Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 866

"Nhưng ta vẫn còn chưa đủ cường đại." Vương Khung nắm chặt song quyền, ánh mắt thâm thúy, cũng không biết rõ đang suy nghĩ cái gì.
"Túc ta còn trẻ tuổi cũng đã từng lo nghĩ qua." Thiên Thu Kiếp Chủ nói khẽ: "Cho dù là cường giả cái thế, cũng sẽ có mê mang cùng với vô lực khi đối mặt với tương lai, đây cũng là một bộ phận trong tu hành."
"Những cửa ải này cần có thời gian đi kinh lịch."
"Nhưng thời gian của ta cũng không còn nhiều." Vương Khung lắc đầu, ánh mắt biến thành vô cùng kiên định.
"Tiền bối, ngươi có thể nói cho ta biết lão bản hiện tại đang ở đâu không?"
"Không thể!" Thiên Thu Kiếp Chủ lắc đầu nói: "Nam nhân kia nhờ ta nói cho ngươi, an tâm tu luyện, không đến lượt ngươi nhọc lòng thì đừng có tự tiện nhọc lòng, nếu thực sự không được thì hãy trở về bán thịt, cũng có thể bình an một đời, có chiêu bài của y, sẽ không có ai dám động tới ngươi."
Vương Khung nghe thế, nhăn mày lại.
Đây là muốn hắn trở lại Tam Dương Trấn, trở lại hàng thịt Hắc Nhận! ?
Lão bản đã an bài thoả đáng hết thảy mọi thứ rồi sao?
"Y đây là đang an bài hậu sự sao?" Vương Khung thì thào khẽ nói, trong lòng càng trở nên trầm trọng.
"Tiền bối, phải như thế nào mới có thể nói cho ta?" Vương Khung còn chưa hết hi vọng, truy vấn.
"Nếu vào một ngày, ngươi có thể đánh bại Chúa Tể Giả, liền được tính là miễn cưỡng có tư cách biết." Thiên Thu Kiếp Chủ nói thẳng.
Vũ Vô Cực ở bên cạnh nghe thế, nhếch miệng, không nói gì.
Đánh bại Chúa Tể Giả, vậy ít nhất cũng phải có thực lực Chúa Tể Giả, tương đương với cảnh giới Dung Khí tầng bảy.
Nhưng Vương Khung hiện nay mới chỉ là cảnh giới Dung Khí tầng một mà thôi, chênh lệch quá lớn, còn không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian.
"Chúa Tể Giả sao, ta biết rồi." Vương Khung siết chặt nắm đấm, có mục tiêu rõ rệt.
Hiện nay, trong mắt hắn nhìn thấy cũng không phải là Chưởng Khống Giả, cũng không phải là muốn sống sót ở bên trong tranh đoạt tại Thiên Khải Bảo Khố.
Nắm giữ thực lực đánh bại Chúa Tể Giả, đây là khát vọng lớn nhất ở trước mắt hắn.
Oanh...
Đột nhiên, thiên địa chấn động, một cỗ dao động đáng sợ truyền đến từ chỗ rất xa.
Nước biển bên dưới dâng cao, lên tới hàng chục mét, sóng thần quét qua, như thể đại dương bị lật tung, muốn nuốt chửng Động Vũ Khư.
Nếu không phải toà bí cảnh này nắm giữ lực lượng của long mạch thì khó có thể tồn tại được những ở dưới biến động kinh hoàng như vậy.
"Có chuyện gì thế?" Vương Khung trố mắt nhìn.
Thân là lãnh chúa Động Vũ Khư, hắn có thể cảm giác được một cỗ lực lượng đáng sợ đang khôi phục, khoảng cách so với nơi đây cực xa, lại vượt ngang hư không mà đến, lan đến nơi này.
"Đến cùng cũng đã đến." Thiên Thu Kiếp Chủ lộ ra thần sắc ngưng trọng, nhìn về phương xa, bên trong con ngươi hiện lên một tia vẻ kiêng dè nồng đậm.
"Sư phụ, đã phát sinh chuyện gì?" Vũ Vô Cực không nhịn được hỏi.
"Có điều gì đó đã xảy ra với Tuyệt Ngục." Thiên Thu Kiếp Chủ trầm giọng nói.
"Tuyệt Ngục! ?" Hai mắt của Vương Khung hơi hơi ngưng tụ lại.
Đó chính là địa phương đại hung, thiên địa tử lao, chỉ có kẻ cực ác mới sẽ bị đày ải ở đó.
Nghe đồn Tuyệt Ngục nguyên bản là một bộ phận của Đại Tần long mạch, bởi vì một loại duyên cớ nào đó, bị cứng rắn tách ra, biến thành bộ dáng như hiện tại.
Liền ngay cả Động Vũ Khư cũng đều từng là một bộ phận của Tuyệt Ngục, coi như là đến nay cũng đều tương liên cùng với Tuyệt Ngục.
"Bên kia có thể xảy ra chuyện gì?" Vương Khung không khỏi hỏi.
Địa phương trọng yếu như vậy, nhất định phải có cao thủ trấn áp, thủ đoạn trùng điệp, đề phòng nghiêm mật, có thể nói là địa phương giọt nước không lọt nhất trên thế giới.
Bên kia nếu quả thật xảy ra chuyện, nói không chừng còn sẽ lan đến gần Động Vũ Khư.
Phải biết rằng, đó chính là đất phong mà Vương Khung vừa mới lấy được! Dựa theo quy củ, hắn có thể chiếm hữu một đời, ít nhất cũng phải có hai ~ ba trăm năm.
"Tiểu gia hỏa, có muốn đi theo ta tới Tuyệt Ngục mở mang kiến thức một chút hay không?" Thiên Thu Kiếp Chủ đột nhiên nói.
"Đi tới Tuyệt Ngục?"
"Bên kia chính là ẩn giấu cao thủ chân chính, cùng hung cực ác..." Thiên Thu Kiếp Chủ nói, bên trong ngôn ngữ, dường như có khuyến khích.
Trong lòng Vương Khung giật thót, hung danh của Tuyệt Ngục liền ngay cả ở bên trong « Đông Thần Bí Lục » cũng đều có ghi chép.
Có thể bị trấn áp ở trong đó đâu chỉ là cùng hung cực ác, những người đó không vẻn vẹn chỉ là cao thủ, hơn nữa còn thân mang trọng tội, là biểu tượng cho hủy diệt cùng với tử vong.
Quá khứ của bọn hắn so với Vương Khung còn rợn cả người hơn nhiều.
"Có muốn đi mở mang kiến thức một chút không?" Thiên Thu Kiếp Chủ mê hoặc nói.
Đối với thế hệ trẻ tuổi có dã tâm mà nói, bên đó là sân thí luyện tốt nhất, cũng là chiến trường nguy hiểm nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận