Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 947

Trong lòng mọi người âm thầm kêu khổ, nhưng cũng không dám phát tác, hiển lộ ra một tơ một hào bất mãn ở trước mặt Vương Khung.
"Hắn vẫn giống như cũ!" Ngọc Thiên Tâm không nhịn được thở dài.
Tác phong của Vương Khung vẫn như cũ là cường ngạnh, bá đạo, không kiêng kị gì, vô pháp vô thiên như vậy, so với lúc ở thế giới bên trong « Mạt Pháp Kinh Quyển » giống nhau như đúc.
Hết lần này tới lần khác, hắn có thực lực cùng với vốn liếng để kiêu ngạo như vậy.
Đối mặt với kiểu người như Vương Khung, trừ phi dùng thực lực nghiền ép triệt để trấn áp hắn, nếu không thì chỉ có thể cùng là bạn, bằng không, kết cục liền như Phương Thiên Trùng, Phong Như Ý, sinh tử lưỡng nan, giống như chó chết.
Vương Khung quay người, đi về hướng huyết trì sôi trào "cuồn cuộn", bên trong không biết là loại thể lỏng nào, tản ra mùi gay mũi, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được chữa trị thương thế cho Trần Cung.
Máu thịt cháy đen kia lần lượt tróc ra, sinh trưởng ra máu thịt mới.
"Tiểu tử, ngươi đến cùng vẫn là rơi vào trong tay ta." Vương Khung cất bước, đi về hướng huyết trì.
Nhưng vừa đi được mấy bước, hắn đột nhiên ngừng lại, đôi mắt khẽ nhướng lên, nhìn về phía một bên.
Trong góc tối, một nam nhân chậm rãi đi ra, áo bào rộng lưu động, phong thái ngời ngời.
"Quan Quân Hầu!"
"Đồ Hầu từ khi chia tay đến giờ vẫn khoẻ chứ?" Khóe miệng của Quan Quân Hầu chứa đựng một tia ý cười như có như không, thản nhiên nói.
Sự xuất hiện của nam nhân này, khiến cho Minh Hạo Nhiên cùng với Dương Kỳ như lâm đại địch.
Quan Quân Hầu, quá thần bí, y là cho đến tận bây giờ, một kẻ duy nhất cứu đi đại địch từ trong tay Vương Khung hai lần.
"Ngươi có biết hay không biết, cấu kết với yêu thú là tử tội?" Vương Khung khẽ nói.
"Đồ Hầu, đến loại cảnh giới như ngươi làm sao còn ngây thơ như vậy, quy tắc của cái thế giới này là do cường giả chế định, kẻ yếu mới sẽ gò bó theo khuôn phép." Quan Quân Hầu cười nói.
"Nói như vậy, ngươi tự nhận là chí cường vô song?" Vương Khung mở năm ngón tay ra, rơi ở bên trên Hắc Long Đao bên hông.
"Yêu Đao sao?" Quan Quân Hầu nhìn chằm chằm Vương Khung, áo bào trên người giống như lông vũ bay tán loạn.
"Đồ Hầu, ta kiềm nén đã lâu, đã sớm muốn luận bàn vài chiêu với ngươi." Quan Quân Hầu nói chuyện rất nhẹ nhàng, nhưng mỗi chữ mỗi câu đều như kim loại va chạm, chấn động cung điện.
"Hôm nay ta liền kiểm tra cân lượng của ngươi!"
Ông! Lời nói rơi xuống, một tia sáng màu tím bay lên bầu trời, bay lên từ trong cơ thể Quan Quân Hầu.
Chỉ một thoáng, tinh quang rủ xuống, hàng nghìn ngôi sao xuất hiện, giống như dải ngân hà treo ngược, tẩy luyện thương khung.
Khí tím mênh mông cô đọng thành một, hóa thành một thanh trường đao rơi ở trong tay Quan Quân Hầu.
Thanh đao kia, phong mang sắc bén, tinh hà bốc lên, mơ hồ có dị tượng hiển hiện, tinh không đại thương, máu nhuộm thiên địa.
"Thanh đao này..." Vương Khung kinh nghi bất định, hắn từ phía trên thanh đao màu tím kia cảm nhận được khí tức giống với Hắc Long Đao.
Tinh hà mênh mông, như hung thần giáng lâm.
"Đao của Yêu Tượng cả thế gian khó tìm...Đồ Hầu, ngươi có thể thu được một thanh đã là tạo hoá lớn bằng trời, chỉ tiếc là, ngươi căn bản không thể phát huy ra uy lực chân chính của nó." Giọng nói của Quan Quân Hầu biến thành không tình cảm như Ma Thần.
"Chuôi Tử Dĩnh Đao này cũng là đi ra từ trong tay của Yêu Tượng!" Giọng nói của Quan Quân Hầu càng trở nên hùng vĩ, giống như thương minh kinh lôi, tràn ngập cung điện.
Vào lúc này, y động!
Đao quang của thanh đao kia hóa thành tinh mang ly hợp, tụ tập hào quang chư thiên, như ngân hà đổ ngược, luyện hóa trường không.
Chỉ một thoáng, cổ điện chấn động, bí phù hiển hóa, trận pháp giấu ở trong lòng đất triệt để kích hoạt, ngăn cản uy năng đáng sợ tản mát ra phía trên đao phong kia.
"Yêu Đao!"
Đám người kinh dị!
Thân thể của Quan Quân Hầu dường như cũng bị tinh mang đồng hóa, trở thành một bộ phận của thanh đao kia.
Người hợp cùng với đao, hóa thân yêu dị.
Đây là Yêu Đao!
Oanh...
Ánh sao đầy trời cuồn cuộn mà tới, giống như sông lớn mênh mông, sinh sôi không ngừng, mỗi một tấc tinh quang đều mang theo sát phạt, muôn hình vạn trạng, tung hoành bất bại.
Ông! Thần sắc của Vương Khung khẽ biến, Hắc Long Đao hướng về phía trước chém ra, đao quang lăng lệ mới vừa chạm vào tinh quang mãnh liệt liền bỗng nhiên vỡ vụn.
Hắc Long Đao gào thét, ngăn cản ở trước người.
Tinh mang giống như hồng lưu nghịch loạn, nghiền ép mà tới từ bốn phương tám hướng, trong giây lát liền bao phủ Vương Khung.
Mỗi một luồng tinh mang đều uẩn tàng ngàn vạn đao nhận, ẩn giấu ý chí của Quan Quân Hầu.
Phanh phanh Phanh! Đột nhiên, Vương Khung tế ra Nghịch Lôi Long Nha, lôi hải hiển hiện, nổ vang ở quanh người hắn, hóa thành một dòng sông lớn, bức lui ánh sao đầy trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận