Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 530

Lúc này, toàn bộ bốn đại cao thủ khiếp sợ không thôi, bọn hắn rung động con mắt, nhìn chằm chặp Vương Khung, quả thực không thể tin được mọi thứ đang phát sinh.
Vừa mới rồi, Vương Khung đã bộc phát ra lực lượng hoàn toàn khác biệt.
Ở phía dưới cỗ lực lượng này, năng lực của bọn hắn đối với nam nhân này vậy mà không có được nửa phần tác dụng.
Bốn đại năng lực như gặp phải phong ấn trong nháy mắt, ngay cả nửa phần dư ba cũng đều không thể chạm vào trên người Vương Khung.
"Miễn dịch…năng lực! ?" Da mặt của Tần Vạn Tượng run rẩy, bất khả tư nghị nhìn Vương Khung, không nhịn được nói.
Vừa dứt lời, bên trong cổ động rơi vào tĩnh mịch hoàn toàn, thời gian phảng phất như ngưng kết.
Đại não của ba người khác "ông" một tiếng, như bị điện giật.
Ánh mắt của bọn hắn dán ở trên người Vương Khung, rốt cuộc không thể di động mảy may, ngoại trừ khiếp sợ, dần dần biến thành có một chút không thể lý giải.
Miễn dịch năng lực! ?
Từ xưa đến nay, ở trong lịch sử tu hành dài dằng dặc của nhân loại, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện năng lực đáng sợ như vậy, lại có thể miễn dịch các năng lực khác?
Dạng quái vật như thế này là trước đó chưa từng xuất hiện, về sau cũng sẽ không xuất hiện.
Trên thực tế, loại năng lực này căn bản là không nên xuất hiện tại thế gian.
Đây là khắc tinh của năng lực, lực lượng cấm kỵ của Hỏa Chủng.
Bọn hắn không thể lý giải, ở dưới tinh không xán lạn này, ở trên con đường tu hành Hỏa Chủng làm sao lại xuất hiện loại năng lực này.
"Không có khả năng! ? Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!" Chu Kiếm Vũ nghiêm nghị quát.
Y không tin tưởng trên đời này sẽ có loại người này, nếu quả thật là như thế này, ở trong dòng sông thời gian, cũng đều sẽ lưu lại danh hào của người này.
"Quang Minh Học Cung...các ngươi còn dám ra tay với ta?"
Hắc Long Đao ngâm dài không dứt, Lôi Quang Tí rung động với tần số cao.
Vương Khung bước ra một bước, liền xuất hiện ở trước người Chu Kiếm Vũ.
Ầm ầm! Hai đạo kiếm quang bản mệnh trong cơ thể Chu Kiếm Vũ mạnh mẽ phát ra, thế nhưng lại giống như đâm vào không khí, trực tiếp xuyên qua thân thể Vương Khung.
"Thật sự là miễn dịch năng lực..."
"Con mẹ nó...đây...đây là bật hack! ?"
"Tần Hoàng bệ hạ thật sự không lừa ta, trên đời này thật sự có kẻ bật hack! ?"
Đám người kinh hãi, thần kinh nhận xúc động chưa bao giờ có, nhận biết của bọn hắn đều bị phá vỡ.
Phải biết rằng thiên tài tuyệt thế giống như Chu Kiếm Vũ đã có lực lượng rất mạnh mẽ, đủ để quét ngang người cùng thế hệ, hắn kiếm quang bản mệnh, coi như là cao thủ cùng cảnh giới cũng không dám đón đỡ.
Nhưng Vương Khung lại trực diện đi đến, trực tiếp để cho hai đạo kiếm quang bản mệnh xuyên qua thân thể của hắn, loại năng lực này căn bản là không có cách nào lý giải.
Vương Khung lúc này ở trong mắt bọn hắn dường như đã siêu thoát phạm trù nhân loại.
"Ngươi...ngươi sao lại có thể..."
Chu Kiếm Vũ hoảng hốt!
Nếu như nói trước đó, y còn có lòng tin có thể chém giết Vương Khung, như vậy trong nội tâm của y lúc này chỉ còn lại sợ hãi.
Y bỗng nhiên tỉnh ngộ, nam nhân trước mắt này cùng với y căn bản cũng không phải là sinh linh cùng một cấp bậc, làm địch cùng với loại người này, quả thực chính là tự chịu diệt vong.
Ông! Vương Khung căn bản là không nói nhảm cùng với hắn, Hắc Long Đao ngâm dài một tiếng, lôi quang nổ vang trực tiếp xuyên thủng thân thể của Chu Kiếm Vũ, lực lượng cuồng bạo chấn động hai đạo kiếm quang bản mệnh còn lại trong cơ thể y đến vỡ nát.
Ngay sau đó, đao quang như vòng xoáy, thôn phệ, xé rách thân thể của Chu Kiếm Vũ.
Máu tươi bắn tung toé, vị tuyệt thế thiên tài Quang Minh Học Cung, đại hồng nhân bên cạnh Tam Hoàng Tử này trong nháy mắt liền đầu một nơi thân một nẻo, triệt để chết đi.
Vương Khung khoát tay, bỏ đôi cánh Huyễn Diễm Kim Vũ đã mất đi chủ nhân kia vào trong túi.
Ngay sau đó, hắn xoay người lại, ánh mắt lạnh như băng đảo qua đám người.
"Chạy mau, người này là không thể địch, chỉ có Chi Phối Giả mới có thể trấn áp hắn." Trên mặt mũi của Thương Xích Huyền tràn đầy sợ hãi, xoay người rời đi.
Bọn hắn biết rõ, nam nhân trước mắt này dựa vào năng lực đáng sợ như này đã là vô địch, ở bên trong cảnh giới Bổ Nguyên, căn bản không có ai có thể cùng tranh tài, coi như nói hắn là cảnh giới Bổ Nguyên mạnh nhất cũng không quá đáng một chút nào.
Đối mặt với dạng yêu nghiệt này, chỉ có đạp vào cảnh giới Dung Khí, trở thành Chi Phối Giả lạc ấn thần hình, tu luyện Viêm Binh mới có thể áp đảo hắn, ở lại nơi này, chỉ có một con đường chết.
"Ngu xuẩn, ta có thể thả ngươi đi?" Vương Khung vận chuyển Lôi Quang Tí, trực tiếp ném Hắc Long Đao ra.
Ầm ầm! Hắc Long Đao bị lôi quang quấn quanh, giống như một đầu Lôi Long, chém giết về phía Thương Xích Huyền.
Thân hình Thương Xích Huyền lấp lóe, hóa thành quang minh vô lượng, muốn bỏ chạy.
Đúng lúc này, Vương Khung thi triển Long Tượng Bạo, lực lượng cuồng bạo giống như đạn pháo bắn ra ngoài, trong giây lát liền ngăn trở đường đi của Thương Xích Huyền.
"Ngươi cũng đi chết đi." Vương Khung tiếp nhận Hắc Long Đao bay tới, giơ tay chém xuống, chém về phía đầu của đối phương.
Ông! Quang minh tán diệt, lôi quang mãnh liệt trực tiếp phá tan thân thể của Thương Xích Huyền thành từng mảnh.
Vương Khung nhìn cũng không nhìn, xách theo Hắc Long Đao, xoay người rời đi, đi thẳng về hướng Đường Phi Ngư.
Mười bước giết một người, ngàn dặm không thể thoát.
Vương Khung lúc này như là Ma Vương hành tẩu trong nhân gian, hắn cái thế vô địch, sát phạt vô kỵ, trong nháy mắt liền liên tục chém giết hai đại thiên kiêu, bá đạo đến không có giới hạn.
Lưu Nguyệt Nhi đã sớm nhìn trợn mắt hốc mồm, đầu óc trống rỗng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận