Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 980

"Ở dưới mí mắt của triều đình, làm sao lại dung nạp được tồn tại như này?" Vương Khung khó hiểu nói.
Đế Đô là mệnh mạch của Đại Tần, trung khu hoàng địa, hết thảy giáo phái đều cần phải thần phục với vương đạo, từ xưa đến nay, bất kỳ giáo phái gì cũng không thể đặt chân tại nơi này.
Cổ lão như Quang Minh Học Cung cũng đều chưa từng thiết lập học phủ tại Đế Đô.
Một tòa đạo quan vậy mà có lực lượng như thế, kết giao quyền quý, điên đảo chúng sinh, đây quả thực là không hợp với lẽ thường.
"Cho nên Ngũ hoàng huynh mới đến tìm ngươi." Thất Hoàng Tử giống như có thâm ý nói.
Trong lòng Vương Khung khẽ nhúc nhích, buột miệng hỏi: "Bọn họ đã sớm chú ý tới! ?"
"Ngũ hoàng huynh có quyền cao chức trọng ở bên trong Giám Thiên Ti, bọn họ sao có khả năng không tra được dấu vết để lại của lực lượng đằng sau ta? Bọn họ làm sao có khả năng không biết rõ sự tồn tại của toà đạo quan kia?" Thất Hoàng Tử cười lạnh.
"Cho nên bọn họ mới tới tìm ta, hi vọng thông qua ta, từ chỗ của ngươi mở ra chỗ đột phá." Vương Khung bừng tỉnh.
Như thế mà nói, lời nói của Ngũ Hoàng Tử hôm đó là nửa thật nửa giả.
"Huyền Thiên Quan cực kỳ thần bí, bàn tính của Ngũ hoàng huynh chỉ sợ là đánh không vang." Thất Hoàng Tử lắc đầu nói.
"Ta kết giao với Huyền Thiên Quan nhiều năm như vậy, cũng đều không thể phát hiện ra nền tảng của bọn hắn." Nói đến đây, Thất Hoàng Tử lộ ra thần sắc ngưng trọng nói: "Ta tò mò nhất chính là lai lịch của Huyền Thiên Quan, theo ta biết, Huyền Thiên Quan là có cường giả cảnh giới Linh Lô tọa trấn."
"Linh Lô! ?" Vương Khung không nhịn được động dung.
Cảnh giới Linh Lô, là đỉnh phong chân chính, cúi đầu ngẩng đầu thế gian, danh xưng không chết.
Có thể dựng dục ra loại cao thủ này, không phải là đại tông cổ lão thì không thể.
"Coi như là ở bên trong điển tịch hoàng thất ta cũng không có phát hiện ra ghi chép có quan hệ đến Huyền Thiên Quan, liền giống như là trống rỗng xuất hiện." Thất Hoàng Tử dường như nhìn xuyên ý nghĩ của Vương Khung, lắc đầu nói.
Những năm này, gã cũng muốn nắm giữ bí mật của Huyền Thiên Quan.
Chỉ tiếc là, rất nhiều thủ đoạn của Thất Hoàng Tử ở trước mặt Huyền Thiên Quan quả thực là không đáng giá được nhắc tới.
Trên thực tế, hiện nay gã được tính là cực kỳ bị động, mơ hồ có xu thế bị đối phương nắm mũi dẫn đi.
"Nếu như có thể mượn lực lượng Giám Thiên Ti để Huyền Thiên Quan lộ ra sơ hở, cũng không tệ." Trong mắt Thất Hoàng Tử lóe ra hào quang giảo hoạt.
Đối với ý nghĩ của Ngũ Hoàng Tử, trong lòng gã biết rõ, dù vậy, gã cũng không có ngăn cản, ngược lại là lợi dụng Ngũ Hoàng Tử.
"Tranh đấu ở giữa hoàng tử...tại chỗ im ắng nghe kinh lôi!" Vương Khung cảm thán.
Hai vị hoàng tử tuy không gặp mặt, nhưng thông qua hắn cũng đã mở rộng giao phong.
Vô thanh vô tức, lại đấu trí đấu dũng, trong lúc vô tình, đã là giao phong mấy hiệp.
Ngũ Hoàng Tử đoán ra Thất Hoàng Tử sẽ tương kế tựu kế.
Thất Hoàng Tử cũng biết ý nghĩ của đối phương.
Hai người ngầm hiểu lẫn nhau, thi triển các loại thủ đoạn, đợi xem kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.
Ta đoán được ngươi!
Ngươi cũng đoán được ta!
Mọi người đều dựa vào bản sự, nghe theo mệnh trời!
"Dòng dõi Tần Hoàng quả nhiên không có một người nào là đèn đã cạn dầu!" Vương Khung không nhịn được nói.
"Lão Vương, lời này ngươi nói đúng, những huynh đệ kia của ta không có một người nào là đèn đã cạn dầu." Thất Hoàng Tử nhếch miệng cười một tiếng, vỗ vỗ bả vai của Vương Khung.
"Nghe giống như là ngươi đang tự loại trừ mình ra ngoài." Vương Khung liếc nhìn nói.
Ban đầu vào thời điểm mới quen ở Thiên Võng, Vương Khung liền phát hiện ra tên tiểu tử này không phải là người tốt gì, Đệ Nhất Thiếu Gia, loại người không tiếng động làm toàn bộ sự tình lại không dẫn tới bất luận sự chú ý gì này mới thật sự là bại hoại.
Cùng so sánh, Vương Khung cảm thấy mình quả thực quá thiện lương.
"Mẹ kiếp, ta làm sao đột nhiên cảm thấy ngươi rất nguy hiểm, ngươi không phải là muốn bán ta đi đó chứ?" Vương Khung nói lầm bầm.
"Con mẹ nó còn tự dát vàng lên mặt, ta muốn bán, ai sẽ mua? Có lẽ là có mấy phú bà rất hứng thú?" Thất Hoàng Tử cười nói.
"Ách..." Vương Khung nhếch miệng.
Hắn đã triệt để xóa đi năng lực Lôi Quang Tí, rút ra mật mã sinh mệnh của Hắc Thiên Long Văn, dung hợp vào bên trong huyết mạch của chính mình, thức tỉnh một loại thiên phú thần thông cực kỳ nghịch thiên.
"Ta đây là đang thiện ý nhắc nhở ngươi, về sau gặp phải những huynh đệ kia của ta phải tận lực cẩn thận một chút." Thất Hoàng Tử nói tiếp.
"Coi như là Tam hoàng huynh nhìn giống như kiêu ngạo nhất, ngông cuồng nhất, không có đầu óc nhất cũng đều có bộ mặt mà ngươi không có cách nào tưởng tượng ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận