Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 321

"Ngươi sử dụng loại năng lực này, hoàn toàn là đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn tám trăm." Mục Huyền Tiêu nhìn vết thương lưu lại mặt ngoài thân thể của Vương Khung, lạnh lùng nói.
Thương thế giống như vậy, coi như lại tu dưỡng như thế nào, sử dụng năng lực thêm mấy lần, coi như không chết, cũng phải mất đi nửa cái mạng.
"Cũng chưa chắc." Vương Khung cười khẽ, thôi động Long Viên Khí.
Huyết khí màu vàng sôi trào, tản ra toàn thân.
Trong khoảnh khắc, vết thương mặt ngoài thân thể của Vương Khung lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khôi phục.
"Song sinh năng lực, siêu tốc tái sinh! ?"
Một màn này như núi lở trời sập, rung chuyển ánh mắt, liền ngay cả Mục Huyền Tiêu cũng không nhịn được biến sắc.
Ầm ầm! Nhục thân của Vương Khung chấn động, ở dưới sự tẩm bổ của Long Viên Khí, thương thế của hắn khôi phục trong giây lát, không để lại một vết sẹo nào.
Lúc này, ánh mắt của Mục Huyền Tiêu cũng đều biến đổi, nhìn Vương Khung, trong nội tâm nhấc lên gợn sóng.
Dùng nhãn lực của y tự nhiên có thể nhìn ra được, Long Viên Khí của Vương Khung cũng không phải là năng lực loại khôi phục bình thường, đã sớm đạt đến năng lực cấp Linh tuyệt phẩm.
Loại huyết khí dị biến này ẩn chứa sinh mệnh lực vô cùng thuần túy, có sức mạnh tạo hoá.
Coi như là loại thương thế bị năng lượng nồng độ cao phóng xạ tạo thành này cũng có thể phục hồi như cũ trong giây lát, quả thực là bất khả tư nghị.
"Nhân tài, người tài giỏi như thế quả thực chính là bảo bối, nếu như có thể thuộc về sở hữu của Mục Vương Thành chúng ta, như vậy..." Mục Huyền Tiêu nghĩ đến một loại khả năng.
Năng lực của người trẻ tuổi trước mắt này, dường như so với bảo huyết Sinh Mệnh Linh Viên còn muốn cường đại hơn, nếu như...
Nghĩ tới đây, Mục Huyền Tiêu không nhịn được trở nên kích động.
Hai mắt y tỏa ánh sáng, nhìn chằm chằm Vương Khung, như thể chồn nhìn thấy gà mái, một khắc cũng không thể dời.
Lúc này, giá trị của Vương Khung ở trong nội tâm của hắn kéo lên vô hạn, biến thành vô cùng to lớn.
"Hắc hắc, người trẻ tuổi, thiên phú thật tốt, đã có gia đình chưa?" Mục Huyền Tiêu nhếch miệng cười nói, há miệng chính là nói một câu như vậy.
"Cái gì đây?" Vương Khung khẽ giật mình, phảng phất như không có nghe rõ.
Liền ngay cả Mục Thanh U ở bên cạnh cũng không nhịn được nhìn lại, thần sắc biến thành cổ quái.
Vương Khung phát hiện ra, tám đại Vương Thành mời chào nhân tài đều thích dùng chiêu này, đều hỏi là hắn có gia đình chưa.
Hắn biết Vương Thành đây là muốn tuyển con rể, không biết còn cho rằng là đi dạo kỹ viện!
"Sau này nhất định phải bàn bạc với phó hội trưởng một chút, nhìn xem có thể hay không phát triển một loại nghiệp vụ môi giới hôn nhân, chuyên môn giới thiệu con rể cho tám đại Vương Thành." Vương Khung suy tư, đột nhiên nảy ra sáng kiến.
Đồ Thần Công Hội hiện tại có hơn vạn hội viên, chọn ra những người ưu tú nhất bên trong, giới thiệu cho tám đại Vương Thành, về phần có thể ở rể thành công hay không thì tùy thuộc vào vận may của chính họ.
Đương nhiên, Vương Khung cũng không thể giới thiệu phí công, nhân mạch bên trong chính là ngàn vàng khó mua, đương nhiên sẽ phải tính phí cao...không đúng, là tiền hoa hồng giá trên trời.
Tuy nhiên, tầm mắt của tám đại Vương Thành cao bậc nào, người bình thường muốn ở rể, khó như là lên trời.
Vương Khung cũng không phải muốn tạo ra một cuộc hôn nhân lừa đảo, mà đó là một hy vọng và cơ hội tốt cho những chàng trai trẻ khao khát một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Vạn nhất thật sự ở rể thành công, đó chính là con đường dẫn đến giàu sang và quyền quý, dòng dõi tám đại Vương Thành hiển hách sẽ được hắn mở ra từ đây.
Đây là sự tình mà nhiều người cầu cũng không cầu đến được.
Bỏ tiền mua một cái cơ hội cùng với hi vọng như vậy, suy nghĩ một chút liền rất có lời.
"Tiền bối, Mục Vương Thành các ngươi có bao nhiêu cô nương?" Vương Khung đột nhiên hỏi ngược một câu.
Mục Huyền Tiêu sững sờ, chợt lộ ra một vệt nụ cười ý vị thâm trường: "Người trẻ tuổi, hỏa lực cường tráng, còn muốn..."
Lời đến đây, liền im bặt mà dừng.
Thân là trưởng bối, ở ngay trước mặt Mục Thanh U, có mấy lời tự nhiên không thể nói quá rõ ràng.
Chỉ là ý tứ trêu chọc cùng với ánh mắt mập mờ của Mục Huyền Tiêu kia lại lộ ra rất rõ ràng, trong mắt y, Vương Khung ở cái tuổi này có một chút nhu cầu là chuyện rất bình thường, cho dù nhu cầu đó hơi cao một chút cũng có thể lý giải.
Thiếu niên ba cây đuốc, liệt hỏa thiêu khô củi!
Tuổi trẻ ai mà không phong lưu, ai phong lưu mà không trẻ tuổi, ở trong mắt của Mục Huyền Tiêu, nữ nhân ở bên cạnh dạng thiên kiêu cái thế thiên phú trác tuyệt giống như Vương Khung là không chỉ có một, đây là chuyện bình thường.
Đương kim Tần Hoàng bệ hạ cũng đều đã từng nói, nam nhân nếu như cả một đời chỉ có thể hướng về một nữ nhân, như vậy y hi vọng năng lực nữ nhân kia thức tỉnh chính là trở mặt.
Mục Thanh U liếc xéo, len lén liếc nhìn Vương Khung.
Xuất thân từ Vương Thành, nàng cũng biết nếu là người có thực lực cường đại, quyền cao chức trọng, bên cạnh sẽ không chỉ có một nữ nhân.
Dục vọng của bọn hắn sẽ lớn hơn tình cảm.
Giống như không ít tộc huynh của nàng, cơ hồ đều là tam thê tứ thiếp, một số thậm chí còn có nhà riêng ở các thành lớn khác, nuôi dưỡng tình nhân.
Những nữ nhân này sẽ không được Vương Thành thừa nhận, cũng như không cho phép có con riêng.
Huyết mạch Vương Thành là tuyệt đối không được phép bị hoen ố và chảy ra ngoài như vậy.
Những tộc huynh kia cũng tuyệt đối không dám vi phạm quy củ của Mục Vương Thành, trên thực tế, bọn hắn cũng không có tính toán sinh con cùng với những nữ nhân đó.
Đối với bọn hắn mà nói, những nữ nhân này chẳng qua chỉ là một bộ phận bên trong rất nhiều đồ chơi mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận