Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 579

Trên đường đi, ngược lại là không có ai ngăn cản, hiển nhiên bây giờ toà biệt viện này đã nằm ở trong lòng bàn tay của nàng.
"Viện này nguyên bản là của Thần Uy Vương Phủ chúng ta!" Vân Tố Tâm nói.
"Tâm tư của Thiên Vũ Vương thật sự nhạy bén." Vương Khung không nhịn được nói.
Nếu như đặt thế tử ở trong biệt viện của Thiên Vũ Vương Phủ, thì tin tức vẫn dễ bị rò rỉ, ngược lại càng dễ để cho người ta đắc thủ, đặt ở chỗ này, lại là vạn vô nhất thất, cũng sẽ không có ai nghĩ tới.
"Chính là chỗ này!"
Trên giường, một thanh niên miệng mắt đều nhắm, hơi thở mong manh, như có như không, ở chỗ đan điền của y, tản ra một cỗ dao động kỳ dị, như trời đông giấu mầm, sinh cơ ẩn núp, ẩn mà không phát.
"Y chính là thế tử Thiên Vũ Vương! ?"
Trong lòng Vương Khung khẽ động, Nguyên Khí Trì trong cơ thể đập rộn ràng, nguyên khí ở bên trong lập tức sôi trào.
Thân thể của Cổ Thích Tâm cực kì đặc biệt, dường như trời sinh phù hợp với lực lượng Nguyên Khí Trì, y liền giống như một cái động không đáy, lộ ra sự tham lam cùng với khát vọng đối với Nguyên Khí Trì.
"Đại hung thâm tàng..."
Thực lực của Vương Khung mạnh cỡ nào, trong nháy mắt liền khám phá hư thực.
Bên ngoài có lời đồn, thế tử Thiên Vũ Vương chỉ là một phế nhân, tuyệt đối không thể sống đến ba mươi tuổi, cả đời cũng đều không thể ngưng tụ Hỏa Chủng, làm tổn hại ngàn năm uy danh của Thiên Vũ Vương Phủ, trở thành trò cười của thế nhân.
Nhưng bây giờ xem ra, tất cả thế nhân đều ngớ ngẩn, không biết những gì đang được che giấu.
Vị thế tử này không phải là người bình thường, mà chính là Chân Long kẹt trong vực thẳm.
"Tất cả các ngươi đều đi ra ngoài đi!" Vương Khung khua tay nói.
"Ra ngoài! ?" Ánh mắt của Vân Tố Tâm hơi trầm xuống.
Vị này chính là con trai độc nhất của Thiên Vũ Vương, vạn nhất có sơ xuất gì, đừng nói là những tiểu gia hỏa như bọn hắn, liền ngay cả Thần Uy Vương Phủ cũng đều sẽ gặp xui xẻo.
"Nếu như muốn y còn sống, liền nhất định phải đi ra ngoài." Vương Khung thản nhiên nói.
Nguyên Khí Trì chính là bảo vật do Hỏa Chủng màu đen dựng dục ra, ẩn chứa đại bí mật, nếu như là người khác thì cũng không sao. Nhưng nữ nhân Vân Tố Tâm này lại không phải là người bình thường, vạn nhất bị nàng nhìn ra sơ hở gì liền không tốt.
Mấu chốt nhất là, Vương Khung muốn dò xét bí mật ở trên người của vị thế tử Thiên Vũ Vương này.
"Nếu đã không tin ta, vì sao lại muốn mời ta tới." Vương Khung nói.
"Được, chúng ta ra ngoài." Vân Tố Tâm suy nghĩ một chút, rất nhanh liền làm ra quyết định.
"Chậm đã!"
Đúng lúc này, một giọng nói thanh thúy vang lên.
Vương Khung ngước mắt nhìn lên, một vị thanh niên đi đến.
Người tới tuổi không lớn lắm, tương tự cùng với hắn, nhưng khí chất cao quý, ngay cả mặc quần áo bình thường cũng khó có thể che giấu được khí chất cao quý nén trong mắt, quanh người tản ra khí tức như có như không, khí thế mạnh mẽ, đủ để đánh đồng cùng với những thành viên Đội Chấp Pháp Quang Minh kia.
Thanh niên kia đi tới, sau lưng còn có một đội võ sĩ đi theo, vậy mà đều là cao thủ cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín.
"Không hổ là Đế Đô, cảnh giới Bổ Nguyên tầng chín vậy mà cũng chỉ có thể biến thành hộ vệ." Vương Khung cảm thán.
Thâm sơn giấu hổ, tứ hải tàng long, vòng tròn không giống, rất nhiều nhận biết đều sẽ bị phá vỡ.
Cao thủ giống như vậy đặt ở trước kia, đã đủ để hoành hành một phương.
"Kẻ nào dám trị liệu cho thế tử, lại còn muốn ở một mình, quả thực là làm càn." Thanh niên liếc xéo, lạnh lùng quát, căn bản cũng không có để Vương Khung ở trong mắt.
"Cổ Vũ Phàm, nơi này không phải là Thiên Vũ Vương Phủ, hết thảy đều do ta quyết định." Vân Tố Tâm cau lại đôi mi thanh tú, thản nhiên nói.
Cổ Thích Tâm an dưỡng ở chỗ này, Thiên Vũ Vương không có khả năng hoàn toàn yên tâm, tự nhiên cũng muốn điều động người đồng tộc đến đây giám sát, trông chừng lẫn nhau để đảm bảo không có gì bất ổn.
Thanh niên trước mắt này cũng là huyết mạch trong Thiên Vũ Vương Phủ, xem như là anh em họ cùng với Cổ Thích Tâm.
"Nơi này dù không phải là Thiên Vũ Vương Phủ, cũng đều nhận sự quản lý của Thiên Vũ Vương Phủ, ngươi chỉ là chủ sự tạm thời mà thôi, việc này quan hệ đến an nguy của thế tử, còn chưa tới phiên ngươi tới làm chủ." Thanh niên kia nói năng có khí phách, khí thế nhét đầy thiên địa, cường đại đến không thay đổi, có thể nhìn ra thân phận của gã không phải là bình thường, vừa đi lên liền lấy thế đè người.
"Ngược lại là ngươi, mang theo một người lai lịch không rõ, liền dám trị liệu cho thế tử, cho dù định tội ngươi mưu hại giết thế tử cũng đều không đủ." Cổ Vũ Phàm nghiêm nghị trách mắng: "Đừng tưởng rằng chính mình được Tần Hoàng bệ hạ thưởng thức, liền không coi ai ra gì."
"Ở trước mặt Thiên Vũ Vương Phủ, ngươi chẳng phải là cái gì." Giọng nói lăng lệ quanh quẩn ở trong phòng, Cổ Vũ Phàm không hề cố kỵ, ánh mắt bức người, không ai bì nổi.
Gã cười lạnh nhìn Vân Tố Tâm, thản nhiên nói: "Nghe nói ngươi luyện thành thần thông, tu vi tăng mạnh, không có địch thủ bên trong cùng thế hệ, ngươi đại khái là có thể ra tay với ta."
Người này có thân phận tôn quý, nếu như Vân Tố Tâm xuất thủ, rút dây động rừng, nói không chừng sẽ triệt để bị kết tội mưu hại thế tử, ngay cả Thần Uy Vương ở sau lưng cũng đều sẽ lọt vào liên luỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận