Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 790

Minh Hạo Nhiên, Cổ Thích Tâm, Tề Tích không nhịn được quăng ánh mắt hồ nghi về phía Tội Kiếm Hình.
Về phần Xi Cửu U thì quay đầu nhìn về phía nơi khác.
"Không sai biệt lắm...kỳ thực cũng không sai biệt lắm..." Tội Kiếm Hình cười khan nói: "Nghề trộm mộ...khảo cổ có truyền thống rất lâu đời tại Bắc Cảnh."
"Tàn tích vẫn còn hoàn hảo như thế này đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của các thế lực lớn."
Mặc dù hiện nay việc cường giả bí ẩn xâm lấn Bắc Cảnh, Xi Cửu U bị bắt cóc như vậy mới là chủ đề nóng sốt, nhưng cũng chỉ là đối với tu sĩ tầm thường mà thôi.
Chân Không Gia Hương, ba ngàn năm mới hiện, đối với các đại thế lực mà nói, đây mới thực sự là việc cần phải quan tâm.
Đối với dạng di tích như tàn tích chiến tranh cổ đại này mà nói, độ nguy hiểm cũng không được tính là cao, mặc dù không có trọng bảo kinh thiên động địa gì, nhưng rất thích hợp cho thế hệ trẻ tuổi thí luyện.
Từ khi Chân Không Gia Hương xuất thế đến nay, không thiếu nhân vật thiên tài thu hoạch được cơ duyên.
Giống như Hắc Tiêu Đại Thằng của Tội Kiếm Hình chính là lấy được tại nơi này.
Oanh...
Thuyền bay hạch nhân xuyên qua tầng mây, đáp xuống tại một địa phương cách tàn tích chiến tranh cổ đại năm trăm dặm.
Hiện nay chiếc thuyền bay này đã bị toàn bộ Bắc Cảnh biết rõ, nếu như trực tiếp xuất hiện thực sự là quá dễ thấy.
Nói cho cùng thì chấn động Vương Khung đưa tới thực sự quá lớn, liên tiếp bắt cóc Tội Kiếm Hình cùng với Xi Cửu U.
Tội Kiếm Hình chính là đệ tử Thần Miếu.
Xi Cửu U thì khoa trương hơn, là nhân vật lĩnh quân bên trong thế hệ trẻ tuổi Bắc Cảnh, đệ tử của Vong Linh một trong Thập Nhị Vương Tọa bên trong truyền thuyết.
Thân phận như này, thực lực như này thế mà cũng đều bị bắt cóc, có thể thấy người xuất thủ cực kỳ cuồng ngạo, là có bao nhiêu cùng hung cực ác.
Hai cọc đại án làm cho cả Bắc Cảnh triệt để sôi trào, các đại thế lực, thế hệ trẻ tuổi thậm chí còn đặt cho Vương Khung danh hào bắt cóc tống tiền cuồng ma.
Bất kỳ một manh mối rời rạc nào cũng không nguyện ý từ bỏ.
Thần Miếu càng là phái cao thủ đi tới Tân Hỏa Sơn - tổng bộ Quang Minh Học Cung để dò xét tình báo.
Có thể nói, Vương Khung mới đặt chân tới Bắc Cảnh không đến nửa tháng, đã vô cùng nổi tiếng, chỉ cần hắn vừa hiện thân, tất nhiên sẽ dẫn tới sóng to gió lớn, cao thủ các phương cũng sẽ ngay lập tức chen chúc mà tới.
Nói cho cùng, trong vòng ba mươi năm, bên trong Bắc Cảnh cũng chưa từng xuất hiện kỳ hoa như này, không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng liền rất kinh người, dùng tư thái cuồng ngạo tuyệt đối liên tục gây ra hai vụ bắt cóc rúng động, làm cho cao thủ các phương nghe tin đã sợ mất mật.
Thậm chí ở dưới sự lan truyền và phóng đại của một số người quan tâm, Vương Khung giống như là yêu ma, ẩn thân trong bóng ma, ăn não người, mưu toan hủy diệt Bắc Cảnh, phá vỡ sự thống trị của Thần Miếu, chôn vùi truyền thừa nhân loại...
Hiện tại đề cập tới danh hào bắt cóc tống tiền cuồng ma, liền ngay cả trẻ con năm tuổi cũng đều bị doạ oa oa khóc lớn.
Vì thế, lúc này, hắn chỉ có thể điệu thấp.
"Hung danh ở bên ngoài a, Lão Vương, ngươi làm sao đi đến chỗ nào đều muốn làm đến kinh thiên động địa?" Cổ Thích Tâm nhếch miệng hỏi.
Vào trước khi đến Bắc Cảnh, y đã ngàn dặn dò, vạn dặn dò, đến chỗ này nhất định phải điệu thấp ẩn nhẫn, tuyệt đối không nên làm ra bất luận động tĩnh gì, đặc biệt là đừng có đối địch với Thần Miếu.
Bây giờ thì hay rồi, không đến một tháng, Vương Khung liền trực tiếp đứng ở phía đối lập với toàn bộ Bắc Cảnh, hiện tại đừng nói là Thần Miếu, cho dù là thế lực nào cũng đều muốn đào sâu ba thước, móc Vương Khung ra.
"Ta cũng muốn điệu thấp, nhưng thực lực không cho phép a!" Vương Khung cười khổ nói.
Hắn cũng rất bất đắc dĩ, nguyên bản là đi đến đây tìm kiếm đài sen màu đen, đột phá cảnh giới, sớm ngày đạp vào hàng ngũ Chi Phối Giả, căn bản liền không có muốn gây chuyện.
Kết quả là phiền phức theo nhau mà tới, từng chuyện ập lên trên người hắn, thật sự là không biết phải làm sao?
Chiếu theo lời nói của Tần Hoàng, đây chính là tác dụng phụ do bật hack mang đến.
Kiếp nạn và cơ duyên đi đôi với nhau, Tần Hoàng thật sự không lừa ta!
"Đều đeo lên đi!" Đúng lúc này, Vương Khung lấy ra năm chiếc đai lưng đặc thù có màu sắc khác nhau, phân phát cho mấy người.
"Đây là cái gì?" Xi Cửu U hỏi.
"Đai lưng biến thân!"
"Loại đồ vật này thật sự được làm ra rồi?" Cổ Thích Tâm là người thứ nhất kinh hô, đồng thời tò mò đánh giá đai lưng trong tay.
Chỉ có mấy người Tội Kiếm Hình là lộ ra vẻ mặt mờ mịt, không biết rõ chiếc đai lưng loè loẹt trong tay này đến cùng là bực bảo vật nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận