Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 828

"Có muốn để cho phụ vương của ta ra mặt hay không?" Cổ Thích Tâm không nhịn được nói.
Nếu như Thiên Vũ Vương ra mặt, chỉ cần một câu liền có thể đè ép đám trọng thần.
Nói cho cùng thì đó cũng là quốc trụ đương triều một trong, bốn đại Thiên Vương, nếu như Cổ Thích Tâm mở miệng, Thiên Vũ Vương nhất định sẽ không cự tuyệt.
"Không cần." Thất Hoàng Tử không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp cự tuyệt.
Nếu như loại sự tình này cũng đều cần Thiên Vũ Vương ra mặt, như vậy tương đương với đang nói gã không có giá trị được duy trì.
Bất luận trợ lực gì cũng đều chỉ là dệt hoa trên gấm, nếu như không có năng lực cầm lái chân chính, sớm muộn cũng sẽ bị cái gọi là trợ lực thôn phệ.
Mấu chốt nhất là, một khi Thiên Vũ Vương ra mặt, chuyện này liền sẽ bị nâng lên một cái độ cao khác, dây dưa quá rộng, tiêu hao càng lớn, đối với tình thế trước mắt mà nói, như vậy là không cần thiết.
"Lão Vương, ngươi cứ yên tâm đi, chức vị hầu tước, ngươi chắc chắn sẽ được phong!" Thất Hoàng Tử ném lại một câu, cũng không quay đầu lại, đứng dậy liền rời đi.
Trong lời nói của gã dạt dào tự tin, lộ ra một cỗ uy nghiêm không thể nghi ngờ, cực không tương xứng cùng với bộ dáng hoàn khố lười biếng ngày xưa của gã.
"Tướng do tâm sinh, khí do mệnh đồ...lão thất đã trở nên khác biệt!" Vương Khung nhìn bóng lưng Thất Hoàng Tử đi xa, thì thào khẽ nói.
Mấy ngày sau đó, sự tình liên quan tới việc Vương Khung đạp vào Chi Phối Giả, có thể sẽ không được phong tước lặng yên truyền ra ở bên trong Thiên Võng, đồng thời dần dần lên men.
Có người nói, Vương Khung là Chi Phối Giả trẻ tuổi nhất trong trăm năm qua của Quang Minh Học Cung, thiên phú như vậy, nên phong hầu.
Cũng có người nói, Vương Khung sẽ trở thành chuyện cười nhạo trong lịch sử Đại Tần, là người duy nhất đạp vào Chi Phối Giả vào trước ba mươi tuổi lại không được phong hầu.
"Đây chính là Đồ Phu a! Từ lúc xuất đạo đến nay, một đường hát vang tiến mạnh, vào trước ba mươi tuổi cũng đã đạp vào hàng ngũ Chi Phối Giả!"
"Ba mươi tuổi, hắn năm nay hẳn là ngay cả hai mươi lăm tuổi cũng chưa tới! Xuất sắc như vậy mà cũng không thể phong hầu, quả thực là không có thiên lý!"
"Ngu xuẩn, không biết rõ đạo lý cây cao chịu gió lớn sao, Đồ Phu quá mức xuất sắc, hắn nói cho cùng là vẫn chưa có đăng lâm tuyệt đỉnh, những người bề trên kia là sẽ không để cho hắn phong hầu."
"Sủa con mẹ ngươi, vào thời điểm mẹ ngươi sinh ngươi có phải đã hút ngươi quá lâu, nhìn thấy lỗ liền muốn chui vào, chạy đến nơi đây ngoi đầu lên?"
"Đồ ngu xuẩn từ đâu ra, chạy đến nơi đây tìm cảm giác tồn tại, con mẹ nó, cho rằng Đồ Thần Công Hội chúng ta đều là người chết?"
Thiên Võng cho tới bây giờ cũng đều là địa phương thị phi, một lời không hợp, chính là một tràng ác chiến.
Các phương hội tụ, ngươi hát ta ca, không chết không thôi, dù sao thì kêu gào ở nơi đây cũng đều sẽ không chết người.
Có người nói đùa rằng trên Thiên Võng đâu đâu cũng là anh hùng.
Tóm lại, chủ đề liên quan tới việc Vương Khung có thể không được phong hầu như một cơn gió lốc, lại một lần nữa càn quét Thiên Võng, trở thành chủ đề bàn luận sôi nổi của các thế lực lớn.
Các đại quý tộc, trọng thần đương triều, hào môn thế gia, tám đại Vương Thành...thậm chí là Tần thị hoàng tộc cũng đều đang quan tâm.
...
"Vinh Huân Các đã làm ra quyết định, tạm thời không trao tặng cho Vương Khung tước vị, đang chờ công bố cho thiên hạ."
Tại Đế Đô, trong một toà phủ đệ xa hoa.
Xích Nhung Vương già cả nhìn bí bảo trong tay, lộ ra một tia cười lạnh, ánh mắt lão khẽ nâng, nhìn thanh niên phía dưới.
"Thanh Địch, ngươi là đệ tử ưu tú nhất trong tộc chúng ta, lần này, triều đình sẽ trao cho ngươi tam đẳng hầu tước, ngươi phải lợi dụng cơ hội lần này thật tốt, tranh thủ ở trong lúc ta còn sống, đăng lâm vương vị."
Trong mắt Xích Nhung Vương tràn ngập chờ mong.
Phổ thông vương tước, chỉ được truyền năm đời, vừa vặn chỉ truyền hết thế hệ này.
Xích Nhung Vương nhất mạch có không ít quan hệ cùng với Quang Minh Điện, chính vì vậy, mới bồi dưỡng ra thiên tài tuyệt thế như Xích Thanh Địch, một buổi lên trời, đạp vào hàng ngũ Chi Phối Giả, lại thêm sự vận hành của Xích Nhung Vương, cùng với sự duy trì của Quang Minh Điện, rốt cuộc cũng thu hoạch được sự tán đồng của Vinh Huân Các, đồng ý trao tặng thượng tam đẳng hầu tước.
"Tên Đồ Phu kia chính là một kẻ ngu xuẩn, cho rằng ôm được đùi của Thất Hoàng Tử liền không ai bì nổi, nhưng lại không biết đã sớm đạp vào tuyệt lộ, chỉ bằng vào hắn mà cũng muốn phong tước?" Xích Thanh Địch cười lạnh, thanh danh của gã không bì kịp Vương Khung, lại sẽ được phong tước trước, chuyện này khiến cho trong lòng gã tỏa ra khoái ý.
"Chờ ta thu hoạch được đất phong, thực lực đại tiến, ta liền trợ giúp Quang Minh Điện loại trừ người này, coi đó như là tạ lễ." Xích Thanh Địch đã sớm lên kế hoạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận