Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 292

Hành động này, khiến cho người La Vương Thành đều lấy làm kinh hãi, đặc biệt là thanh niên cầm đầu, y lộ ra sắc mặt cổ quái, có một chút ngơ ngác mà nhìn Vương Khung.
Hắc Kiếm Ma có địa vị cỡ nào, là cao thủ có tên ở bên trong "danh sách trăm đại dị năng giả", huyết mạch La Vương Thành, phóng nhãn ra toàn bộ thiên hạ, cũng đều có được địa vị tôn sùng, cái thế khó địch nổi.
Bên trong cùng thế hệ, chính làm cho y đứng dậy đón người cũng không nhiều, huống chi là một tên tiểu bối?
Coi như là ái đồ của Hắc Kiếm Ma chỉ sợ cũng đều không làm được.
Tên tiểu bối này là thu hoạch được ưu ái như thế nào mới có thể được đối đãi như vậy?
Nghĩ tới đây, lực chú ý của La Thanh Xuyên triệt để bị Vương Khung hấp dẫn.
"Có một chút khó giải quyết, chậm trễ mất mấy ngày." Vương Khung cười khan nói.
Hắn cần phải bế quan tu luyện, cũng không có quá nhiều thời gian rảnh.
Nói xong, Vương Khung xuất ra hộp đồng, đưa tới.
Hắc Kiếm Ma không kịp chờ đợi mở ra, xương vỡ bên trong đã sớm được chữa trị hoàn tất, toàn thân như ngọc, nhìn không ra một tia khe hở, trong nội bộ càng là tinh hoa lưu chuyển, dựng dục sinh cơ, hiển nhiên đã đạt đến cấp bậc sinh cốt.
"Tay nghề thật tốt, chậc chậc, tiểu tử, chỉ bằng vào dạng tay nghề này, liền có thể khiến cho ngươi dương danh ở trong thiên hạ này." Hắc Kiếm Ma không nhịn được nói.
Lúc này, liền ngay cả Phí lão cũng không nhịn được đi tới thưởng thức.
"Bảo bối tốt, Tiểu Hắc, lần này ngươi kiếm bộn rồi." Phí lão có một chút hâm mộ nói.
Loại xương cốt yêu thú cổ vô danh này quả thực có phẩm chất rất cao, huống hồ ở dưới tay nghề chữa trị điêu luyện của Vương Khung, toàn bộ phẩm chất xương cốt yêu thú cổ phẩm đâu chỉ tăng lên một cái bậc, lại thêm là cấp bậc sinh cốt, một khi thả ra thị trường, tất nhiên sẽ dẫn tới tranh đoạt.
Hơn nữa người có khả năng mua loại vật này, tuyệt đối cũng là tồn tại có tầng thứ giống như Hắc Kiếm Ma.
"Tiểu tử ngươi thật sự là bảo bối, có muốn đi với ta tới La Vương Thành chơi hai ngày không?"
Hắc Kiếm Ma càng nhìn Vương Khung càng cảm thấy thuận mắt, nếu không phải y không có con gái, đã sớm đoạt Vương Khung tới làm con rể, chính là cái chủng loại đêm đó liền động phòng, ngày thứ hai liền sinh con kia.
Vương Khung nghe thế, trong lòng khẽ động.
"Vương thúc, bây giờ là thời kì phi thường, không nên trêu chọc một ít người lai lịch không rõ mới thỏa đáng, đây cũng là ý tứ của tộc trưởng." Đúng lúc này, La Thanh Xuyên nói chuyện.
Hắc Kiếm Ma nhiệt tình đối với Vương Khung như vậy khiến cho cảm thấy có một chút không thoải mái, loại người lai lịch không rõ này tự nhiên không thể tiến vào La Vương Thành.
"Vị này là..." Ánh mắt của Vương Khung đảo qua, cảm thấy một tia địch ý, không khỏi hỏi.
"Đây là thiên tài của La Vương Thành chúng ta, nếu các ngươi có hứng thú, có thể luận bàn một lần." Lực chú ý của Hắc Kiếm Ma đều đặt toàn bộ ở trên thú cốt của y, thuận miệng nói một câu.
"Luận bàn?" La Thanh Xuyên cười lạnh.
Y là thân phận gì? Huyết mạch La Vương Thành, vô cùng tôn quý, đệ tử đại tộc bình thường cũng không có tư cách luận bàn cùng với y, một vị đệ tử Quang Minh Học Cung dám động thủ cùng với y sao?
"Ta cũng không có thời gian chỉ điểm...Vương thúc, chúng ta vẫn nên lập tức lên đường trở về!" La Thanh Xuyên căn bản cũng không có để Vương Khung vào mắt, đối với y mà nói, động thủ cùng với Vương Khung không phải là luận bàn, mà là chỉ điểm.
Thân là huyết mạch Vương Thành, cũng không phải ai cũng đều có phúc phận cùng với tư cách như vậy.
"Chỉ điểm ta?" Chỉ là một câu nói kia, liền khiến cho Vương Khung cười, là loại nụ cười như giết heo kia.
"Vừa vặn, ta cũng muốn nhìn xem đệ tử La Vương Thành là bực tố chất nào."
Vừa dứt lời, Vương Khung như như là đạn pháo bắn ra, mặt đất nứt vỡ, lực lượng kinh khủng như Tu Di Sơn đánh tới.
La Thanh Xuyên hơi biến sắc, y không ngờ được tên tiểu tử trước mắt này nhìn như thường thường không có gì lạ, động thủ lại long trời lở đất, phảng phất như đổi người khác vậy.
Y không còn kịp suy tư nữa, liền muốn động thủ, nhưng quyền phong của Vương Khung đã nện vào trước mặt y.
Khí tức kinh khủng phóng lên tận trời, như sóng lớn trong nộ hải, ép La Thanh Xuyên tới gắt gao, chân nguyên trong cơ thể y phảng phất như lọt vào giam cầm, ở phía dưới uy áp như này là không thể động đậy.
Ở dưới một quyền, long trời lở đất, La Thanh Xuyên hét thảm một tiếng, như là chó chết bay ngang ra ngoài.
Hết thảy chỉ ở trong chớp mắt, Vương Khung chậm rãi thu tay lại, mây trôi nước chảy, dường như cái gì cũng không xảy ra.
"Đúng là hoàn toàn không có gì để chỉ điểm." Vương Khung thờ ơ nói.
Bên trong đại sảnh, yên tĩnh im ắng.
Từng tia ánh mắt ùn ùn kéo đến, vừa đi vừa về ở trên người La Thanh Xuyên cùng với Vương Khung.
La Thanh Xuyên bị đánh đến cả người đều khảm vào phía trên vách tường, là cái loại khó mà gỡ ra kia.
Về phần Vương Khung, phong khinh vân đạm, dường như căn bản không có xuất thủ.
Hết thảy cũng đều quá nhanh, cơ hồ chỉ ở trong chớp mắt.
Với sức mạnh của một quyền, chỉ dựa vào lực lượng nhục thân là liền có thể đánh cho La Thanh Xuyên thành chó chết?
Đây là lực lượng kinh khủng bực nào?
Trong ánh mắt đệ tử La Vương Thành nhìn về phía Vương Khung, lộ ra ba phần kinh nghi, bảy phần kính sợ.
Không ai từng nghĩ tới, ở bên trong Quang Minh Học Cung Xích Long Thành lại cất giấu một vị cao thủ như vậy, trạc tuổi cùng với bọn hắn, nhưng thực lực lại vượt qua quá nhiều, ngạo nghễ như La Thanh Xuyên cũng không đỡ nổi một quyền.
Lúc này, còn có ai dám phách lối làm càn trước mặt hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận