Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 407

"Đây là sơn môn cũ của Thiên Vương Môn, ngươi cũng dám cuồng vọng ở trước mặt ta?"
Vương Khung cười lạnh, lúc này, hắn nhận sự gia trì của các đời tiền bối Thiên Vương Môn, cả người phảng phất như hòa làm một thể cùng với Thiên Vương Chiếu Hỏa Tượng.
Vào lúc này, hắn chỉ cảm thấy có sức mạnh vô cùng vô tận thông qua Thiên Vương Sơn truyền vào trong cơ thể.
"Tiểu tử, lão tử cho ngươi chết."
Vương Khung đưa tay chính là một đao, đao mang khủng bố trực tiếp xuyên thấu qua cột sáng màu vàng, chém về phía hư không.
Ầm ầm! Cự chưởng màu vàng bỗng nhiên vỡ vụn, ngay sau đó, trên bầu trời nổi lên huyết mang màu đỏ, máu đỏ tươi vẩy xuống một phương.
"Được lắm, hôm nay tha cho ngươi một mạng, lần sau nhất định sẽ lấy đầu của ngươi." Âm thanh băng lãnh truyền ra từ bên trong cột sáng màu vàng, cực kỳ bình tĩnh.
Nam nhân này lựa chọn tránh lui, chân thân của y cũng không thể chân chính hàng lâm.
Trọng yếu nhất là, lúc này Vương Khung có Thiên Vương Sơn gia trì, gần như vô địch.
Ầm ầm! Đột nhiên, phía trên bầu trời, thần hoả màu đen bỗng nhiên vỡ vụn.
U Hoàng Trường công chúa dùng một địch ba, ngăn trở Vương Huyền Cương, Từ Kiếm Sinh còn có Thần Vũ Vương.
"U Hoàng Trường công chúa, lui ra đi, ngươi không ngăn được ý chí của Quang Minh Điện." Thần Vũ Vương lạnh lùng nói.
"Cánh cứng rồi? Hôm nay bản cung sẽ giết ngươi."
U Hoàng Trường công chúa thực sự tức giận, nàng muốn giết người, thiên địa khó cản, nàng muốn bảo hộ người, cũng không ai dám đụng.
"Tốc chiến tốc thắng, lần này không diệt trừ, sau này hắn tất sẽ trở thành họa lớn!" Từ Kiếm Sinh rống to nói.
Tư chất cùng với thủ đoạn Vương Khung thể hiện ra, đã khiến cho nhóm đại lão vô cùng kiêng kị.
Sơ Vương Tế Quang Minh Điện mưu đồ ba ngàn năm vậy mà cũng đều có thể bị hắn quấy đến long trời lở đất, mạnh như Sát Mạch Hàn cùng với Diệp Thiên cũng đều chết ở trong tay hắn.
Dạng hạt giống này, chỉ cần không phải nửa đường chết yểu, không đến mười năm, nhất định sẽ trở thành cao thủ cái thế, đến thời điểm đó muốn giết cũng đã muộn.
Ầm ầm! Đúng lúc này, nam tử áo xám xuất thủ.
Vị cao thủ Quang Minh Điện này ẩn tàng ở một nơi bí mật gần đó, sát phạt vô kỵ, trực tiếp phá vỡ thần hoả màu đen, vọt thằng về hướng Vương Khung.
Hư không hóa thành một thanh trường thương, trực tiếp bắn về phía mặt đất.
Uy lực đáng sợ như thế này, coi như là cường giả cảnh giới Dung Khí cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cảnh giới Linh Lô cũng đều phải cẩn thận đối đãi.
"Ngươi dám..." U Hoàng Trường công chúa vọt lên trước.
"Đối thủ của ngươi là chúng ta." Ba đại cao thủ đồng loạt ra tay, ngăn ở trước người U Hoàng Trường công chúa.
Ầm ầm! Hư không trường thương hàng lâm, giống như tận thế, hủy hết sơn phong, rung chuyển đại địa.
"Lão Vương..." Gã béo kinh hô.
Thiên Vương quy vị, nghịch phạt thần tội!
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên, mênh mông như thiên thần.
Đúng lúc này, toàn bộ Thiên Vương Sơn nổi lên quang minh vô lượng.
Thân thể Vương Khung trở nên vô cùng hư huyễn, dần dần hòa làm một thể cùng với Thiên Vương Chiếu Hỏa Tượng, lực lượng cả tòa Thiên Vương Sơn đều rót vào trong đó.
Vô tận lực lượng nổ vang ở trong cơ thể Vương Khung, Hỏa Chủng màu đen không ngừng nhấp nháy, chỗ trung ương, hư ảnh đoá hoa sen kia lại hiển hiện một lần nữa.
Vào lúc này, Vương Khung chính là chúa tể Thiên Vương Sơn.
"Hôm nay, ta sẽ giết đến long trời lở đất."
Vương Khung quát to một tiếng, hắn phóng lên tận trời, trực tiếp bắt lấy hư không trường thương, bỗng nhiên bóp chặt.
Hư không vỡ vụn, thiên địa chấn động, lực lượng khủng bố như sóng lớn càn quét, rung động tâm linh của mỗi người.
Thiên Vương Sơn cổ lão giống như phục sinh, vô tận lực lượng tràn vào trong cơ thể Vương Khung.
Thân thể của hắn dung hợp làm một cùng với Thiên Vương Chiếu Hỏa Tượng, đột nhiên, một cỗ khí tức như thần ma đâng lên, chấn động thiên địa.
Vương Khung bước ra một bước, trực tiếp bóp nát hư không trường thương, quay người chính là một quyền, đánh về hướng nam tử áo xám.
Một màn này núi lở trời sập, tất cả mọi người đều run lên.
Liền ngay cả chư vị đại lão đều vốn đang quan chiến cũng đều biến sắc.
"Tên tiểu tử này...vậy mà thu hoạch được sự công nhận của Thiên Vương Môn?"
"Tòa linh sơn này nguyên bản là thuộc sở hữu của Thiên Vương Môn, trước kia Hoắc Pháp Vương dùng vũ lực tuyệt cường quét ngang Thiên Vương Môn nhất mạch, không ngờ được ba ngàn năm qua đi, ý chí của nhất mạch này vẫn như cũ không diệt."
"Đó là chí bảo Thiên Vương Môn...vậy mà lại dung hợp cùng với tên tiểu tử này...lực lượng của hắn làm sao lại biến thành mạnh như vậy?"
Có người nhận ra lai lịch của pho tượng đá kia, tâm trạng càng trở nên kích động hơn.
Phải biết rằng, trước kia Thiên Vương Môn uy danh hiển hách, luận thực lực cơ hồ không kém bao nhiêu so với Quang Minh Điện.
Chỉ là vận khí của bọn hắn không tốt, đụng phải Hoắc Pháp Vương – yêu nghiệt ngàn năm không được một.
Hiện nay, chí bảo còn sót lại của Thiên Vương Môn hiển hiện nhân gian, lực lượng cả tòa Linh Sơn lưu lại đều quán chú vào trong đó, gia trì lên trên người Vương Khung.
Lúc này Vương Khung rốt cuộc đã không phải là một tên tiểu bối có thể mặc người nhào nặn, thần uy của hắn như thần, không thể rung chuyển.
Ầm ầm! Trên bầu trời, Vương Khung đối bính một kích cùng với nam tử áo xám, lực lượng đáng sợ giống như tia chớp xé rách bầu trời.
Từng đợt dư ba hủy diệt đánh thẳng vào sông núi đại địa.
Gió và cát cuốn lấy những tảng đá, những bức tường đá vỡ tung, vô số tảng đá lần lượt rơi xuống.
Những thiên tài cùng thế hệ kia nhìn thân ảnh của Vương Khung, triệt để kinh ngạc đến ngây người.
Lúc này Vương Khung cơ hồ là dùng tư thái chiến đấu bọn hắn ngưỡng mộ, tồn tại đang đối mặt càng là cường giả Quang Minh Điện bọn hắn không thể với tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận