Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 604

Tam Hoàng Tử không ngờ được, nam nhân như sâu kiến ở trong mắt y trong vô hình vậy mà đã đẩy y vào tình cảnh tiến thối lưỡng nan.
"Thân là huyết mạch Tần Hoàng, một chút khí phách đó cũng đều không có sao? Tam Hoàng Tử, ta ở ngay chỗ này, ngươi có thể tới bắt ta." Vương Khung ngồi ngay ngắn ở trên tế đàn, không nhúc nhích, ngữ khí bình tĩnh đến giống như một vũng nước đọng.
Vào giờ khắc này, trong mắt hết thảy thế hệ trẻ tuổi đều bắn ra thần thái cực nóng, bọn hắn nhiệt huyết sôi trào, kích động không thôi, tận mắt chứng kiến một cái truyền kỳ.
"Quá lợi hại...đây chính là Đồ Phu sao, vậy mà phách lối như vậy, buộc Tam Hoàng Tử đến bắt hắn."
"Tam Hoàng Tử hiện tại cũng quá xấu hổ...động cũng không được, bất động cũng không được...chiêu này của Đồ Phu quá ác, hắn đến cùng là làm như thế nào? Đây chính là sự tình mà con người có thể làm được sao?"
"Loại người bình thường như ngươi đương nhiên là không làm được, nhưng Đồ Phu là người bình thường sao? Nam nhân này cái gì cũng đều có thể làm được, hiện tại coi như nói hắn là tổ tông của ngươi, ta cũng đều tin."
"Thật đáng sợ...mỗi lần nam nhân này xuất hiện đều sẽ kinh thiên động địa, chế tạo truyền thuyết...ở trong hoàn cảnh này, dám can đảm bức bách một vị hoàng tử như thế, khiến cho đối phương không dám động chỉ sợ cũng chỉ có Đồ Phu."
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đông Lăng Sơn phảng phất như bị nhen lửa, thế lực khắp nơi đều rung động, không ai ngờ được sự tình sẽ phát triển đến một bước này.
Nhất là thế hệ trẻ tuổi, triệt để điên cuồng, trong đó có không ít đều là thành viên Đồ Thần Công Hội, bọn hắn điên cuồng kêu gào, cuồng nhiệt vô cùng, hô to Đồ Phu vĩ đại.
"Vương Khung, ngươi thật sự cho rằng ta không dám động vào ngươi! ?" Tam Hoàng Tử rống to một tiếng, tiếng như kinh lôi mênh mông, truyền ra khắp Đông Lăng Sơn, ép xuống thanh âm của tất cả mọi người.
Y bước ra một bước, phóng khoáng cuồn cuộn, trong mắt lại không có chần chờ gì, chỉ có thiết huyết sát phạt.
"Quân Thần Lệnh đã ra, ai dám ngăn trở, coi như là phản nghịch, bản cung thân là hoàng tử, bất kỳ nghị luận gì cũng đều có thể gánh vác." Ánh mắt của Tam Hoàng Tử như kiếm, đảo qua gương mặt của mỗi người.
Trong lòng của tất cả mọi người đều hơi giật mình một chút, không ngờ được Tam Hoàng Tử lại cứng rắn như thế, vậy mà lựa chọn cứng đối cứng, trực tiếp tiếp nhận hết thảy áp lực cùng với phong hiểm.
"Tốt, không hổ là huyết mạch Tần Hoàng, có đại phách lực, cũng có đại đảm đương, dám làm địch với thiên hạ." Vương Khung vỗ tay, không khỏi khen.
Đây mới thật sự là huyết mạch Tần hoàng, vừa có tài an quốc, cũng có lực lượng trấn quốc, không có khí phách làm địch với thiện hạ, làm sao có thể trấn áp giang sơn xã tắc, chưởng khống ngàn vạn lê dân? Vương đạo mênh mông, là không thể lùi bước.
Chỉ là một bước này, liền có thể nhìn ra tố chất của Tam Hoàng Tử quả thật muốn ở bên trên vương hầu.
"Tam Hoàng Tử khí phách quá lớn, y đây là tự tin có thể trấn áp thế gia..."
Có người khẽ nói, lộ ra vẻ kính sợ, huyết mạch hoàng tộc, quả nhiên không thể xem thường khinh nhờn.
Quân Thần Lệnh bay phấp phới, thiết huyết sát phạt, khí thế của Tam Hoàng Tử lại kéo lên một lần nữa.
Quân thần hạ lệnh điều binh, tầm mắt bao quát non sông, ở giữa mịt mờ, như muốn đè Vương Khung xuống.
"Tam ca, nơi này là Đế Đô, cần gì phải vọng động binh qua! ?" Đúng lúc này, một giọng nói thờ ơ chậm rãi vang lên.
Ở bên trên tế đàn, một vị thanh niên chậm rãi đi ra, như gió như mây, phiêu hốt mà tới, dường như khó mà nắm chắc.
Nhưng vào một khắc gã lộ ra chân dung, mọi người xôn xao, liền ngay cả Tam Hoàng Tử cũng không nhịn được biến sắc.
"Lão thất..."
"Tam ca, nơi này là Đế Đô, ngươi vọng động Quân Thần Lệnh, chỉ sợ rằng sẽ không thoát được sự trách phạt của phụ hoàng, liền ngay cả Thiên Hình Vương cũng đều sẽ lọt vào răn dạy, hà tất phải như vậy chứ?" Thất Hoàng Tử hững hờ đi năm bước, cũng đã đứng ở trước người Vương Khung, ý tứ đã vô cùng rõ ràng.
Vào giờ khắc này, coi như là kẻ ngu hay mù lòa cũng đều có thể nhìn ra quan hệ ở giữa hai người này.
"Đồ Phu vậy mà còn có liên quan cùng với Thất Hoàng Tử? Con bà nó, hóa ra hắn không chỉ ôm đùi thế tử Thiên Vũ Vương! ?"
"Chờ một chút...tại sao ta lại có cảm giác sự tình có chút không đơn giản, Thiên Vũ Vương...Thất Hoàng Tử...chuyện này..."
"Con bà nó...không thể nào...Thiên Vũ Vương đã lựa chọn Thất Hoàng Tử? Chuyện này nếu như là thật, vậy sẽ thật sự khó lường."
"Không cần nói bừa, chuyện này là đại sự, có lẽ chỉ là bởi vì bọn hắn đều có giao tình cùng với Đồ Phu."
Ở trên Đông Lăng Sơn, rối loạn tưng bừng, đám người đều biến sắc.
Thất Hoàng Tử xuất hiện ở đây, còn ra sức bảo vệ Vương Khung, bản thân chuyện này liền chính là một loại tín hiệu, có lẽ Thiên Vũ Vương đã lựa chọn Thất Hoàng Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận