Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 1009

Nội tâm của Vương Khung dập dờn, hắn không ngờ được ở phía sau Huyền Thiên Quan lại có một vị Thập Nhị Vương Tọa, chiến hữu của Tần Hoàng ngày xưa.
Liên quan tới Hung Thiết, Vương Khung đã từng nghe qua.
Vị đại lão này được biết đến là lực lượng đệ nhất bên trong Thập Nhị Vương Tọa.
Thể chất của y cực kỳ đặc biệt, như mắt biển hố trời, có thể thôn diệt vạn vật, dung hợp chư pháp, hóa thành chất dinh dưỡng của chính mình, không ngừng trưởng thành.
Nghe nói, tài nguyên tiêu hao từ khi y tu luyện đến nay có thể chế tạo ra 100 vị cao thủ cảnh giới Linh Lô cũng đều dư xài.
Thậm chí, trước kia y vì đột phá cảnh giới, tìm kiếm di tích hoàng lăng Đại Hạ, xâm nhập vào bên trong, dùng thủ đoạn bá thiên tuyệt địa mạnh mẽ bắt lấy bảo vật trong đó.
Thậm chí, y đã từng dọc theo Táng Viêm Hà, đặt chân đến cấm khu, tìm kiếm tài nguyên, chỉ vì thỏa mãn nhu cầu của thân thể, lấp đầy cảm giác đói bụng không giờ khắc nào không đang lôi kéo y kia.
"Ta còn tưởng người đến sẽ là Cửu Đỉnh, không ngờ được lại là ngươi." Hung Thiết khẽ nói.


Cửu Đỉnh


y nói tới, chính là danh hiệu của Tần Hoàng ở bên trong Thập Nhị Vương Tọa năm đó.
"Y hùng bá thiên hạ, thần thông đại thành, tự nhiên sẽ không dễ dàng xuất thủ." Thần Cương lắc đầu, khí tức khủng bố như thủy triều tự ý, lao nhanh không ngừng, bao phủ trọn ngọn núi cao.
"Nhật nguyệt chiếu đến, đều là sông núi, như trước kia y nói, hùng bá thiên hạ, leo lên đại vị chí cao..." Hung Thiết thì thào khẽ nói: "Y quả nhiên là kẻ đặc biệt nhất bên trong chúng ta."
Oanh...
Lời nói rơi xuống, Hung Thiết chậm rãi đứng dậy.
Chỉ một thoáng, khí tức khủng bố như núi biển từ trong cơ thể y bạo phát đi ra, thiên địa sợ hãi, phong vân biến sắc, liền ngay cả núi sông dưới chân cũng đều run rẩy, phảng phất như tùy thời cũng đều sẽ sụp đổ.
Vương Khung kinh nghi bất định.
Cao thủ cấp bậc Thập Nhị Vương Tọa thực sự quá khủng bố, loại lực lượng này có thể xưng là hủy thiên diệt địa.
"Ngươi đến cùng vẫn đã lựa chọn một con đường khác!" Thần Cương trầm giọng nói.
"Đường của Cửu Đỉnh là tuyệt lộ, ngươi lựa chọn y, chẳng khác gì là từ bỏ tất cả hi vọng."
Phanh! Hai thân ảnh va chạm ở bên trong hư không, dư ba khủng bố trực tiếp trùng kích núi sông dưới chân.
Ông! Đúng lúc này, một gợn sóng màu vàng truyền ra từ bên trong hư không, trấn trụ núi sông.
"Người nào?" Trong lòng Vương Khung khẽ động, nhìn về phía đầu nguồn gợn sóng màu vàng.
Sâu trong hư không, còn có một thân ảnh ngồi xếp bằng, vô cùng thần bí.
Dùng cảnh giới của hắn lại là không nhìn thể ra đến cùng là người nào.
"Sau lưng của ngươi còn có ai?" Thần Cương rống to.
Bá Đạo Chân Cương hóa thành một thanh Bất Hủ Chi Kiếm, phá toái hư không, chém về phía trước.
Hung Thiết lạnh lùng, nhục thân nổ vang, như là hắc động, thôn diệt hết thảy, y khoát tay, lực lượng khủng bố vặn vẹo hư không, trực tiếp đụng vào Bất Hủ Chi Kiếm.
Nghiệp hỏa như thiên hàng, phần diệt trong nhân thế.
Khí tức của hai thân ảnh cường đại nghịch chuyển thiên địa.
Vương Khung sợ hãi, chỉ cảm thấy chỗ kia hoàn toàn mơ hồ, phảng phất như bị hỗn độn bao phủ.
"Giao vương toạ ra đi!" Giọng nói của Hung Thiết truyền ra.
"Tai Tinh vương tọa cũng đã rơi vào trong tay của ngươi?" Thần Cương xuất thủ một lần nữa, Bá Đạo Chân Cương hóa thành một đạo phù lục to lớn, che khuất bầu trời, phong ấn thương khung.
Oanh...
Hung Thiết như là thần thú thái cổ, cánh tay giống như trường thương duỗi ra, lực lượng đáng sợ trực tiếp đánh nát bấy đạo phù lục kia.
Ánh sao lấp lánh, Chân Cương vạn hóa, trực tiếp ngưng tụ thành một ngôi sao lớn, đập tới.
"Con đường kia của Cửu Đỉnh căn bản là không đi được, ngươi hẳn phải biết rằng, đại kiếp của y đã sắp đến, không còn sống được bao lâu." Hung Thiết nghiêm nghị quát.
Đột nhiên, hư không phá toái, một đạo thân ảnh khủng bố hiển hiện phía sau y, giáp đỏ trải rộng quanh người, miệng lớn thôn thiên, phảng phất như muốn ăn tươi toàn bộ thế giới.
"Đi!" Thần Cương đấm ra một quyền, Bá Đạo Chân Cương hóa thành một đạo quyền ấn to lớn, trực tiếp xé rách thương khung.
Hai thân ảnh trực tiếp nhảy vào.
Cao thủ cấp bậc Thập Nhị Vương Tọa, một khi toàn lực chém giết, thậm chí sẽ lan đến gần Đế Đô.
Gợn sóng màu vàng dập dờn, dù cho có cao thủ âm thầm bảo hộ, núi sông dưới chân cũng đã bị xé rách, địa hình triệt để sụp đổ.
Chỗ sơn phong nguyên bản của Huyền Thiên Quan cũng bị san bằng một nửa.
"Quá lợi hại!" Vương Khung líu lưỡi.
Dùng lực lượng hiện tại của hắn cũng được tính là cao thủ, đủ để đối kháng với Chưởng Khống Giả, chém giết tiểu cự đầu, nhưng so sánh với dạng cao thủ như Thần Cương, Hung Thiết, quả thực có thể không cần nói.
"Lão bản cũng là loại cao thủ cấp bậc này!" Vương Khung nắm chặt song quyền, trong nội tâm sinh ra khát vọng đối với lực lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận