Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 362

"Giết y!"
Đột nhiên, dung nham nóng rực phóng lên tận trời, chấn động bát phương, hoa lửa chói lọi làm cho cả ba đại viện cũng chấn kinh vì đó.
Trong dung nham, một đạo thân ảnh to lớn chậm rãi hiển hiện, thân thể thật dài lộ ra vẻ dữ tợn cổ xưa, vảy như ngọn lửa toát ra sức mạnh vô tận, đôi mắt đỏ rực như thể mặt trời chói lọi.
"Đại Địa Viêm Lân Mãng!"
Vào lúc này, sắc mặt của Hoàng Thương cùng với thanh niên trong không trung đại biến.
Bọn hắn không ngờ được ở bên trong ba đại viện lại cất giấu yêu thú huyết mạch cổ lão đáng sợ như thế này.
Xem ra, đầu Đại Địa Viêm Lân Mãng này đã tiến hóa đến mức độ cực cao, đã nắm giữ thực lực cảnh giới Dung Khí, phối hợp với năng lực đặc thù và thân thể kia, thậm chí so với cao thủ cảnh giới Dung Khí bình thường còn mạnh hơn.
Phanh! Cái đuôi thiêu đốt của Đại Địa Viêm Lân Mãng bỗng nhiên quét qua, càn quét hơi nước nóng bỏng, ánh lửa kinh khủng chấn động kịch liệt.
Trong khoảnh khắc, một đạo nhân ảnh bị đánh bay ra.
Hoàng Thương lộ ra sắc mặt thống khổ, lực lượng của Đại Địa Viêm Lân Mãng quả thực vượt qua tưởng tượng, dung nham kinh khủng trong giây lát liền thôn phệ hơi nước của y.
Y lúc này, rốt cuộc không có cách nào khống chế năng lực, triệt để bộc lộ ra thân hình.
"Con mẹ ngươi, dám trang bức ở trước mặt lão tử."
Hắc Long Đao ngâm dài một tiếng, trực tiếp xuyên thủng bụng dưới của Hoàng Thương, gắt gao đính y ở phía trên mặt đất.
"Vương Khung, ngươi dám..." Hoàng Thương kêu lên sợ hãi.
Tất cả những thứ này hoàn toàn khác biệt so với y tưởng tượng.
Y nằm mơ cũng không ngờ được Vương Khung lại nuôi dưỡng một đầu Đại Địa Viêm Lân Mãng cảnh giới Dung Khí, càng không nghĩ đến hắn cũng dám động thủ đối với bọn hắn tại Quang Minh Học Cung.
"Tại sao ta lại không dám?"
Vương Khung không chờ y nói xong, nhấc chân liền là một đạp, trực tiếp giẫm đầu y vào bên trong hố.
"Mới vừa rồi ngươi không phải rất cuồng sao?" Vương Khung bỗng nhiên nhấc chân, đá bay y.
Hoàng Thương giống như chó chết, nặng nề nện vào trong vách tường.
Không chờ y bò dậy, thân ảnh của Vương Khung đã tới, Hắc Long Đao ngâm dài một tiếng, trực tiếp chém xuống cánh tay phải của y.
Thanh âm kêu thảm của Hoàng Thương chấn động bát phương.
Lúc này, đã có không ít đệ tử nghe tiếng chạy đến, một màn trước mắt khiến cho bọn hắn kinh ngạc đến ngây người.
Đường đường là cao thủ cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín, cứ như vậy bị Vương Khung giẫm ở dưới chân, chà đạp điên cuồng.
Thanh niên trong không trung triệt để biến sắc, y rốt cuộc cũng biết, mục tiêu lần này căn bản chính là người điên, không hề cố kỵ thân phận môn nhân Thánh Điện của bọn hắn, cũng dám tự ý chà đạp bọn hắn ở bên trong Quang Minh Học Cung.
"Gan chó thật lớn, ngươi chờ đó cho ta." Thanh niên trong không trung cắn răng, phóng lên tận trời, liền muốn chạy trốn.
"Ngăn y lại!"
Vương Khung ra lệnh một tiếng, Đại Địa Viêm Lân Mãng bay lên trên không, thân là yêu thú cảnh giới Dung Khí, tốc độ của nó còn nhanh hơn nhiều so với thanh niên trong không trung.
Trong khoảnh khắc, đám mây trên bầu trời như là bốc cháy.
Ngọn lửa dâng lên, nhuộm đỏ bầu trời, chỉ nghe một tiếng hét thảm, thanh niên trong không trung ứng thanh rơi xuống, nặng nề nện vào mặt đất.
Ông! Hắc Long Đao phá không mà đến, trực tiếp cắm vào bụng dưới thanh niên trong không trung, phong mang kinh khủng phóng xuất ra khí tức hủy diệt, trực tiếp xoắn Hỏa Chủng của y đến vỡ nát.
Sắc mặt của thanh niên trong không trung đại biến, vào lúc này, lực lượng trong cơ thể của y lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được tiêu thất.
"Ngươi...ngươi phế Hỏa Chủng của ta..." Trong mắt thanh niên trong không trung hiện ra tuyệt vọng cùng với chấn kinh vô tận.
Y chính là môn nhân Thánh Điện, người điên trước mặt này lại thật sự không hề cố kỵ, không chỉ động thủ đối với bọn hắn, còn phế bỏ tu vi của y?
Thực tế như vậy quả thực núi lở trời sập, căn bản là không có cách nào tiếp nhận.
Lúc này, tất cả mọi người phát mộng, mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Mặc dù bọn hắn không biết rõ chuyện gì phát sinh, nhưng hung uy của Đại Địa Viêm Lân Mãng quá mức đáng sợ, dung nham không ngừng gào thét từ sâu trong lòng đất.
Hai đại cường giả cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín cứ như vậy bị Vương Khung giẫm ở dưới chân, sinh tử không thể nắm giữ được.
Nguyên bản bọn hắn còn cao cao tại thượng, nhưng trong nháy mắt liền biến thành như chó chết.
"Mới vừa rồi không phải rất cuồng sao? Không phải rất có cảm giác ưu việt sao? Các ngươi thích giẫm người khác ở dưới chân? Mùi vị bị người khác giẫm như thế nào?" Vương Khung trầm giọng quát.
Hoàng Thương khó khăn ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn Vương Khung.
"Ta bảo ngươi nói cơ mà? Sao ngươi không nói?" Vương Khung đạp một cước, trực tiếp chấn vỡ Hỏa Chủng của y.
Thân là môn nhân Thánh Điện, bất kể là thanh niên trong không trung hay là Hoàng Thương, năng lực của bọn hắn đều là độc nhất vô nhị, cảnh giới càng là đạt đến cảnh giới Bổ Nguyên đỉnh phong, thậm chí đã lĩnh hội con đường Dung Khí, đột phá cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Nguyên bản, nhiệm vụ bọn hắn tiếp nhận lần này sẽ vô cùng nhẹ nhõm.
Dù sao thì bắt người ở bên trong Quang Minh Học Cung, tuyệt đối sẽ không có người dám can đảm ngăn trở bọn hắn, vẻn vẹn chỉ là danh hào Thánh Điện liền đủ để chấn nhiếp hết thảy, mạnh như Kỷ Nguyên Thần cũng không dám tùy tiện xuất thủ, huống chi là đệ tử tầm thường.
Nhưng mà, bọn hắn đã tính sai.
Vương Khung cho tới bây giờ cũng không phải là một người ra bài chiếu theo lẽ thường, đặc biệt là vào sau khi những người này động vào Minh Hạo Nhiên cùng với người đứng bên cạnh hắn.
Trận giết chóc này cũng đã là không có cách nào tránh khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận