Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 723

"Thật sự là nhân loại...thân thể của nhân loại vậy mà có thể biến thành bộ dáng như thế?" Vương Khung kinh nghi bất định.
Vị cường giả vừa tử vong kia đã vượt qua phạm trù Chi Phối Giả, coi như là Chưởng Khống Giả cũng đều không sánh kịp.
Đó đương nhiên là Chúa Tể Giả, chỉ cần tiến thêm một bước, liền có thể triệt để đột phá cảnh giới Dung Khí, luyện thành Linh Lô.
"Đại Hạ hoàng tộc...bọn hắn làm sao lại đi tới nơi này?" Một đám thiếu niên run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt giống như giấy lụa.
Dạng tồn tại ngạo nghễ thiên địa, chí tôn cao quý kia, làm sao lại đặt chân đến chỗ sơn cùng thủy tận như thế này.
"Nơi đây có dị bảo, dẫn những Ác Long nay tới!" Thiếu niên áo vải nắm thật chặt gà trong tay, cắn răng nói.
Bất kể là Đại Hạ hoàng tộc, hay là tông môn cổ lão, bọn hắn đều cao cao tại thượng, giống như thần linh, tùy tiện xuất thủ, đối với dân chúng bình thường mà nói chính là tận thế, chính là tai nạn.
Nhưung những "thần linh" này lại không hề thương tiếc, thậm chí ở trong mắt bọn hắn, những hi sinh này căn bản không đáng gì.
"Tam ca...ta sợ..." Một bé gái mặt mũi tràn đầy vết máu nói.
Nàng vừa bị mất đi một cánh tay ở trong vụ nổ vừa rồi, máu tươi chảy ròng ròng, đau đớn kịch liệt đã khiến cho nàng mất đi tri giác.
"Đáng chết!" Thiếu niên áo vải nắm chặt nắm đấm, gân xanh hiển hiện.
Vương Khung nhìn mọi thứ trước mắt, hờ hững im lặng.
Đối với người bình thường mà nói, tu sĩ tranh đấu xác thực có thể xưng là tai nạn, cho dù bị vô cớ cuốn vào, cũng đủ để cải biến vận mệnh của bọn hắn.
"Các ngươi cần phải bái nhập vào tông môn, chỉ có đạp lên con đường tu hành, mới có thể tự bảo vệ mình ở trong dạng đại nạn này." Thiếu niên áo vải lộ ra ánh mắt thâm trầm, biểu hiện ra sự trầm ổn cùng với già dặn không phù hợp với tuổi của mình.
"Nhưng mà...Tam ca..."
"Ngoại trừ Quang Minh Học Cung...các đại tông môn sang năm đều sẽ nhập thế chọn đồ...các ngươi đều có cơ hội..." Thiếu niên áo vải nói.
"Bọn họ đã từng nói, con đường tu hành giảng cứu duyên phận, chỉ cần được tuyển chọn, các ngươi nhất định sẽ có thể ngưng tụ Hỏa Chủng." Thiếu niên áo vải vô cùng kiên định nói.
Thôn làng lụi bại này thực sự quá nhỏ yếu, nhưung chỉ cần xuất hiện một vị cường giả, liền đủ để kéo dài thế hệ của bọn hắn, tiếp tục sống sót.
"Tam ca, trong chúng ta, ngươi là có hi vọng lớn nhất, nói cho cùng...ngươi cũng đã ngưng tụ Hỏa Chủng..." Một vị đồng bạn có vết sẹo trên mặt nói.
"Ừm?" Con mắt của Vương Khung lộ ra dị sắc.
Thiếu niên áo vải này chỉ mới khoảng tám ~ chín tuổi, vậy mà đã ngưng tụ Hỏa Chủng, đúng là thật sự hiếm thấy.
Nhưng ở trong thời gian lạc ấn, mọi thứ đều như là chân thực, Vương Khung lại mảy may không cảm giác được trong cơ thể y có sức mạnh dao động.
Thiếu niên áo vải nghe thế, thần sắc trở nên ảm đạm, lắc đầu nói: "Không có tác dụng, năng lực của ta căn bản không có tác dụng, sẽ không có tông môn nào nguyện ý thu nhận ta."
Vương Khung nghe thế, càng trở nên hiếu kì.
Đám người nghe thế, tất cả đều rơi vào trầm mặc, đúng như thế, tam ca trong mắt bọn hắn mặc dù đã ngưng tụ Hỏa Chủng, nhưng năng lực lại giống như là không có.
Năng lực như vậy, ở bên trong thế giới cường giả vi tôn xác thực không có bất kỳ giá trị gì.
"Ta nhất định phải tiến vào Bại Kiếm Tông!"
"Không sai, Bại Kiếm Tông! Đánh bại toàn bộ kiếm trong thiên hạ...nghe nói bọn họ cũng không yếu hơn so với Quang Minh Học Cung..."
"Chỉ cần chúng ta trở thành cường giả, liền có thể bảo hộ mọi người..."
Trong mắt một đám nhóc dấy lên quang mang chờ mong.
Tuế nguyệt trôi nổi, quang ảnh sinh diệt.
Tràng tai nạn này đối với thôn làng mà nói chỉ là một đoạn ngắn, thời gian vẫn sẽ tiếp tục trôi đi.
Người còn sống bắt đầu trùng kiến thôn làng.
Bắt đầu từ ngày đó, vô số cao thủ tràn vào bên trong thâm sơn đại trạch, dường như đang tìm kiếm cái gì đó.
Cũng không lâu lắm, đồng bạn của thiếu niên áo vải đã có ba người được đại tông coi trọng, thu làm đệ tử.
Chuyện này khiến cho thôn làng nho nhỏ chấn động không thôi.
Phải biết rằng, coi như ở bên trong đại thành có thể có được một vị đệ tử tông môn cũng đều đã là đại sự khó lường! Huống chi là trong chỗ sơn dã?
Vì thế, thôn dân ăn mừng, sự lo lắng trước đó quét sạch sành sanh.
Tất cả mọi người đều biết rõ, chỉ cần ba người này không chết, trong tương lai, thôn làng nho nhỏ này sẽ không giống bình thường, sẽ không còn có ai có thể tùy ý khi dễ chà đạp.
"Tam ca, chờ ta trở lại, nhất định sẽ cầu sư trưởng thu ngươi làm đồ đệ."
"Ta sẽ tìm tới bảo dược cho ngươi."
Hai nam một nữ lưu luyến không rời, bịn rịn chia tay cùng với thiếu niên áo vải.
Dưới trời chiều, đám người đi xa, chỉ để lại thân ảnh cô đơn của thiếu niên áo vải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận