Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 806

"Đồ Phu...y nói kẻ bắt cóc tống tiền cuồng ma kia là Đồ Phu! ?" Có người kinh hô, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Người có tên, cây có bóng, Vương Khung tuy ở Trung Châu xa xa, nhưng vẫn như cũ hung danh ở bên ngoài.
Làm cao thủ chói mắt nhất trong thế hệ trẻ tuổi bốn mươi chín thành Trung Châu, phong mang của hắn thực sự quá mức chói mắt, khiến cho người ta không thể coi nhẹ, cho dù là địa phương hoang vắng như Bắc Cảnh, cũng đã từng nghe qua danh hào của hắn.
Đặc biệt là các đại thế lực đỉnh tiêm, đối với hung danh của Đồ Phu càng là như sấm bên tai.
Nói cho cùng, ánh mắt mà những thiên kiêu kiêu tử kia chiếu tới cũng không vẻn vẹn chỉ có Bắc Cảnh, sân khấu của bọn hắn là toàn bộ thiên hạ.
Đồ Phu, làm người đáng sợ nhất trong thế hệ trẻ tuổi Trung Châu, đã sớm tiến vào bên trong tầm mắt của bọn hắn.
Một buổi quật khởi, thiên hạ đều biết, mạnh như Quang Minh Điện cũng đều chưa thể giết chết hắn, đối thủ như vậy có thể xưng là khủng bố.
"Tên yêu nghiệt kia...hắn không chỉ không chết, lại còn đi đến Bắc Cảnh, hoành không xuất thế, chấn động các phương!"
Đám người kinh nghi bất định, ánh mắt nhìn chằm chặp thân ảnh trong ngọn lửa trùng điệp kia, lộ ra thần sắc ngưng trọng, như lâm đại địch.
"Đồ Phu..." Tam Hoàng Tử ở trên cao nhìn xuống, lộ ra một nụ cười khẽ lạnh lùng.
Oanh...
Đột nhiên, lưu quang màu vàng như thủy triều nổ vang, phá không mà tới, trực tiếp nghiền vỡ nát dị tượng "trường hà hóa kinh hồng" của Minh Hạo Nhiên.
Lực lượng như này, bá đạo tuyệt luân, phóng nhãn ra toàn bộ quần hùng, cũng có thể đứng đầu.
"Vô Cực Tịnh Thổ!" Minh Hạo Nhiên cắn răng, bước ra một bước, đôi mắt của y nở rộ kỳ mang, hư không quanh người biến thành giống như ảo mộng, lưu quang màu vàng rực rỡ chói mắt.
"Năng lực! ?" Tam Hoàng Tử cười khẽ.
Ở trước mặt Chi Phối Giả, cái gọi là năng lực, giống như là kiếm gỗ trong tay trẻ con, căn bản không có uy hiếp.
Trong khoảnh khắc, lưu quang màu vàng tụ hợp, nhảy ra từ trong hư vô, cái gọi là hư thực biến hóa, ở trước người Tam Hoàng Tử, căn bản không có tác dụng.
Phanh! Vẻn vẹn chỉ là một cái ánh mắt, Tam Hoàng Tử liền phá đi "Vô Cực Tịnh Thổ" của Minh Hạo Nhiên, không có chút hồi hộp nào có thể nói.
"Nhanh lui lại!" Cổ Thích Tâm vội vàng nói.
Thần thông của Tam Hoàng Tử đã thành, y là huyết mạch Tần Hoàng, một khi đột phá cảnh giới, lực lượng thu hoạch được so với thường nhân còn cường đại hơn gấp trăm lần.
"Sao có thể lui! ?" Minh Hạo Nhiên cắn chặt răng, ngăn ở trước người Vương Khung, trong hai mắt tuôn ra máu tươi, toàn thân xương cốt rung động kẽo kẹt.
Bên cạnh, Tội Kiếm Hình há to miệng, nhưng cũng không dám nhiều lời, dạng cường giả này, coi như gã có lòng xuất thủ, cũng vô lực đối kháng.
Xi Cửu U lộ ra ánh mắt lạnh lùng, không có hỉ nộ.
Y tuy đáp ứng đi theo Vương Khung, lại không có nói sẽ chủ động xuất thủ, huống hồ thực lực của Tam Hoàng Tử là không thể khinh thường, y là huyết mạch Tần Hoàng, từ một loại ý nghĩa nào đó nói, đồng dạng cũng là truyền nhân của Thập Nhị Vương Tọa.
Thân là đệ tử Vong Linh, y cũng không có nắm chắc tất thắng.
"Huyết mạch Tần Hoàng vậy mà khủng bố như vậy, vẻn vẹn chỉ là một ánh mắt liền có thể khiến cho Tiểu Minh Tôn chật vật đến mức này!"
"Thật đáng sợ, Tiểu Minh Tôn không ai bì nổi, cuối cùng vẫn phải chết ở chỗ này!"
"Coi như là Đồ Phu cũng phải biến thành vong hồn dưới tay của Tam Hoàng Tử, giết người mãi chung quy cũng sẽ có một ngày bị người giết!"
Đám người vừa cảm thán sự cường đại của Tam Hoàng Tử, cũng đáng tiếc cho Minh Hạo Nhiên sắp tử vong.
"Kiến càng lay cây, tự tìm đường chết!" Tam Hoàng Tử lộ ra thần sắc hờ hững.
Lưu quang màu vàng nổ vang, liền muốn thôn phệ Minh Hạo Nhiên.
Oanh...
Đột nhiên, một đạo kinh lôi rủ xuống từ phía trên trời cao, đen kịt và yên tĩnh!
"Hắc lôi! ?"
Đám người kinh nghi, còn chưa tỉnh táo lại, một cỗ khí tức khủng bố to lớn phóng lên tận trời, toàn bộ tàn tích chiến tranh cổ đại cũng đều run sợ.
Ở bên trong ánh lửa màu đen, một thân ảnh chậm rãi đi ra, thân thể của hắn chậm rãi hiện lên, lăng không mà đứng, ngự không mà đi.
"Đồ Phu...hắn...đã đột phá! ?"
Đám người kinh hãi biến sắc, giật mình nhìn về phía thân ảnh khủng bố đi ra từ trong ngọn lửa kia.
Vương Khung vào thời khắc này khác biệt quá nhiều, máu thịt mang theo tần suất chấn động cực kỳ khủng bố, lôi quang màu đen thần bí quấn quanh người, không ngừng dung nhập vào bên trong thân thể.
Cơ thể của hắn trong suốt, mái tóc đen suôn dài như thác nước, đôi mắt đen kịt, giống như vực thẳm vạn trượng.
Sau lưng mơ hồ có một tòa đài sen màu đen thần bí hiển hiện.
"Thần tượng! ?" Minh Hạo Nhiên sửng sốt, y nhìn Vương Khung, quả thực có một chút không nhận ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận