Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 677

Khí tức của vị thanh niên này cường đại nồng đậm, quanh người mơ hồ có dị tượng lấp lóe, thoáng qua tức thì, vô số thân ảnh nhảy ra từ trong huyết khí đáng sợ kia, một chiêu một thức, lộ ra tinh túy võ đạo.
"Tinh túy võ đạo, vô thượng chân chính!"
Vương Khung nhíu mày, cho dù cách nhau mấy ngàn bước, huyết khí trong cơ thể hắn dường như cũng nhận dẫn dắt, không nhịn được trở nên xao động.
Diệp Mặc ngưng tụ ánh mắt lại, lộ ra địch ý sâu đậm.
Bởi vì người tới khiến cho y cảm thấy uy hiếp nồng đậm.
"Đồ Phu! ?" Vị thanh niên kia nói khẽ.
"Ngươi chính là đệ tử của Thiên Thu Kiếp Chủ?" Vương Khung hỏi.
"Ta tên là Vũ Vô Cực!" Nói xong, Vũ Vô Cực liền đi tới trước người mọi người, cùng lúc đó, tất cả dị tượng quanh người y đều tiêu tán, huyết khí bình thản như gió xuân.
"Phản phác quy chân, âm dương dịch chuyển! ?" Trong nội tâm Vương Khung thầm nghĩ.
Thật sự không hổ là người được Thiên Thu Kiếp Chủ nhìn trúng, thiên phú cực cao, đích xác hiếm thấy.
Không thể không nói, nhân vật như vậy, liền ngay cả Vương Khung cũng đều chưa bao giờ thấy qua, e rằng cho dù là Vân Tố Tâm cũng không sánh bằng.
"Ta dường như đã tới muộn!"
"Vừa vặn, còn có người càng đến muộn hơn ngươi." Vương Khung khẽ cười nói.
Ánh mắt của Vũ Vô Cực tụ lại như ánh nến, đảo qua trên người Vương Khung cùng với Diệp Mặc.
Thân là bên nhân vật đứng đầu nhất trong cùng thế hệ, y tự nhiên có thể cảm nhận được khí tức phát tán ra từ trên người của hai người này, đó là tư chất không thua kém y.
Đặc biệt là Vương Khung, khí chất lăng lệ kia như có như không, như linh quang chợt hiện, như kinh lôi phá không, thoáng qua ở giữa, khó có thể nắm chắc.
Khí chất như vậy là thứ mà y không thể nhìn thấy ở Võ Vương Thành.
Cũng chẳng trách sư phụ của y, Thiên Thu Kiếp Chủ cũng đều đã từng đánh giá Vương Khung.
Phải biết rằng, loại tồn tại kia, tiểu bối bình thường căn bản sẽ khó lọt vào pháp nhãn, chớ đừng nói chi là thu hoạch được sự đánh giá của y.
"Thiên Thu Kiếp Chủ cho tới bây giờ chưa từng thu đệ tử, Vũ huynh có thể thu hoạch được sự ưu ái của Thiên Thu Kiếp Chủ, nhất định là có chỗ hơn người, có cơ hội có thể luận bàn một lần." Vương Khung khẽ cười nói.
Hắn tương đối hiếu kỳ đối với năng lực của Vũ Vô Cực.
Bởi vì bắt đầu từ một khắc y xuất hiện, Hỏa Chủng bản mệnh của Vương Khung liền biểu hiện ra một loại dao động rất không tầm thường.
"Cơ hội khẳng định sẽ có, kỳ thực ta cũng đã sớm muốn kiến thức một lần Đồ Phu bên trong truyền thuyết." Vũ Vô Cực chân thành nói.
Trong thiên hạ đương thời, danh hào Đồ Phu chấn động bát phương, có ai không biết?
Bên trong cùng thế hệ sinh ra dạng yêu nghiệt này, nếu như có một chút lòng dạ đều sẽ muốn so tài, kiểm tra một chút cân lượng của chính mình.
Tuy nhiên, Vũ Vô Cực vẫn luôn bị Thiên Thu Kiếp Chủ đè ép, thần thông không thành, không thể xuất thế, bởi vậy cho đến hôm nay, y vẫn bừa bãi vô danh, đối mặt với Vương Khung, chiến ý tự nhiên dạt dào.
Ầm ầm! Đúng lúc này, một tràng dao động kỳ dị truyền đến.
Vương Khung, Diệp Mặc, Vũ Vô Cực lần lượt nhìn lại.
Một ánh lửa giáng xuống từ trên trời, hoa lửa tán đi, hiện ra một dáng người thướt tha.
Kia là một nữ nhân, mái tóc đỏ rực như ngọn lửa, đôi mắt lấp lánh như những vì sao, trên người mặc một bộ áo giáp màu đỏ rực lửa, mỗi khi bước ra một bước, không khí xung quanh cũng đều vặn vẹo.
"Thần Hỏa Sơn! ?" Vương Khung không nhịn được động dung.
Hắn ngược lại là không ngờ được, đệ tử Thần Hỏa Sơn phái tới vậy mà là một nữ nhân.
"Vùng đất chân long, quả nhiên có không ít cao thủ." Nữ nhân kia nhìn lướt qua, thản nhiên nói.
"Ngươi là đệ tử Thần Hỏa Sơn! ?" Vũ Vô Cực hỏi.
"Ngọc Thiên Tâm!" Nữ tử tóc đỏ kia tự báo gia môn, liền tĩnh tọa ở một bên, không nói gì nữa, ngay cả nhìn cũng không nhìn nhóm người Vương Khung chút nào.
Vương Khung cùng với Vũ Vô Cực nhìn nhau, đều lộ ra ý cười lúng túng bất đắc dĩ.
Nguyên bản bọn hắn vô cùng hiếu kỳ đối với Thần Hỏa Sơn, còn muốn bắt chuyện đôi câu, tìm kiếm hư thực.
Tuy nhiên, nữ tử này dường như thờ ơ với mọi thứ, cũng không có muốn giao hảo với bọn hắn một chút nào.
"Đạo thống Linh Sơn tương đối bài ngoại, đặc biệt là Thần Hỏa Sơn, tự nhận là chính thống nhân loại, bởi vậy không quá ưa thích giao thiệp cùng với ngoại giới." Vũ Vô Cực bí mật truyền âm.
"Được rồi!" Vương Khung có một chút bất đắc dĩ.
Nhưng không có cách nào, người ta chính là gốc rễ của nhân loại, đi ra từ bên trong Bái Hỏa Giáo, cho dù là Quang Minh Điện cũng đều có thể khiêu chiến một hai, có dạng tâm tính này cũng chẳng có gì lạ.
"Thần Hỏa Sơn cùng với Quang Minh Điện có nguồn gốc cực sâu, không biết rõ sau khi người Quang Minh Điện đến, nữ tử sẽ còn bình thản như vậy hay không?" Trong nội tâm Vương Khung sinh ra ý niệm khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận