Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 635

Trong chốc lát, bên trong Đế Đô, một luồng hào quang phóng lên tận trời, giống như một cột sét, liên thông trời và đất.
Dòng chữ trên bia cổ cuối cùng cũng khôi phục vào thời điểm này, hai chữ "Vận Khí" uốn lượn vặn vẹo, tách ra và hợp lại một lần nữa, dựng dục ra chân ý mới.
"Mạt Pháp!"
Trong lòng Vương Khung giật mình, trong mắt bắn ra hào quang mạnh mẽ.
Hoá ra đây chính là "Mạt Pháp Kinh Quyển".
"Mạt Pháp Kinh Quyển" chân chính căn bản cũng không có ở trong cung, mà là giấu ở bên trong hồng trần cuồn cuộn, ẩn hiện giữa chợ búa.
Người buôn bán nhỏ, tam giáo cửu lưu, người người đều đang xem, đều đang nhìn.
Nó được thế nhân tôn sùng, cũng bị xỉa xói coi khinh, gió táp mưa sa, vĩnh hằng bất động.
Đây mới là chân, mới là pháp, mới là đạo.
"Lúc này, ngươi mới là ngươi!" Ánh mắt của Vương Khung ngưng trọng, rốt cục cũng nhìn thẳng vào Lục Ly.
Nếu như nói "Mạt Pháp Kinh Quyển" là một bộ cổ thư, như vậy Lục Ly chính là thẻ làm dấu, chỉ có y mới có thể mở ra "Mạt Pháp Kinh Quyển".
Lúc này Lục Ly rốt cục cũng bước ra một bước cuối cùng, sinh ra cộng minh cùng với "Mạt Pháp Kinh Quyển", lực lượng của y cũng không còn là lục bình không rễ, quán thông như một, bá thiên tuyệt địa.
"Mạt pháp đã tới, những người tin ta sẽ sống!"
Đột nhiên, Lục Ly giống như một vầng mặt trời, nở rộ quang minh vô lượng.
Ở phía dưới huyền quang vạn trượng này, vạn pháp tiêu trừ, chỉ còn lại một pháp.
Những gì nó chiếu rọi phảng phất như là tương lai xa xôi, chư pháp điêu linh, hết thảy tịch diệt, văn minh ngày xưa đã sớm chôn vùi, con đường tu hành cũng triệt để đoạn tuyệt.
Ở trong tương lai tuyệt vọng kia, chỉ còn sót lại luồng quang minh này, chiếu rọi và chỉ dẫn cho thế giới, người tin sống, người nghịch chết.
Ầm ầm! Dao động khủng bố dập dờn như hồng lưu, cuồn cuộn mà tới.
Tất cả mọi người cảm thấy được khủng bố trước nay chưa từng có, Hỏa Chủng trong cơ thể của bọn hắn rõ ràng vẫn còn, lại không có cách nào thôi động lực lượng.
"Đây...đây rốt cuộc là cái gì?"
"Mạt pháp đã tới, chỉ có một pháp, y chính là tín ngưỡng chí cao duy nhất kia sao?"
"Loại lực lượng này là không thể tưởng tượng, đây không phải là lực lượng của y...đó là tấm bia cổ kia..."
Đám người kinh dị, có cao thủ phát hiện ra, Lục Ly lúc này đã dung hợp thành một cùng với tấm bia cổ kia, không phân khác biệt.
Ở dưới sự bao phủ của cỗ lực lượng này, không có người nào có thể phản kháng.
"Thế giới mạt pháp không có hi vọng, Đồ Phu...ngươi đã bại!" Lục Ly khẽ nói.
"Không! Mạt pháp chưa đến, thương thiên vẫn có thể bổ!"
Đột nhiên, Vương Khung bước ra một bước, trong sát na đã đi tới trước người Lục Ly.
Quang minh vạn trượng, táng địa vô lượng, ở phần cuối nơi tuyệt vọng kia, hắn dường như chính là một luồng hi vọng cuối cùng, bù đắp thương thiên, mang tới Hỏa Chủng, một lần nữa nhóm lửa văn minh tu hành.
Ầm ầm! Hỏa Chủng của Vương Khung bỗng nhiên chấn động, sức mạnh huyền diệu ngưng thành một đường, cứng rắn phá vỡ quang minh quanh người Lục Ly, rơi vào giữa trán của y.
"Mạt pháp chưa đến, thương thiên có thể bổ...đây chính là lực lượng bổ thiên...đây chính là vận mệnh của ta..." Ánh mắt của Lục Ly trở nên ảm đạm, rất nhanh lại dâng lên một vòng tinh mang.
"Ta đã bại..."
"Thức tỉnh từ đại mộng, nhập vào môn hạ của ta!" Vương Khung duỗi tay ra, rơi vào trên đỉnh đầu của Lục Ly.
Đám người kinh dị, mở to hai mắt nhìn, một màn này có ý vị như thế nào?
"Đồ Phu...thu người này...làm môn đồ! ?"
Ai cũng có thể nhìn ra được sự bất phàm của Lục Ly, đây mới thực là tư chất thiên tuyển, lực lượng mới xuất hiện, khí vận gia thân, được trời cao chiếu cố.
Cho nên y mới có thể ở trong thời gian ngắn ngủi như thế thần thông đại thành, thậm chí là ngạo thị quần luân.
Yêu nghiệt như thế, sẽ có giá trị lớn cỡ nào?
Có không biết bao nhiêu đôi mắt nhìn chằm chằm, có không biết bao nhiêu thế lực đang chờ đợi, đều muốn thu người này vào dưới trướng, đặt vào bên trong túi.
Nhưng không có ai ngờ được, tên ma đầu Vương Khung này không chỉ là trấn áp Lục Ly, thế mà còn trực tiếp thu phục y làm môn đồ.
Hơn nữa Lục Ly thế mà không có bất luận phản kháng gì!
Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều choáng váng.
"Con bà nó...Đồ Phu...hắn...hắn đã làm như thế nào?"
"Tên ma quỷ này...trấn áp còn không tính, ngay cả người cũng đều cướp đi."
"Chuyện này giống như đi dạo kỹ viện vậy, sau khi chơi xong, còn chuộc thân cho kỹ nữ...con bà nó..."
Từng ánh mắt ai oán rơi vào trên người Vương Khung.
Trong mắt bọn hắn, Lục Ly giống như là một mỏ vàng, có giá trị khó có thể tưởng tượng, không chỉ là bởi vì tiềm năng của y, càng là bởi vì lực lượng của y cực kì đặc biệt, có thể liên hệ với tấm bia cổ ở nơi xâu xa kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận