Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 588

"Ngươi cũng không thể trách ta, thân là sủng vật lại giật đồ cùng với chủ nhân, không có dùng mông ngồi chết ngươi, ngươi cũng nên cảm thấy may mắn." Vương Khung thản nhiên nói.
Hắn đối với mỹ nữ cũng đều không có mảy may thương hương tiếc ngọc, huống chi là đối đãi với sủng vật, đổi thành trước kia, phàm là trên người không có thịt, đã sớm tiện tay vung đao, làm thịt ăn.
Ô ô ô...
Tiếng khóc của viên thịt trắng trở nên to hơn, đau buồn, hệt như một đứa trẻ bị thất sủng.
Vương Khung nhếch miệng, trong nội tâm có phần buông lỏng.
Tiểu gia hỏa này dù sao cũng là đi ra từ Phế Thổ, ngày đó tại hang động cổ xưa Đại Hoang Hung Thần cũng đã giúp hắn, về sau hai đại Chân Vương thanh niên tóc trắng cùng với nam tử áo bào đen đều đã nhắc nhở hắn nhiều lần phải chiếu cố tốt tiểu gia hỏa này.
"Được rồi, đừng gào, như vậy đi...ngươi nhìn xem...tên tiểu tử này đã triệt để luyện hóa Chân Vương Huyết, dung nhập vào máu thịt, dung hợp làm một, nói một cách khác y hiện tại chính là bảo dược Chân Vương biết đi." Vương Khung nói, trong mắt lóe lên một vòng tinh mang.
Viên thịt trắng lập tức không khóc nữa, lộ ra vẻ mặt kinh khủng, phảng phất như đang nói: "Ngươi không phải là muốn ta ăn thịt hắn, ngươi còn là người sao?"
Vương Khung nhìn ra tâm tư của viên thịt trắng, chửi ầm lên, người này là có thể tùy tiện ăn sao? Cho rằng đó là muón điểm tâm?
Vị thế tử này chính là có quan hệ đến tiền đồ trong tương lai của hắn, cho nên không thể chết.
Ô ô ô...
Viên thịt trắng lại kêu lên, cảm xúc đồng tình vừa rồi không còn sót lại chút gì, dường như so với để nó đói bụng, còn không bằng trực tiếp ăn vị thế tử này.
"Đừng gào, ngươi ngoài ăn ngủ còn có thể làm được cái gì." Vương Khung không nhịn nói.
Viên thịt trắng vẫn y như cũ là khóc chít chít.
"Mặc dù không thể ăn, nhưng...chúng ta có thể lấy chút máu." Vương Khung nháy mắt ra hiệu, trong ánh mắt nhìn về phía Cổ Thích Tâm trở nên khác hẳn.
Thật sự giống như ở Tam Dương Trấn năm đó, vào thời điểm hắn nhìn thấy Thanh Minh Long Viên, ánh mắt cũng là như vậy.
Bây giờ Cổ Thích Tâm có thể được tính là một gốc bảo dược hình người, giọt Chân Vương Huyết kia đã bị y triệt để luyện hóa, dung nhập vào máu thịt, sinh ra đủ loại biến hóa không thể tưởng tượng nổi, nếu như lấy một chút máu, không chỉ có thể khiến cho viên thịt trắng đạt được lợi ích, Vương Khung cũng có thể nghiên cứu huyền bí trong đó, tăng cường nội tình của chính mình.
Viên thịt trắng ngầm hiểu, lập tức đình chỉ thút thít, chui vào Hỏa Giới, không ngờ được vậy mà lấy ra một cái chậu đồng cổ.
Vương Khung thấy thế, trợn cả mắt lên.
"Con bà nó, ngươi có phải là người hay không, đây chính là Chân Vương Huyết, ngươi cầm chậu ra làm gì?"
Vương Khung chửi ầm lên, ném chậu đồng cổ vào Hỏa Giới, đồng thời lại lấy ra một cái vạc lớn từ đó.
Viên thịt trắng nhìn sững sờ.
"Ngươi thì biết cái gì, đây chính là Chân Vương Huyết, ngươi chỉ lấy ra một cái chậu, xem thường ai thế?" Vương Khung cười lạnh nói, cơ hội tốt như vậy cũng chỉ có một lần, một khi bỏ lỡ, muốn lấy một chút máu của Cổ Thích Tâm căn bản là không có khả năng.
Hiện tại thì bất đồng, vị thế tử Thiên Vũ Vương này vẫn còn ở trong trạng thái người thực vật, chưa hề thức tỉnh, tự nhiên mặc cho Vương Khung bài bố.
"Yên tâm, không chết được, y dung hợp nhiều nguyên khí như vậy, có thể tạo huyết tái sinh, coi như lấy một vạc máu, cũng tuyệt đối không có vấn đề."
Vương Khung chém đinh chặt sắt, cánh tay phải của hắn chấn động, một tia lôi quang nổ vang, giống như lưỡi dao xẹt qua mạch máu của Cổ Thích Tâm.
Thật tội nghiệp, vị thế tử Thiên Vũ Vương này giống như là gia súc vậy, bị Vương Khung lấy máu ở trong hôn mê.
Máu đỏ tươi trong như pha lê, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, nhỏ vào bên trong vạc.
Sức sống mạnh mẽ trong cơ thể của Cổ Thích Tâm triệt để kích hoạt, không ngừng tạo ra máu, phảng phất như là đang chuyển hàng cho Vương Khung.
Điên cuồng như vậy, khiến cho viên thịt trắng cũng đều không đành lòng nhìn thẳng, loại sự tình này căn bản không phải là do con người làm.
Viên thịt trắng vô cùng đau đớn, tất cả ánh mắt đều tập trung ở bên trong vạc lớn, thỉnh thoảng liếm láp khóe miệng, chảy ra chất lỏng không rõ.
"Quả nhiên đúng như ta dự đoán, cơ thể của vị thế tử này tràn đầy huyền diệu, sức sống tràn trề, tiềm năng so với ta tưởng tượng còn muốn to lớn hơn, thực sự là tạo hoá sinh linh..."
Vương Khung lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, lấy ra thêm một cái vạc từ trong Hỏa Giới.
Tại tiểu viện yên tĩnh, trong mật thất tiểu viện!
Khí tức của Cổ Thích Tâm càng lúc càng mạnh, cả người bị khí lưu mờ mịt bao phủ, vùng đan điền truyền ra dao động càng cường đại hơn, mịt mờ như tinh hà, vô tận như sông, Hỏa Chủng thần bí kia tách ra ánh sáng vĩnh cửu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận