Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 339

Mặc dù đã sớm biết rõ hôm nay cũng chỉ là đi ngang qua sân khấu một lần, nhưng ai cũng không ngờ được, Diệp Thiên vậy mà lại trực tiếp như vậy.
Bản thân chuyện này chính là một loại tín hiệu.
Vị đại sư huynh Quang Minh Học Cung này, đang biểu đạt sự bất mãn của mình, đồng thời cấp ra phương án giải quyết, loại phương án này dường như không có bất kỳ chỗ thương lượng gì.
Đảm phách như này, đúng là hoàn toàn khiến cho người ta kính sợ.
Trong toàn trường, không ít đệ tử Vương Thành đều lộ ra sắc mặt khác thường, âm thầm kính nể.
Trên thực tế, Diệp Thiên có tự tin làm như vậy.
Lần này, gã có thể không phải là đến một mình, mà là đại biểu cho Quang Minh Học Cung đến.
Càng trọng yếu hơn là, phía sau hắn còn có cao thủ trợ trận.
"La Vương tôn kính, lần sóng gió này, miệng lưỡi thế gian nổi lên bốn phía, muốn bảo trụ danh dự của La Vương Thành, giữ gìn uy nghiêm của Quang Minh Học Cung, chỉ có sớm thực hiện hôn ước, mới có thể ngăn chặn miệng đời." Lúc này, một vị thanh niên ở bên cạnh Diệp Thiên cười nói.
Ở dưới dạng trường hợp này, cũng đều có có chỗ cho y mở miệng, đủ thấy thân phận của y không tầm thường.
La Hồng Thiên ngước mắt lên nhìn, không có phản bác một cách lạ kỳ.
"Đệ tử của Kim Sơn Đạo Chủ! ?"
"Nghe nói người này tên là Mộ Như Long, là bằng hữu tốt của Diệp Thiên, lần này đại biểu cho Kim Sơn Đạo Chủ đến chúc mừng trước."
"Chẳng trách dám tự ý mở miệng ở trước mặt La Vương, thân phận cũng không phải bình thường."
Có người khẽ nói, âm thầm trao đổi tình báo.
Liên quan tới chuyến đi này của Diệp Thiên đã sớm không phải là bí mật gì, ngoại trừ Mộ Như Long, Thần Vũ Vương cũng điều động môn hạ đệ tử đến xem lễ trước.
"Mộ huynh nói đúng, chuyện này, La Vương Thành không thể đổ cho người khác." Lục Trọng Canh càng thêm trực tiếp, nói vô cùng ngạo khí.
Làm đệ tử của Thần Vũ Vương, thân phận của gã vô cùng danh giá, coi như ở trước mặt Vương Thành, cũng không cần khiêm tốn.
Huống chi, gã là hộ tống Diệp Thiên mà đến, làm người trợ trận, vô cùng tự tin.
Nhưng dạng ngữ khí này, lại khiến cho người La Vương Thành vô cùng khó chịu.
"Làm càn!" Một vị tộc lão La Vương Thành khẽ nói.
"Ha ha ha, tiểu hài tử trẻ tuổi nóng tính, nói hơi trực tiếp một chút, chỉ là miệng lưỡi thế gian đáng sợ, La Vương Thành còn có phương pháp giải quyết nào tốt hơn sao? Ở bên cạnh Diệp Thiên, một vị trung niên nam tử khẽ nói.
Trong lòng mọi người khẽ động, lần lượt nhìn lại.
"Quang Minh Học Cung quả nhiên coi trọng Diệp Thiên, lại để y đi cùng."
"Ứng Bắc Trần...nghe nói thực lực của người này đã đạt đến cảnh giới lĩnh hội thiên nhân, quy nguyên nhập lô, khoảng cách so với cảnh giới Linh Lô cũng chỉ kém nửa bước."
Sứ giả bảy đại Vương Thành đều lộ ra sắc mặt khác thường.
Ứng Bắc Trần có địa vị cực cao ở bên trong Quang Minh Học Cung, theo lời đồn, trước đây y đối mặt với cảnh giới Linh Lô, cũng đều có thể có lực đánh một trận, những năm này bế quan không ra, một mực đang lĩnh hội sự huyền bí của Linh Lô.
Y là một trong số những cao thủ đương thời có hi vọng đặt chân vào cảnh giới này nhất, thanh danh không kém Mục Huyền Tiêu.
Quang Minh Học Cung điều động y bồi tiếp Diệp Thiên đi đến đây, độ coi trọng đối với Diệp Thiên không cần nói cũng biết.
"Tộc trưởng, ta cảm thấy việc này không có gì không ổn, chỉ là trước thời hạn một chút mà thôi."
"Không sai, hiện nay lời đồn nổi lên bốn phía, thực sự làm hao tổn danh dự của La Vương Thành chúng ta."
"Vốn đã có hôn ước, chuyện này cũng không tính là trái lệ."
Tộc lão La Vương Thành lần lượt mở miệng.
Bất kể là vì ngăn chặn miệng lưỡi thế gian, hay là vì trấn an Quang Minh Học Cung, thậm chí là các loại thế lực như Thần Vũ Vương, Kim Sơn Đạo Chủ, La Vương Thành dường như cũng không có lý do cự tuyệt.
Bên trong đại điện, đám người thấy thế, quay đầu nhìn nhau.
Bọn hắn biết rõ, đại cục hôm nay đã định, đại thế của Diệp Thiên quá lớn, tới như lôi đình, căn bản không có cho La Vương Thành thời gian suy nghĩ chuẩn bị.
La Hồng Thiên suy nghĩ một chút, đang muốn nói chuyện.
"Vãn bối Vương Khung, đặc biệt đến cầu hôn."
Đột nhiên, một thanh âm hữu lực vang lên, chấn động đại điện, truyền ra khắp toàn bộ La Vương Thành.
"Vãn bối Vương Khung, đặc biệt đến cầu hôn!"
Một câu nói như vậy, như hồng âm cuồn cuộn, lôi âm mênh mông, vang vọng trên bầu trời La Vương Thành.
Vào lúc này, toàn thành xôn xao, cả điện đều kinh hãi.
Vào thời khắc đại sư huynh Quang Minh Học Cung đón dâu, cũng dám có người thả ra dạng lời cuồng ngôn này, quả thực là núi lở trời sập, chấn động tâm can.
Bên trong đại điện, tất cả mọi người lần lượt biến sắc, liền ngay cả La Hồng Thiên cũng đều lộ ra vẻ mặt khác thường.
"Vương Khung! ?" Người Mục Vương Thành sững sờ, Mục Thanh U cùng với Mục Cửu Ca nhìn nhau, đều toát ra thần sắc khó có thể tin.
Trên mặt Mục Huyền Tiêu càng là lộ ra vẻ cổ quái.
Y nằm mơ cũng không ngờ được, vị thiếu niên bị y nhìn trúng kia đến La Vương Thành là vì cầu hôn? Là muốn cầu hôn người nào?
Vào giờ phút như thế này, sẽ có sự tình trùng hợp như thế?
Trong lòng Mục Huyền Tiêu mơ hồ có suy đoán, nhưng y cũng không dám tin tưởng.
Vào thời điểm Bạch Linh Môn nghe thấy cái tên này, chân cũng đều mềm.
Gã trừng trừng hai mắt, suýt nữa cho rằng mình nghe lầm.
Ở trong dạng trường hợp này, tên sát tinh cũng đều dám đến đây? Còn thả ra cuồng ngôn như vậy.
Trong khoảnh khắc, Bạch Linh Môn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, sự kính sợ đối với Vương Khung càng sâu hơn một chút, gã hoàn toàn không có tâm tư đi ước đoán nhân quả liên quan phía sau, trong nội tâm đã sớm bị tâm tình sợ hãi bao phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận