Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 640

"Lôi đình!" Vương Khung tay cầm Hắc Long Đao, vận chuyển Lôi Quang Tí.
Mây mù trên bầu trời nổ vang, sinh ra cộng minh cùng với năng lực của hắn, từng đạo lôi quang giống như thùng nước bỗng nhiên rơi xuống, oanh kích cự nhân dung nham.
"Thiên tượng tòng lâm...năng lực của Đồ Phu thật sự là tầng tầng lớp lớp...hắn đến cùng có bao nhiêu năng lực?" Có người khẽ nói, trong mắt lộ ra hào quang không thể tưởng tượng nổi.
Ông! Cự nhân dung nham phảng phất như bất diệt, mặc cho lôi quang xung kích, nhưng cũng không bị tổn thương một tơ một hào.
Cùng lúc đó, nam tử tóc xám giết đến, trường thương gào thét, xé rách không khí, đâm về phía cái ót của Vương Khung.
Hai đại sát chiêu đều tới, làm cho trái tim của tất cả mọi người đều nhấc lên.
Cự nhân dung nham kia thân mang lực lượng hủy diệt, phảng phất như bất diệt, công kích của nam tử tóc xám vô song, có thể phá diệt hết thảy.
Lục Ly nắm chặt song quyền, cảm nhận được nguy cơ nồng đậm.
"Hai tên ngu xuẩn này!" Ở nơi xa, Tam Hoàng Tử nhíu mày, không khỏi mắng.
Phanh! Cự nhân dung nham còn chưa chạm vào Vương Khung, lập tức nứt vỡ phân giải.
Về phần trường thương của nam tử tóc xám, thì bị bàn tay của Vương Khung bắt được, khó có thể tiến thêm một chút nào.
"Chuyện này là..."
"Quả thực là đồ ngớ ngẩn...năng lực của hắn...có thể miễn dịch hết thảy năng lực...thế mà còn dám tiến lên phía trước, quả thực là ngu như heo..." Tam Hoàng Tử chửi ầm lên, cho dù dùng công phu hàm dưỡng của y, lúc này cũng đều không kìm nén được.
"Kiếp sau đi ra ngoài nhớ mang theo não!" Vương Khung khẽ nói, Hắc Long Đao bỗng nhiên chém xuống, một cái đầu bay lên cao cao, huyết quang phun tung toé, cao hơn ba trượng.
Sinh cơ trong mắt nam tử tóc xám chậm rãi tiêu tán, đầu một nơi thân một nẻo, bên trong con ngươi kia vẫn y như cũ là không dám tin cùng với chấn kinh.
Thân là cao thủ tiểu đội Luyện Ngục, đã từng có lúc, hắn tung hoành thiên hạ, ngồi hưởng vinh quang, không biết chém giết bao nhiêu cao thủ cùng thế hệ.
Nhưng bây giờ, gã cũng bước theo gót chân của những vong hồn kia!
Thời đại này đã không còn có thân ảnh của gã.
"Lại một người tử vong! ? Tiểu đội Luyện Ngục cũng không cản nổi bước chân của nam nhân này?"
"Năng lực miễn dịch...hắn thật sự có thể miễn dịch năng lực của các tu sĩ khác? Chuyện này...chuyện này không hợp với lẽ thường!"
"Bật hack! Ta vẫn cho rằng bật hack mà Tần Hoàng nói tới chỉ là lời nói đùa, không ngờ được vậy mà là sự thật, người này chính là một kẻ bật hack!"
"Bàn tay vàng trong tiểu thuyết là có thật? Không phải nói ông trời đền bù cho người cần cù, chỉ có một con đường khổ tu thôi hay sao? Trên đời này làm sao còn có loại biến thái này?"
Từng đạo ánh mắt kinh nghi rung động không thôi.
Trong đó hưng phấn nhất chính là thành viên Đồ Thần Công Hội cùng với thành viên Bổ Thiên Công Hội, nhìn thấy hội trưởng của mình điên cuồng lăng lệ như thế, trong lòng của bọn hắn chỉ có sáu chữ.
Vô địch trong cùng thế hệ!
Bây giờ Vương Khung quả thực quá nghịch thiên, nhất là thân mang năng lực như thế này, trừ phi là cao thủ cảnh giới Dung Khí xuất thủ, nếu không ở phía dưới cảnh giới Dung Khí, hắn tuyệt đối là đệ nhất nhân cái thế.
"Đồng bạn của ngươi đều đã chết, ngươi không thấy xấu hổ khi vẫn còn sống sao?" Vương Khung xoay người lại, mặt không biểu tình.
Nam tử giáp đỏ vô thức lui lại, trong mắt gã rốt cục cũng toát ra sợ hãi trước đó chưa từng có.
Thân là thành viên tiểu đội Luyện Ngục, đây là lần đầu tiên gã cảm thấy sợ hãi như thế này.
Đây là một loại bản năng, gã biết, nam nhân này căn bản cũng không phải là gã có thể chống đỡ, yêu nghiệt như thế quả thật chính là vô địch trong cùng thế hệ, đối mặt với loại yêu nghiệt này, kết cục chờ đợi gã dường như chỉ có một cái, đó chính là chết.
Đáng thương cho gã liền ngay cả danh tự cũng không kịp thông báo cho thế nhân, liền phải tử vong tại đây.
Vô tận không cam lòng xông lên đầu.
"Vương Khung, ngươi không thể giết ta...ta là..." Nam tử giáp đỏ rống to nói.
Lời còn chưa dứt, Hắc Long Đao giống như đại hung gào thét, Nghịch Lân Nhận như nghiệt long rống to, hai đạo đao mang giao thoa, ở dưới sự gia trì của lôi điện cuồng bạo, trực tiếp xoắn nam tử giáp đỏ thành mảnh vụn.
Sắc đỏ đầy trời, chấn động tâm linh của mỗi người.
"Người chết không xứng có tên!" Vương Khung tay cầm song đao, hờ hững nói.
Tại Đế Đô Đại Tần, vùng đất của chân long.
Vương Khung thu phục Lục Ly, chém giết ba đại cao thủ tiểu đội Luyện Ngục, hung uy cực thịnh, như nhật nguyệt lơ lửng giữa trời, chiếu rọi thập phương.
Từng đạo ánh mắt kinh ngạc khiếp sợ nhìn thân ảnh đứng ngạo nghễ trên bầu trời, trong lòng kích động, khó có thể bình phục.
Đã bao nhiêu năm rồi, lần trước Đế Đô ồn ào náo động chính là viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình sinh ra vị yêu nghiệt kia, quấy đến sóng gió ngập trời, không thể ức chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận