Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 266

Kể từ đó, địa khí mất hết, không những có thể hóa giải tầng tầng hung hiểm bên trong yêu huyệt, trong thời gian ngắn, phiến đại địa này cũng sẽ không có bất kỳ biến hóa nào, người bình thường căn bản nhìn không ra.
"Chỉ là không biết rõ miệng vào ở đâu." Chủ quầy gầy yếu nhìn la bàn trong tay, rơi vào trầm tư.
"Long có cửu tượng, cũng có cửu khiếu, hiện tại toà long mạch này đã là tử long, cửu khiếu khép kín, chỉ có thể tiến vào từ 'cửa sau' bên trong cửu khiếu." Kiến thức của Bạch gia đúng khó có thể tưởng tượng, trực tiếp xác định phương vị.
Nhưng mà, chủ quầy gầy yếu nghe thế, lại là lộ ra nét mặt cổ quái.
Ông! Đúng lúc này, thân thể Vương Khung trở nên nóng bỏng, xương nổi trong cơ thể phát ra ánh sáng nhàn nhạt, dường như ở phía dưới đang có thứ gì hô hoán nhục thân của hắn, mãnh liệt mà khát vọng.
Địa thế sông núi như long mạch, tất là bảo địa, tụ linh tích phúc, giống như dựng dục sinh linh.
Long mạch có cửu khiếu, giống như có chín cánh cổng lớn, đều có thể ra vào yêu huyệt.
Nhưng yêu huyệt là âm trạch, sinh tử đối lập, hiện nay địa khí đã phá, bởi vậy, mấy người Vương Khung chỉ có thể tiến vào từ "cửa sau".
Cái gọi là cửa sau, là đoạn cuối của sinh linh, chỗ tàng long ngọa hổ, chỗ tận cùng của cái chết.
Chủ quầy gầy yếu thi triển thủ đoạn Địa Sư, định phương vị, đo cát hung, biện âm dương, thăm dò hư thực, rốt cuộc cũng tìm được chỗ "cửa sau".
Đó là một gò núi màu vàng, cực không đáng chú ý ở giữa những ngọn núi này.
Trên thực tế, Thập Vạn Đại Sơn nằm ở vùng hoang dã, nằm ngoài sự quản lý của Hoàng Đình, được xưng là có mười vạn ngọn núi, nhưng rốt cuộc thực sự có bao nhiêu ngọn núi thì không có ai biết.
Người ta đồn rằng vào thời kỳ yêu thú thống trị thiên hạ, nhân loại liền chạy trốn tới chỗ này tránh hoạ.
Mặc dù bên trong Thập Vạn Đại Sơn cũng có yêu thú ẩn hiện, nhưng so với ngoại giới ngược lại là an toàn hơn nhiều.
Sau đó, phương pháp tu luyện Hoả Chủng lưu truyền ở trong nhân loại, cục diện giữa yêu thú cùng với nhân loại phát sinh cải biến.
Chiến hỏa trải rộng thiên hạ, nhưng Thập Vạn Đại Sơn lại quỷ dị không hề bị tác động.
Ngược lại là vào sau khi nhân loại đuổi yêu thú ra khỏi đại địa, nhân loại sinh sống ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn cũng chưa từng đi ra, nhiều thế hệ đã sống ở nơi này.
Đến hôm nay, đã bất đồng cùng với nhân loại ở ngoại giới.
Nói tóm lại, Thập Vạn Đại Sơn rất cổ lão, cũng rất thần bí, lưu truyền rất nhiều truyền thuyết bất khả tư nghị.
Người bình thường sẽ không tuỳ tiện tiến vào nơi này.
Coi như là Vương Khung, ở bên trong kế hoạch của hắn, vào trước khi đạp vào cảnh giới Dung Khí, hắn căn bản liền không có nghĩ tới việc xông xáo ở loại địa phương này.
Cho dù đi đến tứ hải đại dương bao la, cũng đều an toàn hơn so với Thập Vạn Đại Sơn.
Ông! Ở góc tây bắc gò núi màu vàng, chủ quầy gầy yếu đã tìm thấy một vết nứt rất lớn.
Vết nứt này tối đen như mực, sâu không thấy đáy, ở trong đó phát ra âm thanh kỳ quái "ù ù".
Long mạch cửu khiếu, đây chính là chỗ "cửa sau".
"Nhanh đi thôi, Thập Vạn Đại Sơn không yên ổn, hiện nay địa khí đã tiết ra, mặc dù ta đã khóa lại toà long mạch này, cũng khó đảm bảo không bị người khác phát hiện ra." Chủ quầy gầy yếu nhìn vực sâu phía dưới, có một chút do dự.
Thập Vạn Đại Sơn đã tồn tại trong năm tháng lâu dài, vào trước khi yêu thú thống trị thiên hạ liền đã tồn tại.
Đối với nhân loại mà nói, đây là một nơi bí ẩn chưa được khám phá, có nhiều truyền thuyết.
Coi như Vương Khung chưa từng đi tới Thập Vạn Đại Sơn, cũng đã nghe được không ít truyền thuyết liên quan tới Thập Vạn Đại Sơn.
Ví dụ như Tam Sơn đạo nhân.
Theo lời đồn, đây là ba tồn tại thần bí hoá trang thành đạo nhân, phân biệt là Bàn Sơn đạo nhân, Thôn Sơn đạo nhân, Ba Sơn đạo nhân.
Ba người này du tẩu ở bên trong nơi hoang dã, người bình thường không thể nhìn thấy, nhưng một khi gặp phải, liền có điềm xấu phát sinh.
Nghe đồn, Bàn Sơn đạo nhân am hiểu dời núi, nếu như có người gặp phải y ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn, rất có thể sẽ lạc đường mãi mãi ở trong núi.
Bởi vì y sẽ di chuyển các ngọn núi, khiến cho ngươi vĩnh viễn không có cách nào tìm được đường ra, cuối cùng ngọn núi đó sẽ là lăng mộ của ngươi.
Về phần Thôn Sơn đạo nhân thì càng thêm thần bí, theo lời đồn, y giấu ở trong núi sâu, biến hóa muôn hình muôn vẻ, lấy đồ ăn làm mồi nhử, nếu ăn đồ ăn của y, liền sẽ trở thành đồ chơi trong tay y.
Ba Sơn đạo nhân là quỷ dị nhất, nghe nói, ngọn núi y ở là một tòa cấm địa cổ xưa nhất bên trong Thập Vạn Đại Sơn, nếu có người có thể tìm tới ngọn núi cổ này, liền có thể gặp phải Ba Sơn đạo nhân, nhận lời mời của y, cùng leo trèo trên ngọn núi cao này, một khi đáp ứng, liền sẽ triệt để bốc hơi khỏi nhân gian, vô tung vô tích.
Truyền thuyết liên quan tới Tam Sơn đạo nhân chí ít đã có hai ~ ba ngàn năm lịch sử, những năm gần đây đều chưa từng đoạn tuyệt, rất là tà dị.
Động địa khí, phá sơn mạch giống như mấy người Vương Khung, là dễ dàng gặp gỡ nhất.
Chủ quầy gầy yếu thúc giục, Bạch gia cũng vô cùng cẩn thận, đưa mắt ra hiệu cho Vương Khung.
"Sẽ không phải là bắt ta đi xuống trước đó chứ." Vương Khung đánh trống ở trong lòng.
Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng, móng lừa của Bạch gia liền trực tiếp bay tới, đạp hắn vào vực sâu.
"Khốn kiếp." Tiếng kêu của Vương Khung vang lên từ phía dưới, mang theo sự oán hận không gì sánh được.
Trong vực sâu tăm tối này, Vương Khung lao xuống cực nhanh, gió rít bên tai lướt qua như những mũi tên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận