Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 328

"Bây giờ ngươi hẳn đã biết rõ gã khó giải quyết cỡ nào!" Hắc Kiếm Ma nhắc nhở: "Cổ tu sĩ siêu nhiên nhân thế, ẩn vào thế gian, pháp quy giáo điều nhân thế không trói buộc được bọn hắn."
Đặc biệt là loại tồn tại giống như Kim Sơn Đạo Chủ, có thần thông ở trên người, tiêu diêu trần thế, hết thảy hành động đều dựa vào bản thâm, nếu như y giết người, sẽ không kiêng kị gì, sẽ không bị bất kỳ yếu tố nào cản trở.
"Nếu như y thật sự duy trì Diệp Thiên, chỉ sợ sẽ không có nhiều người nguyện ý xung đột cùng với gã." Hắc Kiếm Ma trầm giọng nói.
Y vẫn hơi có hiểu biết đối với Kim Sơn Đạo Chủ.
"Mười năm trước, nếu như không phải Kim Sơn gặp đại biến, Kim Sơn Đạo Chủ cũng bởi vậy mà bị trọng thương, y đã sớm xuất thế thành danh, cũng sẽ không chờ đến hôm nay."
"Ừm?" Trong lòng Vương Khung khẽ nhúc nhích.
"Còn có người dám động vào đạo thống?"
Thần sắc của Hắc Kiếm Ma hơi trầm xuống, khẽ gật đầu nói: "Mười năm trước, Kim Sơn đạo thống bị một người một đao phá sơn môn, tám trăm môn hạ đệ tử đều bị giết, liền ngay cả Kim Sơn Đạo Chủ cũng đều bị trọng thương, trốn đông trốn tây, mới bảo trụ được tính mệnh."
"Là người nào làm?" Vương Khung chấn kinh.
Trên đời này có rất nhiều cao thủ, Kim Sơn Đạo Chủ tuyệt đối không phải kà mạnh nhất, y bị người đả thương, Vương Khung cũng không kinh ngạc.
Thậm chí là ngay cả sơn môn cũng đều bị đánh phá, môn hạ đệ tử khô héo, tất cả đều bị giết.
Loại thủ đoạn cùng với khí phách này cũng không phải là ai cũng có.
Tồn tại như thế, phóng nhãn ra toàn bộ thiên hạ, bấm tay có thể đếm được.
"Người động thủ..." Hắc Kiếm Ma hơi dừng lại, chợt phun ra một cái tên.
"Thập Nhị Vương Tọa, Hắc Nhận!"
"Cái gì cơ?" Vương Khung choáng váng.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ được, lão bản lại có mối liên hệ như vậy với vị Kim Sơn Đạo Chủ kia.
"Bên trong Thập Nhị Vương Tọa, Hắc Nhận là ghét ác như cừu nhất, trước kia Kim Sơn Đạo Chủ bất phàm như vậy, cũng không biết làm sao lại trêu chọc vị sát tinh này..." Hắc Kiếm Ma trầm giọng thở dài.
"Nghe nói trận chiến trước kia vô cùng mơ hồ, Hắc Nhận cũng đều chưa hề hiện thân, ở ngoài ngàn dặm, chém ra một đao, phá huỷ Kim Sơn đại trận, tuyệt diệt tám trăm đệ tử, giết đến mức Kim Sơn Đạo Chủ sợ vỡ mật, giống như chó nhà có tang, trốn ròng rã năm năm mới dám lộ diện."
Thập Nhị Vương Tọa, mỗi một người đều là truyền kỳ cái thế, có hung danh cùng với truyền thuyết ở bên ngoài.
Một đao phá Kim Sơn, đó là một trong những truyền kỳ thuộc về Hắc Nhận.
"Nghe nói trận chiến kia lưu lại bóng ma ở trong nội tâm của Kim Sơn Đạo Chủ, cái tên Hắc Nhận này cũng trở thành tối kỵ, tuyệt đối không thể tuỳ tiện đề cập." Hắc Kiếm Ma nói.
Trong mắt Hắc Kiếm Ma, cũng không phải vì Kim Sơn Đạo Chủ có quá khứ như vậy liền xem nhẹ y, tương phản, đó cũng trở thành minh chứng cho thực lực cường đại của Kim Sơn Đạo Chủ.
Phải biết rằng, người mà y đối mặt chính là Thập Nhị Vương Tọa.
Đây chính là tồn tại ở trong truyền thuyết, có thể sống sót ở trong tay bọn họ, bản thân liền là một kiện truyền kỳ, một kiện sự tình có thể khoe khoang cả đời.
Kim Sơn Đạo Chủ đã trở nên nổi tiếng nhờ điều này, đồng thời thu hoạch được một cái xưng hào, gọi là "Kỳ tích dưới Hắc Nhận" .
"Hoá ra còn có chuyện như vậy." Khoé miệng của Vương Khung hơi hơi nâng lên, lộ ra một nụ cười như có như không.
Hắn hiện tại đặc biệt muốn cười thành tiếng, vị Kim Sơn Đạo Chủ kia thế mà là "người quen cũ" của lão bản.
"Bây giờ ngươi hẳn đã biết rõ vị Kim Sơn Đạo Chủ kia có bao nhiêu đáng sợ." Hắc Kiếm Ma trầm giọng nói.
"Ta biết rồi." Chẳng biết tại sao, Vương Khung ngược lại là có một chút mong đợi.
Hắc Kiếm Ma liếc mắt nhìn hắn, lắc đầu, rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, căn bản không có thực sự hiểu rõ được sự đáng sợ của Kim Sơn Đạo Chủ.
Diệp Thiên có nhân vật như Thần Vũ Vương cùng với Kim Sơn Đạo Chủ làm chỗ dựa, làm sao không có khả năng không cường đại được?
"Tiền bối, chỗ dựa còn lại là gì?" Vương Khung hỏi.
"Tam Hoàng Tử." Hắc Kiếm Ma nói thẳng.
"Một vị hoàng tử! ?" Vương Khung nhíu mày.
Đối với hắn mà nói, trong số ba chỗ dựa sau lưng Diệp Thiên, vị Tam Hoàng Tử này ngược lại là khó giải quyết nhất.
Vị Tam Hoàng Tử này không chỉ là hoàng tộc, còn là con trai của đương kim bệ hạ.
Vẻn vẹn chỉ là loại thân phận này liền rất có lực chấn nhiếp.
Lại càng không cần phải nói, uy danh của Tam Hoàng Tử nằm ở bên ngoài, coi như là Vương Khung cũng đều nghe thấy.
Đây chính là cao thủ cảnh giới Dung Khí hàng thật giá thật, thủ hạ của y cũng là cường giả như mây, càng là nắm giữ rất nhiều trọng khí của viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình, bản thân ở trong triều chính cũng khá có uy vọng.
"Bây giờ ngươi đã hiểu vì sao gã dám tới cửa bức hôn rồi chứ?"
Vương Khung lộ ra thần sắc hiểu ra.
Thần Vũ Vương, Kim Sơn Đạo Chủ, lại thêm Tam Hoàng Tử.
Lưng tựa vào ba toà núi lớn này, chẳng trách Diệp Thiên có thể ngồi lên vị trí đại sư huynh Quang Minh Học Cung.
Cũng chẳng trách gã có thể thu hoạch được sự ưu ái của La Vương Thành, cùng với định ra hôn ước với La Thanh Nguyên.
Hiện nay, có ba vị đại nhân vật này làm chỗ dựa cho gã, gã âm thâm đi tới La Vương Thành, chỉ cần bức bách La Vương Thành sớm thực hiện hôn ước, liền có thể ngăn chặn miệng thiên hạ, thậm chí là đả kích Bổ Thiên Công Hội, đánh mặt tất cả những người đã từng chê cười.
Một chiêu rút củi dưới đáy nồi, đánh vào chỗ bảy tấc của rắn này có thể nói là chơi đến mức lô hoả thuần thanh.
Mấu chốt nhất là về tình về lý, La Vương Thành cũng đều không có lý do cự tuyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận