Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 243

Tiểu Bạch lắc đầu nói: "Không phải, từ trước đến nay, cung chủ Quang Minh Học Cung cùng với người hộ đạo cho tới bây giờ cũng đều không phải là cùng một người, đây cũng là để bảo đảm truyền thừa không dứt."
Nói đến đây, Tiểu Bạch hơi nheo mắt lại, lỗ tai dài nhỏ nhẹ nhàng lắc một cái.
"Thế hệ này, đệ nhất cao thủ Quang Minh Học Cung có danh hào là Thần Cương."
"Thần Cương! ?" Vương Khung khẽ giật mình.
Liền ngay cả gã béo cũng đều lộ ra vẻ tò mò, cái tên này nghe rất cổ quái, không giống như danh tự, mà giống như xưng hào.
"Trước đây y là một trong Thập Nhị Vương Tọa."
Tiểu Bạch lại nói ra một câu kinh người một lần nữa, khiến cho Vương Khung không nhịn được giật giật lông mày.
Người hộ đạo Quang Minh Học Cung trước đây cũng là một thành viên trong Thập Nhị Vương Tọa?
Cho dù từ chỗ của Xuyên Việt Giả, hắn đã biết không ít bí ẩn của Thập Nhị Vương Tọa, nhưng vào lúc này, hắn vẫn y như cũ cảm thấy kinh nghi.
Tần Hoàng bệ hạ, người hộ đạo Quang Minh Học Cung...thân phận của những người này ai không phải là kinh thiên động địa, kinh hãi thế gian, đã từng có lúc, bọn họ tụ tập cùng với nhau đi khắp thế giới với tư cách là đồng bạn.
Thập Nhị Vương Tọa, tổ chức này quả thực rất thần bí.
Vương Khung thực sự hiếu kì, rốt cuộc là bực cơ duyên nào, mới có thể đưa mười hai người này đến với nhau.
"Thần Cương là danh xưng trong vòng năm trăm năm, người hộ đạo mạnh nhất Quang Minh Học Cung, Trúc Cơ Pháp y tu luyện, chính là bí mật bất truyền của Quang Minh Học Cung, Quang Minh Đoán Cốt Pháp!"
"Đoán cốt?"
"Xương có thể tạo ra máu, máu có thể nuôi dưỡng cơ thể, đây chính là đạo lý đơn giản nhất." Tiểu Bạch giải thích.
Máu đi khắp toàn thân, thông qua kinh lạc, màng da, máu thịt, nội tạng, lục phủ ngũ tạng của con người đều do máu nuôi dưỡng, máu càng khỏe thì nhục thân càng khỏe.
Nhưng mà, máu được sinh ra từ xương, đó là điều cơ bản.
Tại tuế nguyệt cổ lão, việc xác định tư chất của một người như thế nào, cũng sẽ dùng căn cốt để hình dung.
Bởi vậy, căn bản của Trúc Cơ Pháp chính là đoán cốt.
Một trong những điểm khác biệt cốt lõi giữa con người và yêu thú cũng nằm ở xương.
Từ trước đến nay, xương cốt yêu thú cũng đều là một trong những ngành học nhân loại chưa bao giờ từ bỏ nghiên cứu, thậm chí rất nhiều người cất giữ xương cốt yêu thú cổ, cũng chính là hi vọng tìm ra con đường thứ hai ở trong đó.
Dù sao, yêu thú càng cổ lão, xương của bọn chúng liền sẽ càng cường đại.
"Quang Minh Đoán Cốt Pháp, là một trong những Trúc Cơ Pháp cổ xưa nhất, danh xưng là quang minh vô lượng, có hàng tỷ thần thông."
"Luyện thành pháp này, mỗi khối xương đều uẩn tàng tinh hoa vô lượng, như quang minh trong thế gian, ma ha vô lượng, phối hợp với cổ kinh truyền thế, có thể phát huy uy năng Hỏa Chủng đến lớn nhất."
Nói đến đây, Tiểu Bạch liếc nhìn Vương Khung, lạnh lùng nói: "Ngươi tu luyện "Cửu Chuyển Hỏa Đan Công" danh xưng là chân nguyên thứ nhất, theo lý thuyết, năng lượng to lớn như biển, số lượng nhiều đến mức sẽ rò rỉ ra ngoài."
"..."
Tiểu Bạch lắc đầu: "Cổ nhân tu luyện huyền công, thân thể nhất định sẽ sinh dị tượng, nhìn ngươi không hề có động tĩnh gì, mới thấy được chênh lệch là quá xa."
Trong khi nói, cặp mắt lừa như chuông đồng kia đánh giá Vương Khung từ trên xuống dưới, lộ ra thần sắc khinh bỉ.
Vương Khung há to miệng, sau đó lại ngậm lại.
Ở trước mặt con lừa giống như là đại gia này, hắn dường như thật sự không thể phản bác, kiến thức của nó vượt qua hắn quá nhiều.
Nhìn như là vật cưỡi, nhưng trên thực tế, người ta lại là sư phụ của gã béo, hơn nữa còn có lai lịch cực kỳ thần bí.
"Bạch gia, ngài cảm thấy có thể bù đắp được không?" Vương Khung hỏi.
Giá đỡ của Tiểu Bạch vẫn y như cũ rất cao, trầm mặc không nói, Vương Khung thấy thế cũng không nhịn được chạm vào Hắc Long Đao vài lần.
Hắn đột nhiên muốn ăn thịt lừa nướng.
"Ta có một bản Trúc Cơ Pháp...ngược lại là thích hợp cho ngươi tu luyện." Tiểu Bạch trầm ngâm một lúc, đột nhiên ngưng trọng nói.
Nhãn tình của Vương Khung sáng lên, vội vàng hỏi: "Trúc Cơ Pháp gì?"
"Nguyên Linh Đoán Cốt Pháp!"
Thần sắc của Tiểu Bạch trở nên vô cùng trịnh trọng, không còn chỉ trỏ cười nói như vừa rồi, liền ngay cả lỗ tai dài nhỏ cũng hơi rủ xuống.
"Bản Trúc Cơ Pháp này..."
"Làm sao?" Vương Khung thấy nó muốn nói lại thôi, liền truy hỏi.
Tiểu Bạch có một chút dừng lại, lắc đầu nói: "Không có chuyện gì, ngươi chỉ cần biết, bản Trúc Cơ Pháp này không phải bình thường, thải bổ sinh linh thiên địa, dùng linh tính của bọn hắn, đúc thành nguyên khí của ngươi, vạn vật quy nhất, như thiên như đạo."
Cái gọi là trời sinh vạn vật, trời dùng nguyên khí của bản thân, tẩm bổ dựng dục vạn vật sinh linh.
Bản Trúc Cơ Pháp này thì lại đi ngược lại trời, thải bổ vạn vật sinh linh, phản bản quy nguyên, đúc lại nguyên khí thượng thương.
Nguyên Linh Đoán Cốt Pháp chính là: Vạn vật có linh, hỗn nguyên quy nhất, thu thập linh phách vạn vật, nuốt thiên địa linh khí, dung hợp linh tính chư pháp, đúc thành nguyên khí của nhục thân, tất cả những thần thông này được gọi là Nguyên Linh.
"Bạch gia, Nguyên Linh Đoán Cốt Pháp cùng với Quang Minh Đoán Cốt Pháp cái nào mạnh hơn?" Vương Khung không nhịn được hỏi.
Hắn quyết tâm muốn giết tên khốn Diệp Thiên kia, tự nhiên ở phương diện nào cũng phải mạnh hơn gã.
"Hai thứ này không phải là cùng một vật, không dễ so sánh." Tiểu Bạch đột nhiên nói.
Vương Khung khẽ giật mình, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc.
Không phải đều là Trúc Cơ Pháp hay sao? Có khác biệt gì?
"Ngươi có học hay không?" Tiểu Bạch trầm giọng hỏi.
"Học, ta đương nhiên học, thứ đồ chơi này luyện thế nào?" Vương Khung khiêm tốn thỉnh giáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận