Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 333

Ở trung tâm của "lò sát sinh" này có một thân ảnh đang quỳ gối, toàn thân bị xiềng xích xuyên thủng, trọn vẹn mười tám sợi xiềng xích kết nối với toàn bộ cung điện dưới đất.
Cùng lúc đó, có một tảng đá lớn màu vàng đè ép ở phía sau lưng của y, phía trên khắc đầy phù văn.
"Đây là tình huống gì?" Vương Khung kinh hãi thất sắc.
Đằng sau cửa đồng lớn trấn áp là một người?
Tình trạng của y cực kì khủng bố, đá lớn đè lên người, khoá nặng xuyên thân, nếu như đổi lại thành người bình thường đã sớm chết.
Coi như là Vương Khung cũng có thể cảm nhận được khí tức của y, dường như là đang ngủ say.
"Tiền bối, không phải nói là chữa trị..."
"Y chính là kiếm của La Vương Thành chúng ta!" Giọng nói nhàn nhạt của La Tổ vang lên, quanh quẩn ở bên trong cung điện dưới đất.
"Cái gì?" Vương Khung ngơ ngác thất sắc, có một chút không dám xác định, hắn kinh ngạc nhìn về phía Hắc Kiếm Ma.
Hắc Kiếm Ma khẽ gật đầu, lộ ra sắc mặt ngưng trọng nói: "Không sai, hắn chính là kiếm mạnh nhất của La Vương Thành chúng ta."
"Tiền bối, ngài không phải đang giỡn với ta đó chứ! ?" Vương Khung không thể tin được.
"Ba mươi ba năm trước, La Vương Thành sinh ra một đôi anh hài. Đó là một đôi song bào thai, tướng mạo của bọn hắn giống nhau như đúc, nhưng số phận của bọn hắn lại khác nhau từ khi sinh ra."
Giọng nói nhàn nhạt của Hắc Kiếm Ma quanh quẩn ở bên trong cung điện dưới đất.
"Có ý tứ gì?" Vương Khung hỏi.
Hắc Kiếm Ma lộ ra thần sắc trầm trọng, lắc đầu thở dài: "Trước đây La Vương Thành đã từng âm thầm tiến hành một hạng kế hoạch, tên là...Kiếm Thai!"
"Kế hoạch này là vì để đạt được một loại năng lực vô cùng cổ lão, loại năng lực này có thể đạt được thông qua bồi dưỡng nhân lực, chỉ là...yêu cầu bắt đầu bồi dưỡng từ phôi thai."
Vương Khung nghe thế, trong lòng hơi giật mình một chút, mơ hồ cảm thấy không ổn.
"Có lẽ ngươi cũng tưởng tượng được, loại năng lực này rất nguy hiểm, phôi thai nhỏ yếu căn bản là không có cách nào gánh chịu, sau khi hi sinh một lượng lớn tộc nhân, rốt cuộc cũng có một người thụ thai thành công." Hắc Kiếm Ma thở dài.
"Người phụ nữ đó đã sinh ra một cặp song sinh, và nàng cũng đã chết vào đêm hôm đó."
"Cặp song sinh này đến với niềm hy vọng, lại phảng phất như báo trước điềm chẳng lành."
"Bọn hắn đã thức tỉnh loại năng lực cổ lão kia?" Vương Khung hỏi.
Hắc Kiếm Ma lắc đầu: "Cũng không có, trên thực tế, thiên phú của bọn hắn có một chút chênh lệch, ca ca rất mạnh, từ nhỏ đã có biểu hiện kinh diễm, đệ đệ lại rất yếu, thậm chí là không thể ngưng tụ Hỏa Chủng."
"Mãi cho đến năm mười bốn tuổi, bọn hắn cũng đều không có hiển lộ ra dấu hiệu của loại năng lực cổ lão kia, trong tộc rất là thất vọng, cảm thấy kế hoạch thất bại, bởi vậy cũng liền bỏ mặc cặp song sinh này, không còn giám sát quản thúc."
"Đảo mắt hai năm qua đi, ở dưới sự trông coi của ca ca, đệ đệ mặc dù chưa hề thức tỉnh năng lực, nhưng cuộc sống lại rất phong phú, thậm chí còn quen biết một vị cô nương, qua ít ngày nữa liền sẽ kết hôn..."
Nói đến chỗ này, Hắc Kiếm Ma có một chút dừng lại, trên mặt toát ra một chút bất đắc dĩ cùng với tiếc hận.
"Chỉ tiếc là sau đó có người vạch trần, nữ tử kia có lai lịch không rõ, bị nghi ngờ là đệ tử Hắc Ám Giáo Hội."
"Dạng thân phận này đã là phạm vào tội chết, vào ngày kết hôn, Vương Thành điều động cao thủ tới đuổi bắt...đệ đệ vào trước đó đã thu hoạch được tin tức, quỳ xuống van xin trong tộc mở ra một mặt lưới, nhất định phải điều tra rõ ràng, đây chính là đại tội, sao có thể xử trí theo cảm tính?" Hắc Kiếm Ma thở dài.
"Đêm hôm ấy, vào thời điểm đệ đệ chạy đến trong tộc, thê tử người còn mặc áo cưới đã ngã ở bên trong vũng máu, tự tay hạ thủ chính là ca ca của y..."
"Ài..." Vương Khung thở dài.
Y biết, vị ca ca này này của mình là muốn bảo toàn đệ đệ của mình.
Chỉ là đối với đệ đệ mà nói, người mình thương nhất lại bị người thân nhất của chính mình giết chết, loại thống khổ này là tuyệt đối không thể thừa nhận.
Y căm giận muốn điên, muốn phản nghịch Vương Thành, các cao thủ ở đó đương nhiên không thể để cho y làm như vậy.
Vào lúc đó, ca ca của y ra mặt, muốn cứu sống tính mạng của y, trong hỗn loạn, lại bị đồng bạn chém giết.
Trong vũng máu, ca ca ngã ở trước người đệ đệ, máu mủ tình thâm, cả hai hoà quyện.
Thảm kịch và đả kích như vậy triệt để khiến cho đệ đệ phát cuồng.
Lúc đó, Hỏa Chủng của ca ca dần dần dập tắt, nhưng một ngọn lửa yếu ớt lại dấy lên trong cơ thể đệ đệ.
"Chuyện này..." Vương Khung kinh hãi, mơ hồ đoán được cái gì.
Huynh đệ khác đường, lấy huyết nhục kia, nhen nhóm Hỏa Chủng của ta, đúc sinh tử kiếm, bất sinh bất diệt.
Đây chính là cái gọi là Kiếm Thai!
Dưới đêm trăng, năng lực cổ lão kia rốt cuộc thức tỉnh.
Dị năng giả vĩ đại Hoắc Pháp Vương đã từng nói, ở phía dưới quang minh vinh quang, sẽ có bóng tối ẩn sau.
Đường đường là La Vương Thành, cũng có một quá khứ đen tối không chịu nổi như vậy, không tiếc dùng tính mệnh của tộc nhân làm đại giá, thúc đẩy cái gọi là kế hoạch khôi phục năng lực cổ lão.
Cuối cùng, nó đã tạo ra bi kịch không thể cứu vãn này.
Người mình yêu thương nhất chết ở trong tay ca ca, sau cùng, ca ca có huyết thống tương liên duy nhất trên đời này lại bởi vì bảo vệ mình, chết ở trong tay người khác.
Thảm kịch như vậy, bất kể đối với người nào, cũng đều là nỗi đau đớn không thể tiếp nhận.
Thần sắc của La Tổ không thay đổi, bên trong con ngươi không có một chút gợn sóng chập trùng nào.
Đứng tại độ cao như lão, những gì lão nhìn thấy là sự tiếp nối của gia tộc, là vinh quang huyết mạch, là La Vương Thành vĩnh viễn huy hoàng.
Vì những điều này, mọi thứ đều có thể được coi như là một sự hy sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận