Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 817

Đồ Phu Vương Khung, một trận chiến chấn kinh Bắc Cảnh, hắn trấn áp Tội Kiếm Hình, bắt cóc Xi Cửu U, thậm chí là lấy đi Thiên Thư mà Vô Sinh Lão Mẫu để lại, đánh bại huyết mạch Tần Hoàng, đùa giỡn Thánh Nữ Thần Miếu.
Kể từ ngày đó, hung danh của Vương Khung truyền ra khắp Bắc Cảnh, thậm chí là chấn động cương thổ Đại Tần, ảnh hưởng lan đến cả đạo thống Linh Sơn ẩn thế không ra.
"Trung Châu là địa phương long hưng, tạo hoá tụ tập, chung linh hội tụ, vậy mà sinh ra nhân vật như vậy."
"Thật khó lường, bắt nguồn từ nhỏ yếu lại có tư chất Tiềm Long, một buổi lên trời, trêu đùa phong vân...Quang Minh Học Cung bồi dưỡng ra đệ tử đáng sợ như vậy, thế mà không trân quý?"
"Thiên hạ rộng lớn, bất kỳ một đạo thống nào nếu như có thể bồi dưỡng ra được dạng truyền nhân này, chắc chắn sẽ đại hưng."
"Nghe nói, Đồ Phu Vương Khung cũng không phải là không có bất kỳ bối cảnh gì, hắn nghi ngờ là truyền nhân của một vị Thập Nhị Vương Tọa nào đó, rất được sủng ái."
"Thật hay giả, đây chẳng phải là giống như Xi Cửu U, nếu là thật, như vậy liền thật sự đáng sợ."
"Thập Nhị Vương Tọa, đệ tử của bọn hắn tự nhiên đều là Chân Long."
Lời đồn liên quan tới Vương Khung nổi lên bốn phía, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, hắn đã trở thành người nổi tiếng tại Bắc Cảnh, trở thành đề tài nói chuyện của các đại thế lực.
Đặc biệt là ở bên trong thế hệ trẻ tuổi, có hai thái độ cực đoan đối với Vương Khung.
Có người cho rằng người này hành sự bá đạo, thực lực cao cường, dùng sức một mình quét ngang cao thủ Bắc Cảnh, cuối cùng toàn thân trở ra, đây quả thực là sỉ nhục của Bắc Cảnh, Đồ Phu còn sống được một ngày, dạng sỉ nhục này liền khó có thể rửa sạch.
Nhưng cũng có người say mê đối với phong thái của Đồ Phu...
Bắt nguồn từ nhỏ yếu, lặng lẽ im ắng, một buổi vang lên, kinh thiên động địa, nhìn lại chặng đường của Đồ Phu, sự kiện nào của hắn mà không khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào! Nam nhi là phải như thế, tu hành như Đồ Phu, một đường hát vang tiến mạnh, bá đạo vô địch, dùng lực lượng một người, kích động tâm thần của thiên hạ, bên trong cùng thế hệ, không có ai có thể đối đầu.
Loại tồn tại này, phong thái chiếu rọi trường không, đủ để trở thành mục tiêu cho thế hệ trẻ tuổi, khiến cho rất nhiều thân ảnh đuổi theo sau lưng.
Nhất thời, Bắc Cảnh đối với Đồ Phu, người ghen ghét cũng không phải là số ít, nhưng cũng có một nhóm người ủng hộ.
Đặc biệt là ở dưới sự vận hành của Tội Kiếm Hình, uy danh của Vương Khung càng trở nên to lớn, ở bên trong thế hệ trẻ tuổi Bắc Cảnh dần dần hình thành một cỗ lực ảnh hưởng như có như không.
Xét cho cùng, tài năng của vị đệ tử Thần Miếu này cũng không chỉ vẻn vẹn thể hiện ở trên thực lực, đặc biệt là vào sau khi được Vương Khung trao cơ hội. Gã biết rõ lực lượng dư luận là đáng sợ bực nào. Cái gọi là thiên hạ đại thế, mấu chốt chỉ ở bốn chữ.
Dẫn dắt tiết tấu!
Theo lời nói của Vương Khung, dẫn dắt tiết tấu tốt, có thể khiến cho thần tiên đi ăn cỏ!
...
"Đáng chết, không ngờ được tên bắt cóc tống tiền cuồng ma kia thế mà là Đồ Phu bên trong truyền thuyết!"
Chân Không Gia Hương, bên trong một đống phế tích hoang vu, một đạo thân ảnh chật vật đang điên cuồng chạy trốn, y che giấu khí tức, chuyên đi về phía tuyệt địa không người.
Lúc này, trong nội tâm Vạn Linh Thông tràn ngập ảo não.
Lúc trước, vào thời điểm Vương Khung vừa mới đặt chân đến Bắc Cảnh, y dựa vào chiếm trước tiên cơ cùng với tình báo tự tạo, lừa gạt không ít chỗ tốt từ các đại thế lực.
Sau đó, Vương Khung chiến một trận kinh thế, thân phận cũng lộ ra ánh sáng từ đó.
Loại tình báo dối trá này tự nhiên cũng tự sụp đổ.
Y cũng lọt vào truy sát của các đại thế lực.
Vạn Linh Thông còn tưởng rằng, thân phận của Vương Khung thần bí như vậy, có lẽ y sẽ có thể lừa gạt thật lâu, đợi đến khi sự việc bại lộ, y đã sớm mang theo tài phú kếch xù rời khỏi Bắc Cảnh.
Nhưng hắn không ngờ được Vương Khung không chỉ là Đồ Phu bên trong truyền thuyết, lại còn hành sự cao điệu như thế, hiện nay toàn bộ Bắc Cảnh liền không có ai không biết hắn.
"Thật là xui xẻo!" Vạn Linh Thông cắn răng nói.
Y nguyên bản chính là nhất giới tán tu, không cha không mẹ, càng thêm không có sư môn dựa vào, các loại bảo vật tài nguyên gạt được từ lâu đều đã dùng để chạy trối chết, tiêu hao đến không sai biệt lắm.
Hiện nay, y thực sự đã đi vào tuyệt địa.
Bắc Cảnh rộng lớn, đã không có chỗ cho y dung thân, chỉ cần lộ diện một cái, tất nhiên sẽ bị cả thế giới truy sát.
Vạn Linh Thông đình chỉ đào vong, ngồi bệt trên mặt đất, lộ ra vẻ mặt uể oải.
Một cỗ cảm giác bất lực cùng với tuyệt vọng trước nay chưa từng có tràn ngập thân thể của y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận