Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 170

Không biết bao nhiêu cao thủ táng diệt, không biết bao nhiêu tiền bối chịu chết, bọn họ dùng sinh mệnh khai phá ra một con đường trước nay chưa từng có.
"Tạo hoá loạn cổ kim, đúc tâm ta vô địch!"
Quang Minh Học Cung cũng được sáng lập ở dưới bối cảnh như thế, củi cháy lửa truyền, quang minh vô tận, Hỏa Chủng của nhân loại một mực được truyền thừa.
"Trong nhân loại vẫn là không thiếu yêu nghiệt!" Đột nhiên, một tràng âm thanh băng lãnh vang lên ở bên trong đại điện, quanh quẩn như nước thủy triều, thật lâu không ngừng.
"Người nào?" Trong lòng mọi người hơi giật mình một chút, đột nhiên biến sắc.
Ở bên trong Hắc Thuỷ Long Cung, lại vẫn có những người khác.
Ông! Ở hai bên đại điện, ngọc châu khảm nạm ở trên vách tường nổi lên quang hoa óng ánh, chiếu sáng đại điện.
Bên trong bóng tối, một đạo thân ảnh chậm rãi đi tới, xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
"Khôi lỗi! ?" Vương Khung mở to hai mắt nhìn, thất thanh nói.
"Thật sự là khôi lỗi!" Đám người kinh hãi, vô thức lui về phía sau một bước.
Khôi lỗi, ở cái thế giới này là một loại cấm kỵ.
Đây là đại thuật cổ lão, dính dáng đến lĩnh vực tạo hoá, đánh cắp sự thần kỳ của tạo vật.
Khôi lỗi chân chính, cũng không phải là một cỗ máy hay là một kiện bảo vật hạng nhất.
Khôi lỗi đơn giản nhất cũng đều có ý thức cùng với bản năng của chính mình.
Loại vật này không không nên tồn tại ở thế gian, nên sớm táng diệt ở bên trong dòng sông năm tháng.
Nhưng ở bên trong rất nhiều di tích đều có khôi lỗi tồn tại.
Quang Minh Học Cung, viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình, tám đại Vương Thành, thậm chí rất nhiều đại tộc cũng đều từng thu được khôi lỗi.
Tần Hoàng bệ hạ cực kỳ cảm thấy hứng thú đối với loại kỹ thuật này, trước đó đã đích thân chủ trì khai phá, nhưng cuối cùng chỉ nghiên cứu ra một loại khôi lỗi phỏng chế, được tính là bán thành phẩm.
Dù vậy, viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình vẫn y như cũ kiếm một khoản lớn.
Bọn hắn thậm chí còn tung ra hàng loạt thành phẩm khác nhau, có Thập Nhị Hoàng Kim Đấu Sĩ, Thất Thải Oa Oa, còn có khôi lỗi phỏng chế loại hình mỹ nữ, xúc cảm không khác gì người thật, thậm chí có thể chế tạo theo sở thích.
Khôi lỗi phỏng chế mang lại lợi nhuận vô cùng lớn, bởi vì kỹ thuật này hoàn toàn bị lũng đoạn, chỉ có viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình mới có thể chế tạo.
Nhưng mà, cỗ khôi lỗi trước mặt này lại là khôi lỗi chân chính hàng thật giá thật.
Bề ngoài của gã so với nhân loại không khác gì nhau, thậm chí trên mặt của gã còn có một vệt cảm xúc nhàn nhạt, chỗ khác biệt duy nhất là, trên người gã đã trần trụi, làn da đã sớm tổn hại lộ ra xương cốt như kim loại.
"Trong nhân loại không thiếu trí giả, ta vốn được sáng tạo ra để phục vụ yêu thú, cuối cùng lại trở thành một trong những cỗ lực lượng hủy diệt yêu thú." Cỗ khôi lỗi kia hờ hững nói, trong mắt của gã ngậm một vệt ưu thương nhàn nhạt.
Trước đây bọn hắn từng phụng yêu thú làm chủ, cuối cùng lại bởi vì nhân loại âm thầm thiết kế, lâm trận phản chiến, trở thành một trong những căn nguyên hủy diệt yêu thú.
Hiện nay, yêu thú suy thoái, nhân loại cũng bỏ rơi bọn hắn.
Không thể không nói, đây là một loại bi ai.
Đám người nhìn nhau, thần sắc trở nên vô cùng cổ quái.
Cỗ khôi lỗi trước mặt này đang sầu não?
"Nơi này có 70 kiện bảo khí, đánh bại ta, mỗi người có thể lấy đi 4 kiện!" Khôi lỗi chỉ ra sau lưng nói.
Lúc này, Vương Khung mới chú ý tới những kiện bảo khí được đặt trên bệ đá phía sau, lưu quang óng ánh, khí thế dạt dào.
"70 kiện! ? Mỗi người đều có phần!" Trong lòng Vương Khung khẽ động, thấy rõ dụng tâm của Quang Minh Học Cung.
Nhóm người tiến đến đầu tiên, mỗi người có thể thu hoạch được 4 kiện bảo khí, lại có thể được chọn lựa.
Nhóm người tiến đến thứ hai, mỗi người có thể thu hoạch được 3 kiện bảo khí, cứ thế mà suy ra, nhóm người tiến đến sau cùng, mỗi người chỉ có thể thu hoạch được 1 kiện bảo khí, mà còn là bảo khí còn sót lại.
Kể từ đó, vừa có thể đạt đến mục đích thí luyện, vừa có thể cam đoan mỗi người đều có thu hoạch, hợp tình hợp lý.
Trong mắt tất cả mọi người đều lộ ra sự khát vọng, một kiện bảo khí liền có giá trị bất phàm, mà mỗi người bọn hắn đều có thể thu hoạch được 4 kiện!
Đi đến đầu tiên quả nhiên chiếm được tiện nghi.
"Còn chưa động thủ sao? Người phía sau đã sắp đến." Khôi lỗi cười nói.
Ông! Vào lúc này, Minh Hạo Nhiên xuất thủ trước, hai con mắt của y nổi lên ánh sáng kỳ dị, khí thế kinh khủng phóng lên tận trời.
Thân thể khôi lỗi có một chút dừng lại, sau một khắc, thân hình Minh Hạo Nhiên liền đã xuất hiện ở trước mặt khôi lỗi, chuỷ thủ loé lên, đâm về phía cái trán khôi lỗi.
Ầm! Đột nhiên, khôi lỗi bỗng nhiên đưa tay, một phát bắt được cổ của Minh Hạo Nhiên.
Nụ cười trên mặt Minh Hạo Nhiên biến mất, thay vào đó là một vệt lạnh lùng.
"Năng lực của ngươi không có tác dụng đối với ta!"
Lời nói rơi xuống, Minh Hạo Nhiên giống như một bao cát bị ném ra ngoài, nặng nề nện trên cột cung điện, một ngụm máu tươi dâng trào ra.
"Đồng loạt ra tay!" Hoắc Thanh Minh rống to nói.
Y đã nhìn ra, cỗ khôi lỗi trước mặt này có thực lực cường đại, thân thể gần như không thể phá vỡ, đơn đả độc đấu, căn bản không địch nổi.
Ầm ầm! Khí xanh mênh mông không thấy đáy, khí lưu trầm trọng tụ hợp, như là núi lớn đè về phía khôi lỗi.
Vô số dòng nước dâng trào, hóa thành đạo đạo mũi tên, bắn về phía khôi lỗi.
Cùng lúc đó, hai đại cao thủ Ngụy Thanh Sam, Tào Chấp Tướng này cũng xuất thủ.
Chín cột lửa phóng lên tận trời, chiếu sáng một phương.
Đại địa sụp đổ, cự thạch tung bay, dâng trào về hướng khôi lỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận