Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 558

Mấy trăm năm sau, tổ chức này vẫn sẽ tồn tại như cũ, vĩnh viễn không dứt.
"Các ngươi căn bản không biết, cái gì mới thật sự là năng lực." Vương Khung khẽ nói.
Đột nhiên, vùng đan điền của hắn lấp lóe ra hào quang khác loại, ở phía dưới Hỏa Chủng màu đen, một ngọn lửa khác bay lên.
Một cỗ dao động thần bí truyền ra từ trong cơ thể Vương Khung, phấp phới như sóng lớn, dập dờn tầng tầng.
Vào lúc này, ba đại linh thể xuyên qua thân thể của Vương Khung.
Sợi tơ màu vàng đầy trời cũng đều biến thành ảm đạm vô quang.
Vương Khung đẩy nhẹ, đánh Long Tượng Bạo vào trong cơ thể của Kha Long Tượng, trong khoảnh khắc, hào quang chói sáng lấp lóe trên Nghiệt Long Sơn.
Đám mây hình nấm to lớn phóng lên tận trời, lấy đi tính mệnh của vị cao thủ Đội Chấp Pháp Quang Minh này.
Ở bên ngoài ngọn lửa hủy diệt, tất cả mọi người há to miệng, lộ ra vẻ mặt chấn kinh cùng với sợ hãi.
Bọn hắn cũng không phải là chấn kinh đối với cái chết của Kha Long Tượng, mà là một màn vừa rồi kia thực sự quá mức quỷ dị.
Ba đại năng lực đồng thời phát ra, lại không thể tạo thành bất kỳ thương tổn, thậm chí là ảnh hưởng nào đối với Vương Khung.
Nam nhân này phảng phất như thần linh, thế mà chính diện tiếp nhận ba đại năng lực, đánh giết Kha Long Tượng, loại chuyện này là trái với lẽ thường, bất khả tư nghị.
"Kha Long Tượng chết rồi...cuối cùng vẫn là chết ở trong tay của Đồ Phu! Năng lực của gã vậy mà không có đưa đến nửa phần tác dụng?"
"Không có khả năng...chuyện này sao có khả năng...năng lực của hắn...ta không tin sẽ có loại năng lực này."
"Miễn dịch năng lực! ?"
Tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, không hẹn mà cũng nhau nghĩ đến bốn từ.
Trong suốt lịch sử tu hành của nhân loại, dường như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện dạng năng lực này, vậy mà có thể miễn dịch những năng lực khác, đây cũng không phải là kỳ tích có khả năng hình dung.
Nhưng mà sự thực như vậy lại bày ra ở trước mặt, khiến cho ánh mắt chấn kinh, phá vỡ nhận biết của tất cả mọi người.
Lúc này, thần sắc của Ninh Vô Song đại biến, trong nội tâm nhấc lên sóng lớn thao thiên.
Miễn dịch năng lực! ?
Y căn bản không muốn tin một chút nào, cũng không dám tin, trên thế giới sẽ còn có dạng năng lực này, nhưng mà hiện thực trước mắt như sóng lớn, không ngừng đánh thẳng vào thần kinh của y.
Đến lúc này, y đã không thể không thừa nhận, Đồ Phu Vương Khung, càng thêm đáng sợ so với bên trong truyền thuyết, cũng càng thêm thâm bất khả trắc so với sự tưởng tượng của y.
Nam nhân này, đã không phải là cường giả bình thường có khả năng đối phó.
"Có thể chống đỡ cho đến bây giờ cũng đã rất mạnh." Vương Khung vỗ tay, dường như đang phủi bụi.
"Thực lực của Đội Chấp Pháp Quang Minh đúng là không tồi, Quang Minh Điện ngược lại là đã tìm cho ta một chút niềm vui thú." Khoé miệng của Vương Khung hơi hơi nâng lên, lộ ra ánh mắt bình tĩnh, đảo qua gương mặt của Ninh Vô Song cùng với Quân Vấn Tri.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, không nhịn được nuốt nước bọt.
Đây là loại lời nói ngông cuồng bực nào, đường đường là Đội Chấp Pháp Quang Minh, vậy mà lại trở thành niềm vui thú của nam nhân này, mang đến một gợn sóng khác cho cuộc sống nhàn hạ và tẻ nhạt của hắn.
Đối với hắn mà nói, cũng chỉ vẻn vẹn là gợn sóng mà thôi.
Cho dù là Đội Chấp Pháp Quang Minh, ở trước mặt Đồ Phu bên trong truyền thuyết, dường như cũng khó có thể trở thành sóng lớn mãnh liệt, tạo thành một chút xung kích cho hắn.
Có người muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ nhếch miệng, lại nuốt xuống lời muốn nói vào trong bụng.
Đây có phải là cuồng vọng không?
Có lẽ đối với những người như bọn hắn mà nói, đó quả thật là cuồng vọng không chịu nổi, thậm chí còn được tính là đại nghịch bất đạo.
Nhưng bây giờ nói ra lời này lại chính là Đồ Phu, hắn có dạng tự tin này, cũng có dạng thực lực này.
"Vương Khung...hắn chính là Vương Khung...thế mà ngay cả Đội Chấp Pháp Quang Minh cũng đều..."
Bên trong đám người, Viêm Thế Minh lộ ra ánh mắt phức tạp nhìn thân ảnh cuồng bá vô địch kia, nhất thời sinh ra trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Cái tên này đã sớm như sấm bên tai y, thậm chí ngay cả Viêm gia Viêm Thế Thông cũng đều là chết ở trong tay của Vương Khung.
Thân là huyết mạch Viêm gia, Viêm Thế Minh đã từng coi chém giết Vương Khung là mục tiêu, nếu thật sự làm được, y hẳn là có thể trở thành anh hùng của Viêm gia, tiếp nhận sự kính ngưỡng của đệ tử cùng thế hệ.
Nhưng vào giờ phút này, y mới phát hiện ra suy nghĩ của chính mình là hoang đường đến cỡ nào, buồn cười mà không tự biết đến bực nào.
Nam nhân này căn bản cũng không phải là tồn tại y có thể địch nổi, thậm chí bởi vì Vương Khung, y còn thu hoạch được không ít chỗ tốt, đề thăng thực lực.
Nói tóm lại một câu, người thuận theo thì hưng, người nghịch hắn thì vong.
"Người ở bên cạnh ta, toàn bộ đều bị bắt và chết ở trong tay của Đội Chấp Pháp Quang Minh, sự hiện hữu của các ngươi, hẳn chính vì để xoá đi mọi thứ liên qua tới ta!" Giọng nói của Vương Khung vang vọng trên Nghiệt Long Sơn.
Ánh mắt của hắn dần dần biến thành băng lãnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận