Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 567

Nếu như không phải vì không để cho Thiên Vũ Vương thương tâm, y đã sớm kết thúc cuộc sống lay lắt này.
Cổ Thích Tâm nhìn bình bình lọ lọ lít nha lít nhít, lộ ra một tia cười khổ tự giễu, kiên trì, bắt đầu phục dụng.
Đông đông đông!
Đúng lúc này, một tràng tiếng bước chân truyền đến, cánh cửa mở ra, một vị thiếu niên đi đến.
Cổ Thích Tâm trông thấy người tới, sắc mặt mới đỡ khó coi hơn một chút: "Tiểu Ất, nghe nói lần này ngươi đi đến Nghiệt Long Sơn, nhìn thấy Đồ Phu?"
Tiểu Ất là nô bộc trong Thiên Vũ Vương Phủ, bởi vì tư chất không tệ, được đưa đến Quang Minh Học Cung bồi dưỡng, sau khi tu hành có thành tựu trở về, liền được coi như là cận vệ thế tử.
"Hồi bẩm thế tử, quả thật đã nhìn thấy..." Tiểu Ất nói, trong mắt vẫn còn hiện ra nỗi khiếp sợ.
Nhãn tình của Cổ Thích Tâm sáng lên, vội vàng nói: "Mau nói! Đám người phía dưới kia hiện tại là càng ngày càng qua loa, tình báo quá không tỉ mỉ."
"Thế Tử, cũng không thể trách bọn hắn được...vị Đồ Phu kia...thực sự là vô pháp vô thiên, hắn không chỉ giết hai vị thành viên Đội Chấp Pháp Quang Minh, còn làm thịt một vị Chi Phối Giả, trực tiếp khiêu khích Quang Minh Điện..."
Tiểu Ất kể lại tình hình ngày đó một lần, cho dù chưa từng đích thân tới, nhưng lúc này nghe được, Cổ Thích Tâm vẫn y như cũ cảm thấy kinh động tâm phách, nhất là khi nghe được Vương Khung đối mặt với sự áp bách của một vị Chi Phối Giả lúc vậy mà cũng đều không trốn không né, cố gắng chiến đấu.
Dạng khí phách này khiến cho y cũng không nhịn được động dung, trong cơ thể nhiệt huyết sôi trào.
"Thật lợi hại...Vương Phủ thu thập tình báo của nhiều thiên tài như vậy, cũng đều không có người nào có thể giống như Đồ Phu, sáng tạo ra kỳ tích, biến điều không thể thành có thể...thật sự là nhân kiệt." Cổ Thích Tâm không nhịn được thở dài.
"Đúng vậy, lần này đi đến Nghiệt Long Sơn một chuyến, nô tài còn thu hoạch được một kiện bảo vật, chính là bảo vật do Đồ Phu ban tặng." Trong lòng Tiểu Ất khẽ động, lấy ra một cái bình từ bên trong Hỏa Giới.
"Bảo vật gì? Lấy ra xem một chút." Cổ Thích Tâm lộ ra vẻ chờ mong.
Thân là thế tử Thiên Vũ Vương Phủ, y có dạng bảo vật gì mà chưa từng thấy? Nhưng bảo vật có dính líu quan hệ với Đồ Phu, ý nghĩa liền trở nên không tầm thường.
Tiểu Ất mở chiếc bình ra, sinh mệnh lực bàng bạc trào ra.
"Đây là..." Cổ Thích Tâm hơi biến sắc, vào một sát na chiếc bình mở ra, huyết khí trong cơ thể y sôi trào, vùng đan điền mơ hồ có một luồng dao động kỳ dị truyền ra.
Y không nhịn được đưa người tới gần dò xét, lúc này mới phát hiện ra, bên trong bình có một đoàn nguyên khí, giống như tiểu long, thông linh thần diệu.
Cổ Thích Tâm không nhịn được vươn tay ra, còn chưa chạm vào, đoàn nguyên khí kia liền phóng lên tận trời, theo đầu ngón tay, chui vào trong cơ thể của y.
Ầm ầm! Trong chốc lát, thân thể Cổ Thích Tâm đại chấn, huyết dịch trong cơ thể phảng phất như bốc cháy lên, y phát ra tiếng gào thét thống khổ, bịch một tiếng quỳ rạp xuống đất.
Một màn này doạ cho hai vị tôi tớ đến hồn phi phách tán.
Đây chính là dòng dõi duy nhất của Thiên Vũ Vương, bảo bối quý giá chân chính, phàm là xảy ra một chút xíu ngoài ý muốn, đừng nói bọn hắn khó giữ được đầu người, còn có một đám người ở phía dưới cũng đều phải chết.
"Ngươi...cái thứ ngươi lấy ra là thứ quỷ gì vậy?" Tôi tớ ở bên cạnh run giọng nói.
"Ta...ta..." Tiểu Ất ngẩn ra, trong mắt đều là sợ hãi.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh đi mời Quỷ tiên sinh đi." Tôi tớ lớn tiếng kêu gọi.
Đúng lúc này, thần sắc của gã đại biến, bỗng nhiên quay đầu, một cỗ khí tức lăng lệ vọt ra từ trong cơ thể của Cổ Thích Tâm, huyền bí mờ mịt không thể diễn tả.
"Đây...đây là...Hỏa Chủng! ?"
Đêm nay, Thiên Vũ Vương Phủ đã được chú định là không thể bình tĩnh.
Năm ngàn tinh vệ vây chặt Thiên Vũ Vương Phủ đến một giọt nước cũng không thể lọt, bất kỳ người nào không có thủ dụ của Thiên Vũ Vương Phủ cũng đều không được ra vào.
Ai cũng không biết, Thiên Vũ Vương Phủ đã phát sinh chuyện gì, nhưng có thể khẳng định một điều, hẳn là đã xảy ra chuyện đại sự, nếu không Thiên Vũ Vương cũng sẽ không vội vàng trở về từ sa mạc tuyết phía Bắc trong đêm, nhìn chiến kỳ Thiên Long đã triển khai kia, liền biết vị quốc trụ Đại Tần này đã trở về, trở lại Đế Đô.
Thậm chí, y cũng đều không có vào cung bái kiến, thông báo nội đình, mà là trực tiếp trở lại Vương Phủ.
"Quỷ tiên sinh, thế nào rồi?" Thiên Vũ Vương có phần lo âu hỏi.
Vị trung niên nam nhân khôi ngô, tồn tại nắm giữ quyền thế gần lớn nhất tại Đại Tần, vào lúc đối mặt với yêu thú dị vực, thiên quân vạn mã cũng đều chưa từng nhăn lông mày này, chỉ có đứa con trai duy nhất này là khiến cho y khó có thể cầm lòng được.
"Thật sự là kỳ tích, cơ thể của điện hạ dung hợp với một loại lực lượng không giống bình thường, không chỉ có hấp thu yêu huyết Chân Vương rải rác trong bát mạch, thậm chí còn khiến cho điện hạ xuất hiện điềm báo thức tỉnh Hỏa Chủng." Quỷ tiên sinh hơi nghi hoặc một chút nói.
Thân là phụ tá mà Thiên Vũ Vương nể trọng nhất, y tinh thông kiến thức cổ kim, thông hiểu kỳ môn dị thuật trong thiên hạ, nhưng cũng chưa bao giờ nhìn thấy loại hiện tượng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận