Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 399

"Một năm kia, Hoắc Pháp Vương xuất thủ, huỷ diệt Thiên Vương Môn nhất mạch chúng ta..."
"Cũng chính là một năm kia, Sơ Vương Tế bắt đầu!"
Trái tim của Vương Khung bỗng đập mạnh, mơ hồ đoán được cái gì.
Ba ngàn năm trước, Hoắc Pháp Vương huỷ diệt Thiên Vương Môn nhất mạch, mở ra Sơ Vương Tế.
Trên thực tế, y là vì chế tạo Viêm Binh mạnh nhất - Thiên Vương Pháp Thần Thai.
Vị cự đầu vô thượng này, luyện cả toà Thiên Vương Sơn thành dung lô, dùng để uẩn dưỡng thạch thai.
"Người trẻ tuổi, ngươi đã đoán được chưa?" Bộ xương khô lo lắng nói.
"Sơ Vương Tế, mỗi năm năm có không biết bao nhiêu thiên kiêu nuốt hận, chôn vùi ở bên trên Thiên Vương Sơn này, trở thành chất dinh dưỡng của kiện Viêm Binh này..." Bộ xương khô công bố chân tướng tàn bạo.
"Chiến ý, cảm xúc, lực lượng thậm chí là máu thịt của những thiên kiêu kia...đều là chất dinh dưỡng tốt nhất uẩn dưỡng kiện Viêm Binh này..."
"Mấu chốt nhất là, Sơ Vương mỗi một thời đại không chỉ có thể tiến vào Quang Minh Điện tu luyện, thậm chí còn có thể thu được Sơ Vương tẩy lễ, đó là một loại nghi thức cổ xưa, có thể làm cho người ta thoát thai hoán cốt, Hỏa Chủng thuế biến." Bộ xương khô cười nhạo nói.
"Trên thực tế, đó chẳng qua là chuyển hóa chính mình thành tế phẩm mà thôi..."
"Cái gì?" Vương Khung nhíu mày, quả thực không thể tin được.
"Sơ Vương Tế, cũng là tế Sơ Vương, sau khi Sơ Vương mỗi một thời đại chết, đều sẽ về tới đây một lần nữa, dùng thân làm tế, dung nhập vào bên trong Thiên Vương Pháp Thần Thai, trở thành một bộ phận của nó..."
Vương Khung nghe đến sững sờ.
Thiên Vương Pháp Thần Thai là bực Viêm Binh nào? Không chỉ muốn hao phí ba ngàn năm thời gian, thậm chí còn phải cử hành Sơ Vương Tế, dùng nhiều đệ tử như vậy để làm tế phẩm.
Liền ngay cả Sơ Vương các đời cũng đều lọt vào tính toán!
"Người trẻ tuổi, ngươi đã quá coi thường kiện Viêm Binh này, Hoắc Pháp Vương là nhân vật bậc nào, khí phách của y di tắc thiên địa, đây là một trong số những kiệt tác cả đời của y."
"Vì luyện chế kiện Thiên Vương Pháp Thần Thai này, y không biết đã huỷ diệt bao nhiêu đạo thống, dung nhập bao nhiêu linh vật..."
"Trong đó liền có chí bảo của Thiên Vương Môn chúng ta." Bộ xương khô thở dài nói.
Chí bảo Thiên Vương Môn, là một tòa thạch tượng cổ xưa, tên là Thiên Vương Chiếu Hỏa Tượng, người bình thường chỉ cần quan tưởng toà thạch tượng này, liền có thể dấy lên Hoả Chủng.
Vương Khung nghe thế, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng.
"Vào thời điểm nhân loại mới vừa thức tỉnh Hỏa Chủng, cũng không có hệ thống tu hành như hiện tại, phương pháp thức tỉnh Hỏa Chủng lúc đó đều có bất đồng..."
"Tổ sư của Thiên Vương Môn chúng ta luyện chế ra bức tượng đá này, bất cứ người nào quan tưởng nó, đều nhất định có thể thức tỉnh Hỏa Chủng."
Vương Khung nghe đến mức con mắt tỏa ánh sáng, trong lòng nóng lên, vẻ tham lam lộ rõ trên mặt.
"Tiểu quỷ, ánh mắt của ngươi như vậy là sao?" Bộ xương khô hỏi.
"Tiền bối, chí bảo Thiên Vương Môn sao có thể rơi vào trong tay đám khốn kiếp Quang Minh Điện kia, vãn bối bất tài, nguyện ý đặt mình vào nguy hiểm, giương cao chính nghĩa, đoạt lại kiện chí bảo này." Vương Khung không che giấu sự tham lam của mình một chút nào.
Bộ xương khô đột nhiên động một cái, phảng phất như muốn xác chết vùng dậy.
"Tiền bối, ngươi cứ nói chuyện, ta có thể tự mình làm." Vương Khung vội vàng nói.
"Ngươi không giống với đệ tử Quang Minh Học Cung bình thường...” Nói đến đây, bộ xương khô dừng một chút, hình như có thâm ý nói: "Loại người nếu như ở bên trong môn chúng ta, liền gọi là khi sư diệt tổ..."
"Tiền bối, không thể nói như thế, ta là đệ tử Quang Minh Học Cung, không phải là đệ tử Quang Minh Điện..." Vương Khung lộ ra thần sắc lãnh đạm nói.
"Nói hay lắm! Ta liền thích dạng người vô pháp vô thiên như ngươi..." Bộ xương khô hét lớn một tiếng, nếu như y có thể động, nhất định sẽ vỗ bàn đứng dậy.
"Nếu như là vào ba ngàn năm trước, bản tọa nhất định sẽ thu ngươi làm đồ đệ, có một đệ tử tốt như ngươi ở bên cạnh, tổ sư có linh..." Bộ xương khô thở dài.
Vương Khung nghe thế, khóe miệng giật giật mất tự nhiên, sợ đối phương kéo hắn theo làm bồi bạn.
"Có lẽ có thể thử xem." Bộ xương khô nói một câu, khiến cho Vương Khung sửng sốt một chút.
Thiên địa lương tâm, hắn cũng chỉ là thuận miệng nói mà thôi, dù sao, kiện chí bảo vô thượn kia bị Hoắc Pháp Vương luyện hóa ba ngàn năm, há lại là hắn có thể nhúng chàm?
"Người trẻ tuổi, khí phách của ngươi vẫn còn quá nhỏ, Thiên Vương Pháp Thần Thai - kiện Viêm Binh mạnh nhất do Hoắc Pháp Vương chế tạo này không biết dung hợp bao nhiêu thiên địa kỳ trân..." Bộ xương khô cười nói, bên trong ngôn ngữ lộ ra mê hoặc thật sâu.
"Cỗ thạch thai này, bản thân liền là một tòa bảo khố, bên trong uẩn tàng vô số bảo bối, cũng không chỉ là thạch tượng của Thiên Vương Môn chúng ta..." Bộ xương khô tiếp tục nói.
"Có nhìn thấy khối đại ấn kia không?"
Ánh mắt của Vương Khung đảo qua, phía trên thạch thai, khối đại ấn cổ lão kia, dường như hòa làm một thể cùng với nó.
"Đó chính là tín vật tiến vào Thiên Khải Bảo Khố...nhiều đồ tốt như vậy...ngươi không động tâm sao?"
Vương Khung nuốt một ngụm nước bọt, lau khóe miệng, rất tự giác khẽ gật đầu.
"Tiền bối, ta có thể lấy hết không?" Vương Khung nghiêm túc hỏi.
"..."
Bộ xương khô sửng sốt một chút, y phát hiện ra, vị hậu bối Quang Minh Học Cung trước mặt này hoàn toàn vượt qua dự liệu của y, dường như cũng không cần mê hoặc.
Ranh giới của người này trẻ tuổi so với y tưởng tượng...không…người trẻ tuổi này dường như căn bản cũng không có ranh giới...
"Chuyện này...chuyện mà ngươi nói..." Bộ xương khô nghẹn lời một lúc, loại chuyện này y cũng đều không có nghĩ tới.
Thủ đoạn còn sót lại của Hoắc Pháp Vương lợi hại cỡ nào, có thể thâu thiên hoán nhật, kiếm ra một chén canh đã được tính là mạo hiểm lớn bằng trời, nếu như lấy hết, chỉ sợ Quang Minh Điện cũng sẽ vỡ tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận