Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 398

Ở phía dưới mái vòm cực lớn, những ống đá mảnh mai đan xen vào nhau, kéo dài từ sâu trong cổ động, giống như mạch máu của con người.
Những ống đá này gắn vào một thạch thai (bào thai đá).
Bên trong thạch thai khắc đầy phù văn, được bao phủ bởi một đại ấn, tạo hình kì lạ, giống như rèn đúc từ thú cốt.
"Đây...đây là cái gì?" Vương Khung sợ hãi hỏi.
Thạch thai trước mắt hơi hơi chập trùng, như là trái tim đang nhảy nhót, thậm chí, Vương Khung cũng đều có thể nhìn thấy bên trong thạch thai có một bóng người, khí tức đối phương phát ra khiến cho Vương Khung cảm thấy bất an mãnh liệt, Hỏa Chủng màu đen trong cơ thể xao động không thôi, Hắc Long Đao cũng đều phát ra thanh âm than nhẹ.
"Đây...đây là thứ quỷ gì?" Vương Khung kinh nghi nói.
Ở dưới Thiên Vương Sơn, vậy mà cất giấu đồ vật quỷ dị như thế này?
Vương Khung cảm giác được, thạch thai này đang hấp thụ linh khí của cả tòa Thiên Vương Sơn.
Nói một cách khác, Thiên Vương Sơn giống như mẫu thể, đang dựng dục thạch thai này.
Ở chỗ Sơ Vương Tế, cất giấu đồ vật tà tính như này, nói là trùng hợp, Vương Khung đánh chết cũng đều không tin.
"Đây là Thiên Vương Pháp Thần Thai!" Giọng nói già nua vang vọng ở bên trong cổ động.
Trái tim của Vương Khung bỗng đập mạnh, bỗng nhiên quay đầu, nghẹn ngào kêu lên: "Là ai?"
Trong hang động cổ lão, thạch thai thần bí nổi lên hào quang ly hợp.
Vương Khung đảo mắt nhìn, lúc này mới phát hiện ra có những bộ xương khô ngồi xếp bằng ở tám góc chung quanh, tất cả đều bị trói bằng xích đá, trấn áp dưới thạch thai.
"Con bà nó...gặp quỷ rồi..." Vương Khung giật giật mí mắt, lông tơ toàn thân dựng đứng.
"Không cần kinh hoảng, ta đã là người chết!" Đột nhiên, một trong những bộ xương khô cất tiếng nói.
"..."
Hai mắt của Vương Khung trợn to, chính là vì người đã chết, hắn mới hoảng sợ a!
"Là vị tiền bối nào đang nói đùa với ta?"
"Hoắc Pháp Vương không kiêng kị gì, đánh cắp vận khí của trời, không chỉ sát hại Thiên Vương Môn nhất mạch chúng ta, còn luyện hóa tất cả những cao thủ trong môn chúng ta, biến thành chất dinh dưỡng chế tạo kiện Viêm Binh này." Bộ xương khô điềm nhiên nói.
Vào lúc Thiên Vương Môn toàn thịnh, tám người mạnh nhất trong môn, được xưng là tám đại Thiên Vương.
Từ trước đến nay, phàm là có thể kế thừa cái danh hiệu này, đều là cao thủ tuyệt đỉnh thiên hạ.
Một đời kia, Thiên Vương Môn càng là đạt tới đỉnh phong, sinh ra tám đại Thiên Vương mạnh nhất từ trước đến nay.
Bọn hắn vốn còn cho rằng sẽ có thể đẩy vinh quang của Thiên Vương Môn lên một đỉnh cao mới, truyền đạo trong nhân gian, có địa vị ngang nhau cùng với Quang Minh Điện, làm lung lay nền tảng của Quang Minh Điện.
Nhưng mà, không ai ngờ được, bên trong một đời Quang Minh Điện kia sinh ra một vị ngoan nhân, một vị nam nhân đã tranh đấu cả đời cùng với Lâm La Thiên.
Hoắc Pháp Vương!
Y vì luyện chế Thiên Vương Pháp Thần Thai, trực tiếp phong ấn tám đại Thiên Vương của Thiên Vương Môn ở đây, bị cỗ thạch thai này thôn phệ luyện hóa ngày đêm, như là thức ăn.
Kiểu chết này, có thể nói là cực kỳ bi thảm.
Trong mắt Vương Khung lóe lên một tia hiểu ra, bộ xương khô này còn có một tia chấp niệm bất diệt, còn sót lại đến hôm nay.
"Tiền bối, loại đồ vật này đến cùng là cái gì?" Vương Khung chỉ chỉ cỗ thạch thai kia, hỏi.
"Đó là Viêm Binh mạnh nhất mà Hoắc Pháp Vương chế tạo!"
"Viêm Binh mạnh nhất! ?" Vương Khung lộ ra vẻ nghi hoặc.
Viêm Binh, là thần binh lợi khí cần thiết để dung hợp cùng với Hỏa Chủng vào lúc đột phá tới cảnh giới Dung Khí.
Theo lý thuyết, loại tồn tại giống như Hoắc Pháp Vương kia, coi như chế tạo ra Viêm Binh cao nhất cấp cũng là sự tình hạ bút thành văn, cần gì phải hao phí ba ngàn năm thời gian?
"Người trẻ tuổi, ngươi hẳn là vì tham gia Sơ Vương Tế mà tới?" Bộ xương khô đột nhiên hỏi.
Vương Khung khẽ gật đầu.
"Sơ Vương Tế, nguyên bản là sự tiếp nối của trận tranh đấu giữa Hoắc Pháp Vương cùng với Lâm La Thiên." Bộ xương khô cười lạnh nói.
"Có ý tứ gì?" Vương Khung nhíu mày, hỏi.
"Ba ngàn năm trước, Lâm La Thiên dọc theo Táng Viêm Hà, xuyên qua sinh mệnh cấm khu, đi đến chân trời, trở thành đệ nhất cao thủ dưới tinh không, nhưng mà ai cũng không biết, y đã mang về một chút đồ vật từ chân trời." Bộ xương khô ung dung thì thầm.
"Là thứ gì?" Vương Khung hiếu kỳ hỏi.
"Đó là di sản của Lâm La Thiên, được y đặt tại Thiên Khải Bảo Khố...ở đó có mọi thứ thuộc về y..."
"Thiên Khải Bảo Khố! ?" Trong lòng của Vương Khung động tâm.
Đây chính là truyền thuyết chân chính, di sản của Lâm La Thiên, có liên quan cùng với chân trời.
"Di sản của y đến cùng là cái gì?" Vương Khung không nhịn được hỏi.
"Tất cả mọi người đều muốn biết, nhưng mà, Thiên Khải Bảo Khố là trò chơi cuối cùng mà Lâm La Thiên chơi cùng với cái thế giới này, không có ai có thể tuỳ tiện phá cục, cho dù là Hoắc Pháp Vương cũng đều không thể."
"Y cũng đều không được? Như vậy chẳng phải là không người nào có thể?"
"Lâm La Thiên đã từng nói, y sẽ lưu mọi thứ cho người hữu duyên, Thiên Khải Bảo Khố cứ cách mỗi ba mươi ba năm sẽ mở ra một lần." Bộ xương khô tiếp tục nói.
"Tu sĩ có tu vi từ cảnh giới Dung Khí trở xuống tiến vào, tỉ lệ tử vong thấp hơn nhiều, nhưng một khi cảnh giới Linh Lô bước vào, cơ hồ là cửu tử nhất sinh."
"Cho nên, Hoắc Pháp Vương lúc tuổi già đã sinh ra một cái ý nghĩ to gan...y muốn chế tạo một kiện Viêm Binh mạnh nhất, tạo ra cường giả cảnh giới Dung Khí mạnh nhất từ xưa đến nay, phá vỡ bố cục của Lâm La Thiên, lấy được Thiên Khải Bảo Khố."
Giọng nói của bộ xương khô tĩnh mịch và sâu thẳm, quanh quẩn ở bên trong cổ động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận