công, thành công tranh giành Thiên vị, được Thiên Đạo tán thành, phong hào Đông Hoàng, mở ra Đông Thiên Đình, đại biểu cho hắn có thể đứng ngang hàng với Mộc Phàm, cả hai đều như thế.
“Ký chủ không cần lo lắng, ngươi mở đầu, tự nhiên là Thiên Đế thực sự, quyền hành lớn hơn hắn một chút, chỉ cần ngươi làm thịt hắn là có thể dung hợp quyền hành Thiên Đạo của hắn.”
Hệ thống truyền đến một câu an ủi để lòng Mộc Phàm dễ chịu hơn chút, nhưng lại không vui vẻ gì.
Giết Thái Nhất, trước đó thì đơn giản nhưng bây giờ hắn đã lập Đông Thiên Đình, nhận được căn nguyên Thiên Đạo nên thực lực tăng lên nhiều, muốn giết hơi khó khăn.
Oanh.
Thiên đạo chi nhãn hơi chấn động, mắt thấy sắp biến mất.
Nhưng ngay lúc này có một tình huống để Mộc Phàm muốn hộc máu xuất hiện.
“Thiên Đạo tại thượng, ta thành lập Thiên đường, thuận theo Thiên Đạo, giáo hóa chúng sinh, xưng là Thượng đế, kẻ tin ta được vĩnh sinh.”
Một giọng nói trầm thấp truyền đến, ánh sáng thánh khiết bao phủ, căn nguyên quang ám hội tụ rồi nổ tung, hóa thành một Thiên đường chắn trước mắt đông đảo thần ma.
Tất cả thần ma ngây ngốc, ngơ ngác nhìn một tên bắt chước nữa.
“Quang ám chi chủ?” Thái Nhất sửng sốt nhìn về phía Thiên đường đang lơ lửng, được căn nguyên Thiên Đạo đổ xuống, Thiên đạo chi nhãn nhìn chăm chú vào bóng dáng tản ra ánh sáng thánh khiết kia.
“Thượng đế?”
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn qua, lại là gia hỏa này, trong lúc mấu chốt cũng bắt chước theo, khai sáng Thiên đường, tự xưng Thượng đế.
“Quang ám chi chủ đáng chết, vậy mà nhanh hơn một bước.”
“Thiên Đạo, giết hắn.”
Một số thần ma vừa kinh vừa sợ, lớn tiếng gào thét.
Chỉ thấy Thiên đạo chi nhãn nhìn chằm chằm Thượng đế, đột nhiên bổ một tia lôi phạt vào thân Quang ám chi chủ, trong nháy mắt bổ đôi căn nguyên của hắn.
Quang ám chi chủ chia làm hai tên, một tên tôn quý thánh khiết, một tên u ám tà ác, bị Thiên Đạo phân tách đi ra.
“Ta là Quỷ đế, mở ra Địa ngục, chấp chưởng hắc ám.”
Bóng dáng u ám mở miệng nói, mở ra Địa ngục, vậy mà cũng được Thiên Đạo tán thành, hơi thở liên tục tăng lên.
Thượng đế cao quý thánh khiết nhập vào Thiên đường, đã được Thiên Đạo tán thành.
Mộc Phàm xem mà ngây người, còn có kiểu này?
“Vậy là được rồi?”
“Thượng đế?”
Trong lúc nhất thời, thần ma các phương quay cuồng, nguyên một đám rung động, bị Thái Nhất, Thượng đế, Quỷ đế làm đơ ra rồi.
Còn có trò đùa thế này, phân bản thân thành hai, một ánh sáng, một bóng tối.
Ầm ầm
Thiên Đạo chấn động, dường như đang ấp ủ lực lượng đáng sợ, Mộc Phàm cảm nhận được toàn thân căng cứng, không cách nào động đậy, được Thiên Đạo bảo hộ.
Trong lòng hắn nổi giận, muốn động thủ mà không được.
“Hệ thống, bọn họ đoạt tiền của ngươi kìa, còn không mau nghĩ biện pháp động thủ?”
Mộc Phàm không nhịn được, căn nguyên Thiên Đạo bị cướp, ngươi vậy mà thờ ơ, còn không mau nghĩ cách cướp đoạt.
“Ký chủ, bây giờ ngươi chỉ còn lượng căn nguyên Thiên Đạo trị giá năm triệu tỷ, không đủ nạp, không cách nào phá vỡ trói buộc của Thiên Đạo.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm nghe mà phát điên.
Hệ thống quỷ này.
Mộc Phàm khinh bỉ nói: “Ngươi xem lại mình đi, thật vô dụng nha, Thiên Đạo trói buộc cũng không phá nổi, ngươi nói ngươi còn có thể có làm cái gì?”
“Là vấn đề của ký chủ ngươi, chỉ cần nạp đủ tiền liền có thể phá vỡ Thiên Đạo trói buộc, thậm chí trực tiếp cưỡng ép luyện hóa một phần căn nguyên Thiên Đạo.”
Lời hệ thống nói làm tâm tình Mộc Phàm tuột dốc, thật hận không thể đánh cái hệ thống hố người này một trận.
“A Di Đà phật!”
Đột nhiên có một tiếng niệm kinh truyền khắp hư không, chấn động tâm hồn vô số thần ma, tất cả đều kinh hãi nhìn lại.
Nghe được tiếng Phật hiệu này, Mộc Phàm cũng hơi hồi hộp, hai mắt trừng to, chỉ thấy có Phật quang bao phủ, một Đại Phật đứng trong hỗn độn, tản ra hơi thở chí cao vô thượng.
“Bản tôn cảm thấy Thiên Đạo còn thiếu, sáng tạo Tây Thiên cực nhạc tịnh thổ, phổ độ chúng sinh, chúng sinh tu Phật pháp đều có thể vào Tây Thiên, thành chánh quả.”
Đại Phật chắp tay trước ngực, âm thanh vang vọng, truyền khắp các phương, sau lưng tản ra Phật quang vô lượng, quả thực đã mở ra Tây Thiên thế giới.
Cảnh này làm tất cả thần ma rung động sâu sắc, trong lúc nhất thời đều ngơ ngác.
“Phật?”
Sắc mặt Thái Nhất lạnh lẽo, rất khó coi.
Vốn cho rằng chỉ có hắn cùng Mộc Phàm thành công, Mộc Phàm mở đầu, sau đó hắn bắt chước mở Đông Thiên Đình.
Chưa từng nghĩ dẫn tới phản ứng dây chuyền, Quang ám chi chủ trực tiếp một phân thành hai, một tên khai mở Thiên đường, tự xưng Thượng đế, một tên khai mở Địa ngục, chấp chưởng hắc ám.
Tiếp đó lại toát ra một thần ma cường đại, vị Phật đầu tiên trong vũ trụ, trực tiếp mở ra Tây Thiên thế giới, đăng lâm Thiên vị.
“Đáng chết, có phải ta chọc tổ ong vò vẽ hay không?”
Mộc Phàm đơ ra, không phải chỉ là mở Thiên Đình thôi nha, mấy kẻ này nhảy ra bắt chước mà còn được Thiên Đạo tán thành nữa chứ...
Trong lòng của hắn có chút dở khóc dở cười, hết sức phiền muộn.
Nhìn Tây Thiên có một Đại Phật đang đứng, sau khi nhận được căn nguyên Thiên Đạo thì hơi thở liên tục tăng lên, quả thực như ngồi tên lửa.
Hơi thở nhanh chóng tăng lên cùng cấp với Thái Nhất, thậm chí còn mạnh hơn chút, khiến Mộc Phàm cảm nhận được uy hiếp.
“Mẹ nó, lại thêm một tên đến cướp đoạt Thiên quyền.”
Mộc Phàm xanh mặt, nguyên một đám nhảy ra bắt chước khiến hắn cảm giác quyền hành Thiên Đạo bị suy giảm nghiêm trọng.
Mộc Phàm buồn rầu, nhìn về Thiên đạo chi nhãn.
Trong lòng hắn dò hỏi: “Hệ thống, có phải Thiên Đạo cố ý hay không, hình như muốn suy yếu quyền hành của ta.”
“Có khả năng này.” Hệ thống đáp lại, rồi nói thêm: “Thiên Đạo đề phòng ngươi, có lẽ đã nhận ra chỗ khác biệt.”
“Quả nhiên?” Sắc mặt Mộc Phàm trở nên nghiêm trọng.
Xem ra Thiên Đạo đã nhận ra điều gì đó, không muốn để mình hắn nắm giữ quyền hành, do đó chia ra.
Đông Hoàng, Thượng đế, còn có Đại Phật khai mở Tây Thiên này là bằng chứng rõ nhất.
Hiện tại nói gì cũng vô dụng, Mộc Phàm không cách nào ngăn cản.
Lúc này, ánh mắt đám Tiên thiên thần ma còn lại đều sáng lên, phương pháp tranh đoạt Thiên vị đã rõ rồi.
“Đã như vậy thì tất cả cùng nhau chơi, Ma đế, lên!”
Mộc Phàm tức giận, dứt khoát giành nhiều một chút.
Oanh!
Hắn vừa dứt lời liền thấy từ trong một đám sương mù hỗn độn có tiếng nổ tung, một tên thần ma cường đại bước ra.
“Bên trên có cửu thiên, bên dưới có cửu u, ta là Ma đế, chấp chưởng cửu u, mở U minh địa phủ, bù đắp Thiên Đạo luân hồi.”
Ong!
Vừa dứt lời, lại có uy áp cường đại cuốn tới, các thần ma đều giật mình.
Thiên đạo chi nhãn rung động kịch liệt, dường như bị kích thích, vậy mà điên cuồng chuyển động.
Giờ phút này, sau lưng Ma Đế hiện lên từng mảnh vật chất hỗn độn, hơi thở hắc ám không ngừng lan tràn ra, cửu u chi khí bao phủ khắp nơi.
“Cửu u Ma đế?”
Sắc mặt Thái Nhất thay đổi, vừa kinh vừa sợ.
Oanh!
Nhưng cuối cùng U minh địa phủ khó có thể thành hình, dường như còn thiếu gì đó.
Mộc Phàm nhíu mày, đột nhiên nhìn sang tố Nữ, nghĩ tới gì đó, lập tức mở miệng nói.
“Tố Nữ, còn chưa ra tay sao?”
Nghe tiếng của hắn, Tố Nữ sửng sốt, đột nhiên bừng tỉnh, hiểu rõ ý Mộc Phàm.
“Ta là Cửu u Tố Nữ, nguyện lấy thân hóa đạo, diễn hóa hoàng tuyền, dung nhập U minh, bù đắp Thiên Đạo.”
Lời vừa dứt, Thiên Đạo sôi trào, căn nguyên Thiên Đạo rủ xuống, rót vào cơ thể Ma đế và Tố Nữ.
Nháy mắt, một U minh giới mênh mông xuất hiện, đối ứng với Thiên Đình, trên dưới một mạch nắm giữ quyền hành Thiên Đạo.
Tất cả thần ma ngơ ngác nhìn cảnh này.
Thiên Đạo còn cho phép chơi kiểu này sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận