Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 204

Ba...
Nhưng vào lúc này, bên trong cổ điện truyền đến tiếng bong bóng vỡ.
"Nhanh như vậy liền đã không còn mùi vị, phải cải tiến." Một tiếng thì thầm vang lên.
Lý Thuần Phong đứng tại chỗ, gượng cười hai tiếng, vội vàng nói sang chuyện khác: "Dám hỏi bệ hạ, vật này có tên không?"
"Kẹo cao su!"
Giọng nói của Tần Hoàng truyền đến, lộ ra một tia hồi ức cùng với hoài niệm.
Vương Khung đi theo Kỷ Nguyên Thần, bình an vô sự trở lại Xích Long Thành.
Mấy người La béo, Minh Hạo Nhiên đã sớm không đợi được, thấy hắn trở về, liền tiến tới hỏi thăm.
Thân phận của Vương Khung đã bị phơi bày trong Hắc Thuỷ Long Cung.
Khung Thiên Hung Sát, thân phạm đại tội, chuyện này không phải là bí mật gì, bị trưởng lão Quang Minh Học Cung mang đi, có thể có chuyện gì tốt?
Nhưng thấy hắn bình yên vô sự trở về, hầu như ai cũng thở phào nhẹ nhõm.
Liền ngay cả Minh Thanh Sa cũng đều là ánh mắt lấp lóe, hiển nhiên là vô cùng lo lắng.
"Sự tình Hắc Thuỷ Long Cung là tuyệt mật, không thể để lộ ra bên ngoài nửa chữ, bằng không mà nói, phía trên tất sẽ truy cứu." Kỷ Nguyên Thần trịnh trọng dặn dò.
Bất kể là hạt giống Hắc Ám Giáo Hội, hay là "Cửu Chuyển Hỏa Đan Công", thậm chí là Thập Nhị Vương Tọa...đây đều là bí ẩn không thể để cho ngoại giới biết được.
Bởi vậy, Quang Minh Học Cung đã hạ lệnh cấm đối với đệ tử bốn thành trì lớn, nghiêm cấm tiết lộ tất cả mọi thứ ra ngoài, kể cả thân phận của Vương Khung.
Dù sao thì nếu như Khung Thiên Hung Sát còn sống, tin tức như vậy truyền đi, chắc chắn sẽ sinh ra liên tưởng, bản án cũ năm đó có phải là cất giấu mờ ám gì?
Một khi để người hữu tâm phóng đại trắng trợn, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Quang Minh Học Cung.
Khi mọi chuyện chưa được điều tra rõ ràng, ai lên tiếng đương nhiên sẽ là người chịu trách nhiệm.
"Ta nhắc lại một lần nữa, cho dù là nửa chữ cũng không thể lộ ra." Kỷ Nguyên Thần dặn dò nhiều lần.
Mấy người La Tam, Minh Hạo Nhiên khẽ gật đầu, từng người đáp ứng.
Kỷ Nguyên Thần thấy thế, nhìn về phía Vương Khung: "Sự tình mặc dù đã đè xuống, nhưng ở trong đoạn thời gian này ngươi tốt nhất đừng rời khỏi Quang Minh Học Cung."
Vương Khung nghe thế, suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu.
Hắn hiểu được ý tứ của Kỷ Nguyên Thần, hắn còn sống, là một cây gai trong mắt rất nhiều người, rất nhiều người đều không muốn giữ lại cây gai này.
Ví dụ như Từ Kinh Hoàng, thậm chí còn có rất nhiều người giấu ở phía sau màn.
"Ngươi tốt nhất nên nắm chắc trong lòng." Kỷ Nguyên Thần căn dặn một câu, liền rời đi.
Đám người thấy đại chấp giáo rời đi, trong lòng mới thả lỏng một chút.
"Lão Vương, chuyện lớn như vậy đều có thể áp xuống?" La béo không nhịn được hỏi.
Chiếu theo đạo lý, Vương Khung đã phạm vào tử tội, đồng dạng chiếu theo đạo lý, hắn hiện tại hẳn là một người chết.
"Chính nghĩa sẽ đến trễ, nhưng vĩnh viễn sẽ không vắng mặt, ta xem ai dám đụng vào ta."
Vương Khung bắt đầu trang bức, dù sao cũng không có những người khác ở dây, ai cũng không biết, hắn vừa mới dạo qua một vòng ở trước quỷ môn quan.
Nếu như không phải có Lý Thuần Phong cùng với Mạnh trưởng lão bảo vệ hắn, chỉ sợ hôm nay coi như có Kỷ Nguyên Thần ở đó cũng không có tác dụng quá lớn.
Chí ít là không có khả năng thả cho hắn trở về.
"Lợi hại!" Đám người không nhịn được giơ ngón tay cái lên, chỉ cảm thấy Vương Khung càng trở nên thần bí cùng với không thể đo lường.
Tội nặng như vậy, cũng đều có thể đường hoàng an nhiên trở về, quả thực bất khả tư nghị.
"Thật không hổ là thần tượng, thân phạm tội chết, cũng đều có thể đào thoát khỏi sự chế tài của Quang Minh Học Cung, từ lúc sinh ra đến bây giờ, ta cũng đều chưa có nhìn thấy người thứ hai." Hai mắt của Minh Hạo Nhiên phát sáng, ánh mắt sùng bái sáng tỏ doạ người.
"Được rồi, ta cũng không có việc gì, các ngươi đều về đi, thu hoạch lần này tại Hắc Thuỷ Long Cung cũng không nhỏ, bế quan một đoạn thời gian, thực lực hẳn là có thể có đề thăng." Vương Khung hô.
Mọi người đều thu hoạch được một lượng lớn bảo khí tại Hắc Thuỷ Long Cung, còn có Long Tiên Ngọc Dịch.
Mặt khác, bọn hắn mặc dù không thu hoạch được phương pháp tu luyện "Cửu Chuyển Hỏa Đan Công", nhưng dù sao cũng đã lĩnh hội không ít thứ, tiến hành bế quan khổ tu, cũng có thể tinh tiến không ít.
"Ở trong đoạn thời gian này ngươi đừng đi ra ngoài!" Minh Thanh Sa hiếm khi mở miệng, căn dặn Vương Khung, sau đó phiêu nhiên rời đi.
"Chậc chậc, Minh Thanh Sa thực sự rất quan tâm đến ngươi." La béo cười cười không có hảo ý, cũng quay người đi ra ngoài.
Trong nháy mắt, toàn bộ mọi người tán đi, chỉ còn lại một mình Vương Khung ở tại chỗ ở.
Sau khi đưa tiễn đám người, Vương Khung xuất ra Hỏa Giới của Bộ Thiên Nhai.
Chuyến đi đến Hắc Thuỷ Long Cung lần này, ngoại trừ bảo vật cùng với "Cửu Chuyển Hỏa Đan Công", thu hoạch lớn nhất của hắn coi như là chém tên oắt con Bộ Thiên Nhai kia.
Trước kia Vương Khung đối đãi với y cũng không tệ, không ngờ được lại là một kẻ vong ơn bội nghĩa, tâm địa tàn bạo.
Cuộc gặp gỡ lần này đúng là đáp lại câu nói của người xưa, thế giới rất nhỏ, báo ứng sẽ đến rất nhanh.
Đụng phải Vương Khung, tên oắt con kia cũng thật xui xẻo.
"Thật đáng tiếc khi để thằng oắt con Bạch Vương Thành kia chạy." Vương Khung nhếch miệng.
Trên đường trở về, hắn liền từ chỗ của Kỷ Nguyên Thần biết được, Bạch Linh Môn hoá ra là huyết mạch Bạch Vương Thành.
Điều này khiến cho hắn cảm thấy thật đáng tiếc.
Đệ tử Bạch Vương Thành, nhất định sẽ rất có tiền, thật đáng tiếc, Lâm Huyền xuất hiện quá không đúng lúc, bằng không mà nói, hiện tại trong tay hắn nhất định sẽ có hai chiếc Hoả Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận