Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 498

Phía trên hoang dã mênh mông, hoa lửa sáng rực, khí tức cực nóng dâng lên.
Dương Kỳ nhìn con quái vật kia dần dần hoá thành tro tàn bên trong ngọn lửa.
Y tự tay đưa tiễn muội muội của mình, hoả táng nàng, bụi về với bụi, đất về với đất.
Dương Kỳ lúc này, ánh mắt trở nên vô cùng bình tĩnh, nhìn ngọn lửa hừng hực, nội tâm của y lại không dao động.
"Y dường như có một chút bất đồng." Ở nơi xa, Tô Thanh Hòa khẽ nói.
"Gặp biến cố lớn, tâm cảnh cũng sẽ khác biệt, con người, tóm lại là sẽ không ngừng thay đổi trong sự xoay chuyển của số phận..." Vương Khung khẽ nói.
Hắn đã từng trải qua biến cố, cảm thụ được sự ác ý của thế giới ở điểm thấp nhất, nhưng điều may mắn nhất của hắn là, vào thời điểm hắn sắp chìm vào bóng tối thì gặp được lão bản.
Đó hẳn là một tia sáng trong cuộc đời tuyệt vọng của hắn.
Cho dù tại hàng thịt Hắc Nhận, hắn dậy sớm hơn gà, làm nhiều hơn bò, ăn ít hơn lợn, ba năm đó vẫn là ba năm hạnh phúc nhất của hắn.
Dương Kỳ cũng may mắn như vậy, bởi vì vào thời điểm y tuyệt vọng bất lực nhất, sau lưng còn có Vương Khung, còn có gã béo, Hình Ngục, cùng với hàng thịt số 73.
Dương Kỳ hiện nay, đã đạp vào một con đường khác, y đã không còn lẻ loi một mình nữa.
"Ngươi có tin hay không, vào một ngày nào đó, y sẽ trở nên cực kỳ mạnh, cường đại đến mức thanh danh thấm nhuần Phế Thổ..." Vương Khung nhìn Dương Kỳ, trong mắt tỏa ra dị sắc cực nóng, vô cùng chắc chắn nói.
Tô Thanh Hòa sửng sốt một chút, nhìn lướt qua, chưa không nhiều lời.
Phế Thổ rộng lớn, có không biết bao nhiêu thiên kiêu tranh hùng, muốn trổ hết tài năng từ bên trong, thực sự quá khó.
Thanh danh vang vọng, chấn động Phế Thổ!
Tương lai như thế có khả năng sao?
Có lẽ là có, lời nói của nam nhân này, Tô Thanh Hòa không thể không tin theo bản năng.
Ầm ầm! Tiếng nổ vang truyền đến, ở nơi xa, một chiếc thuyền bay phá vỡ thương khung, tinh kỳ phấp phới, hiện ra biểu tượng Quang Minh Điện.
"Đồ Phu, hôm nay nhất định phải xoá tên hàng thịt số 73 của ngươi."
Tiếng rống to truyền khắp thiên địa, chấn động bát phương.
Thuyền bay cực lớn phá không mà trốn, bay về hướng hàng thịt số 73.
"Không xong...Quang Minh Điện đã thật sự nổi giận." Tô Thanh Hòa hoa dung thất sắc.
Sự tình bết bát nhất vẫn đã phát sinh, cự đầu vô thượng như Quang Minh Điện, làm sao có khả năng tha thứ cho sự khiêu khích không kiêng nể gì của Vương Khung.
Cho dù phía sau hắn thật sự có thế lực duy trì, nhưng làm việc quá phận như vậy, đã là không chết không thôi.
Quang Minh Điện cao cao tại thượng, đứng sừng sững tại Phế Thổ đã bao nhiêu năm? Uy nghiêm của bọn hắn sao có thể dễ dàng khinh nhờn?
Một khi làm trái, tất chịu sát phạt.
Trái tim của Tô Thanh Hòa chìm đến đáy cốc trong giây lát.
"Rốt cuộc cũng đã động thủ, nếu lại không động thủ, ta lại sẽ giết thêm vài người." Vương Khung nhếch miệng cười một tiếng: "Chúng ta đi thôi."
"Đi đâu?" Tô Thanh Hòa sửng sốt.
"Diệt một hang ổ của bọn hắn." Vương Khung khẽ cười nói.
Vào lúc này, ánh mắt của Tô Thanh Hòa rung động, trên khuôn mặt xinh đẹp dâng lên lên một vệt kinh ngạc.
---
Phế Thổ, tại một tảng đá đỏ khổng lồ, giống như một ngọn đồi.
Một đầu yêu thú dữ tợn đi qua, nửa cái đầu lộ ra xương trắng, răng nanh lộ ra, trên người dính đầy máu, trong kẽ răng còn có mảnh vỡ thi thể nhân loại không hoàn chỉnh, hiển nhiên là vừa mới ăn không được bao lâu.
Khi đầu yêu thú này đi tới gần tảng đá đỏ, lôi quang khủng bố giống như một đạo kiếm mang, trực tiếp xuyên thủng nó, khiến cho n ó biến thành tro tàn trong tích tắc.
"Những súc sinh này thật quá ngu xuẩn, thật sự khó có thể tưởng tượng, trong những năm tháng xa xưa, nhân loại chúng ta vậy mà lại bị chúng nó nô dịch."
Ở bên trong tảng đá đỏ, một vị nam tử mặc áo bào trắng đang nhìn chằm chằm vào gương nước, quan sát hình ảnh bên ngoài.
Sẽ không có ai ngờ được, địa phương không đáng chú ý như thế này, sẽ là một trong những cứ điểm trọng yếu của Quang Minh Điện.
Mọi người đều biết Quang Minh Điện thiết lập cứ điểm ở khắp nơi, như thế vừa có thể gia tăng sự thống trị đối với các khu vực khác biệt, lại vừa có thể xâm nhập nghiên cứu đối với Phế Thổ, thu hoạch vật liệu bất đồng tiến hành thí nghiệm.
Xích Hỗn Nham, chính là một trong những cứ điểm trọng yếu của Quang Minh Điện.
Nơi này cất giấu vật liệu thí nghiệm còn có kết quả nghiên cứu trọng yếu nhất của Quang Minh Điện.
"Ngươi mới là đồ ngu xuẩn, yêu thú nếu quả thật không chịu nổi một kích, tiền bối của Quang Minh Điện chúng ta sao lại phải khẳng khái chịu chết, dùng tính mệnh mở ra con đường cho hậu bối?"
Giọng nói lạnh lùng vang lên ở bên trong mật thất.
Tất cả mọi người đều khẽ giật mình, không khỏi nhìn lại.
"Xin chào Thiên Ba sư huynh!" Đám người đồng thanh nói.
Liền ngay cả nam tử mặc áo bào trắng ở phía trước cũng không khỏi lộ ra thần sắc tôn kính, ôm tay hành lễ.
Tống Thiên Ba có địa vị cực cao tại Quang Minh Điện, không chỉ là bởi vì thực lực của y, càng là bởi vì y nghiên cứu nhiều năm tại Phế Thổ, kết quả cùng với phương hướng nghiên cứu của y được phía trên tương đối coi trọng.
Bởi vậy, y có quyền hạn rất lớn, có thể điều động rất nhiều tài nguyên.
"Tống sư huynh!"
Thần Tuần người mặc áo bào trắng, tiêu sái xuất trần, nhưng ở trước mặt Tống Thiên Ba vẫn như cũ lộ ra tư thái khiêm nhường nhất.
"Các ngươi tiến vào Quang Minh Điện nhiều năm, đã sớm mất đi lòng kính sợ." Tống Thiên Ba trầm giọng nói.
Đám người nghe thế, ánh mắt hơi trầm xuống.
Quang Minh Điện tượng trưng cho lực lượng cùng với quyền hành, thân là đệ tử Quang Minh Điện, bọn hắn đích xác không có gì phải e ngại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận