Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 813

Người điên này không chỉ vẻn vẹn chiếm kỳ vật của y, lại còn luyện hóa ở ngay trước mặt y, quả thực là không có để y vào trong mắt.
Nhưng Tam Hoàng Tử còn chưa kịp phát tác, ý thức của y liền trở nên không ổn.
Trong ánh mắt Vương Khung nhìn y có một chút không đúng, cực kỳ nóng bỏng, có chút giống...có chút giống như chồn nhìn thấy gà mái.
"Tam điện hạ, đa tạ!" Vương Khung đột nhiên khách khí nói một câu.
Lời này vừa rơi xuống, tất cả mọi người sửng sốt, liền ngay cả Tam Hoàng Tử cũng đều là há to miệng, nhất thời cũng không biết nên tiếp lời thế nào, vô thức hỏi: "Đa tạ ta cái gì?"
"Đa tạ ngươi ngàn dặm tặng bảo!"
Vương Khung ngửa đầu cười to, giơ tay chém xuống, chỉ nghe "xoẹt" một tiếng, dòng sông đại mãng lại bị cắt lấy một đoạn một lần nữa.
Tam Hoàng Tử lại phun ra một ngụm máu tươi, như là gặp ma, nhìn chằm chằm Vương Khung.
Y không ngờ được, người điên này vào sau khi cướp đoạt Thất Phách Dị Hương Đồng lại vẫn không có ý tứ thu tay lại.
"Vương Khung, ngươi..."
Lời còn chưa dứt, Vương Khung lại giơ lên Nghịch Lôi Long Nha trong tay một lần nữa, lại là một trảm.
Lại là hai kiện kỳ vật đến tay, nhưng Vương Khung căn bản không có thời gian tra xét, đao trong tay liên tục giơ lên chém xuống, không ngừng thu hoạch.
Tất cả mọi người nhìn đến sững sờ.
"Hắn...hắn...hắn đang cướp bóc hoàng tử! ?"
"Hắn vì sao lại lợi hại như vậy, ngay cả hoàng tử cũng đều dám cướp, hắn đang nghĩ cái gì?"
"Làm người phải làm như Đồ Phu a! Ta nếu như có dạng đảm phách này, đủ để ta khoác lác một đời."
"Nói nhảm, lá gan người nào mà không có, vấn đề là ngươi có thực lực kia sao, đó chính là dòng dõi của Tần Hoàng a...thật sự quá lợi hại!"
"Nhìn chung ở trong trăm năm, người Tần thị hoàng tộc bị ức hiếp như vậy chỉ có vào lúc Tần Hoàng còn trẻ tuổi!"
Không khí phảng phất như ngưng kết, từng ánh mắt kinh ngạc nhìn lên Vương Khung như cắt rau hẹ bên trong bầu trời, biểu tình trên mặt đặc sắc giống như nhìn thấy xác chết tổ tông vùng dậy.
"Hắn quả nhiên là cái gì cũng dám làm!" Tội Kiếm Hình nhếch miệng, dùng sự hiểu biết của gã đối với Vương Khung, một màn trước mặt này mặc dù là ngoài ý liệu, nhưng cũng là hợp tình hợp lý.
Đây đích xác là sự tình mà con hàng này có thể làm ra được.
"Không hổ là thần tượng, quá lợi hại...hoàng tử cũng có thể cướp, phóng nhãn ra toàn bộ thiên hạ, người nào dám?" Hai mắt của Minh Hạo Nhiên tỏa ánh sáng, nhìn lên Vương Khung bên trong bầu trời, lộ ra một tia mê mẩn.
Cổ Thích Tâm ở bên cạnh há to miệng, muốn nói điều gì, cuối cùng vẫn là nhịn xuống.
Phốc! Mặt của Tam Hoàng Tử ảm đạm, miệng phun máu tươi, khí tức uể oải đến cực hạn.
Sơn Hà Kim Mãng Bào bị Vương Khung chém liên tục, trong nháy mắt liền mất bảy tám kiện kỳ vật, đây là bằng với là cắt thịt ở trên người Tam Hoàng Tử, thực lực của y cũng bỗng nhiên suy giảm.
"Vương Khung, ngươi cả gan làm điều ngang ngược như này, biến ta trở thành cái gì rồi?" Tam Hoàng Tử nghiến răng nghiến lợi, nổi giận nói.
"Rau hẹ!" Vương Khung cũng không ngẩng đầu lên, vui thích hưởng thụ hạnh phúc của lao động.
Ông! Tam Hoàng Tử tức giận đến phát run, vẫy tay một cái, dòng sông phá không, dung nhập vào trong cơ thể của y.
"Ngươi chờ đó cho ta!" Dứt lời, Tam Hoàng Tử nhấc chân liền muốn rời khỏi.
"Đừng đi, ở lại chơi đùa với ta một chút!"
Vương Khung bước ra một bước, ngăn cản đường đi của Tam Hoàng Tử, hai mắt hiện ra ánh sáng xanh mơn mởn, dường như đã nổi lên hào hứng.
"Chuyện này..." Đám người khẽ giật mình, thần sắc biến thành có một chút quái dị.
Cảnh tượng trước mặt này giống như từng nhìn thất, giống như gà con gặp gỡ cự điểu, thân thể nhỏ yếu, không chống đỡ được, chỉ có thể chạy xa, nhưng cự điểu tham ăn, đuổi theo không bỏ.
Vương Khung đạp không mà đứng, quanh người xen lẫn lôi quang, tóc đen như vực thẳm, Nghịch Lôi Long Nha trong tay hiển lộ sự bá đạo.
Phong mang khủng bố mơ hồ chấn động hư không chung quanh đến hiển hiện vết rạn.
Ở giữa thoáng qua, kiện Viêm Binh kỳ dị này đã thôn phệ tám kiện kỳ vật, tính cả Hắc Tiêu Đại Thằng, cùng với ba kiện kỳ vật lấy được từ chỗ của Xi Cửu U trước đó.
Nghịch Lôi Long Nha đã dung hợp 12 kiện kỳ vật, luận uy lực sớm đã vượt qua Viêm Binh bình thường mới sinh.
Hiện tại, Sơn Hà Kim Mãng Bào của Tam Hoàng Tử đã ảm đạm phai mờ, thực lực của y giảm mạnh, khí tức uể oải, không còn có bá đạo như trước.
Lúc này, trong mắt Tam Hoàng Tử tràn ngập nộ hỏa cùng với khuất nhục.
Y có thân phận bực nào, huyết mạch Tần Hoàng, là một trong những tồn tại cao quý nhất thiên hạ.
Y là con trai của Tần Hoàng, càng là huyết mạch của Thánh Nữ Thần Miếu đời trước.
Ngoại công thì là một trong bốn đại thiên vương, có địa vị cực cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận