Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 1017

Về phần Long Kình Thiên thì trầm mặc không nói, chân mày hơi nhíu lại.
Oanh...
Chân nguyên màu đen gào thét, quang mang màu vàng nổi lên quanh người Vương Khung.
Huyết khí của hắn như biển, thần uy như núi, khoát tay, một bộ đồ đằng cổ lão hiển hiện.
Hắc Sơn Bạch Thủy, suy diễn thiên địa, vận chuyển tinh thần, đại trụ hồng hoang.
"Thiên Bản Đồ Đằng!"
Nó chính là kiện Viêm Binh thứ tư của hắn, là năng lực


Hắc Sơn Bạch Thủy


dung hợp với đài sen màu đen luyện đúc thành Viêm Binh.
Chính là kiện Viêm Binh này đã trợ giúp Vương Khung đạp vào cảnh giới Dung Khí tầng bốn, chính thức bước vào hàng ngũ Chưởng Khống Giả.
Hắc Sơn Bạch Thủy, có thể khiến cho năng lực thực thể hoá, từ hư hóa thực.
Thiên Bản Đồ Đằng, càng là vô cùng bất phàm.
"Ta là chúa tể thế gian, muôn loài tôn thờ ta!"
Ông! Thiên Bản Đồ Đằng, lâm không phấp phới, thương thiên như màn, đại địa vô ngân, tinh thần vận chuyển, nhật nguyệt đồng huy...
Hết thảy hài hòa tự nhiên, giống như thật.
"Đây là..." Sắc mặt của Ngũ Hoàng Tử đại biến, y cảm nhận được Hỏa Chủng trong cơ thể mơ hồ nhấp nháy, năng lực của y vậy mà đang từng bước biến mất.
Đây cũng không phải là tạm thời, mà là biến mất vĩnh cửu.
Một khi mất đi, liền không thể nghịch chuyển, lại không còn khả năng khôi phục.
Tuy nói một khi đạp vào cảnh giới Dung Khí, ỷ vào càng nhiều chính là Viêm Binh, nhưng lực lượng Viêm Binh là được xây dựng ở bên trên cơ sở năng lực Hoả Chủng, có quan hệ tiến dần lên với nhau.
Nếu như năng lực có thay đổi, Hỏa Chủng chắc chắn sẽ lọt vào ảnh hưởng, uy năng của Viêm Binh sẽ giảm bớt đi nhiều, thậm chí là tu vi đảo ngược, thân tử đạo tiêu.
"Vương Khung, ngươi đang làm gì?" Ngũ Hoàng Tử nghiêm nghị quát.
Y không ngờ được Vương Khung vậy mà thân mang lực lượng đáng sợ như vậy, giống như nguyền rủa.
"Trong những năm xa xưa, nhân loại cúng bái thần linh, sáng tạo đồ đằng, đây là biểu tượng của thần linh, đốt hương tế tự, lực lượng sinh tử, có thể lấy có thể đoạt, hiện nay, các ngươi ở phía dưới Thiên Bản Đồ Đằng của ta, ta tự nhiên có thể cướp đoạt năng lực của các ngươi!"
"Hắn vậy mà thức tỉnh lực lượng đáng sợ như vậy! ?" Thất Hoàng Tử biến sắc, quả thực không thể tin được.
Đây mới thực sự là cướp đoạt năng lực, dập tắt quang huy Hỏa Chủng, quả thực cực giống với Diệt Hỏa Vương Tử trong truyền thuyết.
Oanh...
Vào lúc mọi người đang chấn kinh, Vương Khung bước ra một bước, đi đến trước mặt Ngũ Hoàng Tử.
"Ngươi còn dám chống lại ta?" Vương Khung khoát tay, vạn đạo nguyên khí, trực tiếp phong ấn Ngũ Hoàng Tử, ném vào bên trong Thiên Sinh Trì.
Ngay sau đó, hắn quay người lại, liền xuất hiện ở trước người Tố Huyền Chân.
"Ngươi đã có thể chết!" Vương Khung đấm ra một quyền, chân nguyên màu đen gào thét, nguyên linh bảo cốt nở rộ huyền mang.
Lực lượng khủng bố như núi lớn sụp đổ, che đậy nhân gian.
"Vương Khung, ngươi..." Tố Huyền Chân nghiêm nghị gào thét, hiện ra diện mục thật sự.
Tham Thú Cách Lỗ mở ra miệng lớn dính máu, muốn thôn phệ lực lượng thao thiên kia.
Thần sắc của Vương Khung không thay đổi, một cước rơi xuống, trực tiếp giẫm nát đầu của nó, Nghịch Lôi Long Nha chém xuống, trực tiếp xoắn đầu của nó đến nát bấy.
Tố Huyền Chân...không…Tham Thú Cách Lỗ liền triệt để tịch diệt như vậy, thân tử đạo tiêu, ngay cả cặn bã cũng đều không còn sót lại.
Vương Khung sát phạt vô tận, hiển thị rõ tư thái vô địch.
Ở bên trong cung điện dưới đất, tĩnh mịch không âm thanh, liền ngay cả trên mặt của Thất Hoàng Tử cũng đều toát ra vẻ sợ hãi.
Vương Khung hiện nay thực sự quá mạnh, cường đại đến mức không thể tưởng tượng, thậm chí có thể trấn áp tiểu cự đầu, không có một chút hồi hộp nào có thể nói.
"Đến phiên ngươi!" Vương Khung xoay người lại, nhìn về phía Long Kình Thiên.
Oanh...
Chân Long Thân nổ vang không ngớt, Long Vương nhất mạch cũng không dựa dẫm vào năng lực Viêm Binh, thân thể của bọn hắn chính là binh khí mạnh nhất, bởi vậy nhận ảnh hưởng của Thiên Bản Đồ Đằng cực nhỏ.
Nhưng, trong mắt Long Kình Thiên vẫn như cũ chứa đầy vẻ kiêng dè.
Lực lượng của Vương Khung vượt qua tưởng tượng của y, bên trong Chưởng Khống Giả, cơ hồ là vô địch.
"Hôm nay tới đây là thôi!" Đúng lúc này, một giọng nói thờ ơ yếu ớt truyền đến.
Hư không phá toái, một bàn tay trắng nõn duỗi ra, ngăn lại Long Kình Thiên nóng lòng muốn động.
"Vương Khung, rốt cuộc cũng gặp mặt."
Bên trong hư không, người kia bước ra một bước, áo xanh lưu động, biểu hiện phong thái vô song, khí thế thần bí tràn ngập thế gian, không hề kém Vương Khung.
"Diệp Vô Thiên!" Vương Khung dừng lại bước chân, phun ra một cái tên.
Diệp Vô Thiên.
Nam nhân này được biết đến là đệ tử mạnh nhất Quang Minh Điện đương thời, liền ngay cả Diệp Thiên năm đó cũng chỉ là một quân cờ trong tay y mà thôi.
Cho tới nay, y tung tích không hiện, uy danh lại dậy sóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận