Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 211

Nhưng gia nhập công hội có rất nhiều điều kiện, ví dụ như phương diện cảnh giới.
Khiêu chiến phó bản, sẽ không hạn chế cảnh giới.
Không giống như khiêu chiến Quang Minh Bảng, cảnh giới của tất cả mọi người đều bảo trì tại cảnh giới Hỏa Chủng tầng chín.
Nhưng có một số công hội lại có rất nhiều điều kiện, ví dụ như chỉ chiêu mộ cường giả cảnh giới Bổ Nguyên, ngưỡng cửa cao đến quá đáng.
"Phó bản thích hợp cho cảnh giới Hỏa Chủng khiêu chiến thật là ít ỏi." Vương Khung nhìn một hồi lâu, không khỏi nhíu mày.
Phó bản đã biết tại Thiên Võng có tổng cộng 72 loại, độ khó lại không hoàn toàn giống nhau, có một số phó bản đề nghị rằng cảnh giới Hỏa Chủng là có thể khiêu chiến, nhưng mà độ khó rất cao, coi như là cảnh giới Bổ Nguyên cũng không chắc chắn có thể khiêu chiến thành công.
"Phó bản ẩn tàng, thập bát đồng nhân! ?"
Đột nhiên, một tin tức vọt vào trong tầm mắt của Vương Khung, hắn nhấp vào xem xét, thần sắc không khỏi nghiêm lại.
Căn cứ vào những gì ghi chép bên trong, bên trong Thiên Võng có ẩn giấu một cái phó bản, tên là thập bát đồng nhân, độ khó cực cao.
Có rất ít người có thể khiêu chiến thành công, một khi thông qua liền có thể thu hoạch được ban thưởng đặc thù.
Nếu như khiêu chiến thất bại, trong mười lăm ngày cũng không thể lại tiến vào Thiên Võng.
Phải biết rằng, khiêu chiến phó bản bình thường, cho dù thất bại, cũng sẽ không bị trừng phạt, coi như vẫn lạc ở bên trong khiêu chiến, tối đa cũng chỉ là trong bảy ngày không thể tiến vào Thiên Võng mà thôi.
Vẻn vẹn chỉ từ điều kiện này, liền có thể nhìn ra sự đặc thù của phó bản thập bát đồng nhân.
"Ta có một chút hứng thú." Trong lòng Vương Khung liền dâng lên chiến ý.
Trực giác của hắn tự nhủ rằng, nếu như muốn thu hoạch được Cửu Dương Nguyên Linh Mộc, hi vọng liền nằm ở phía trên phó bản ẩn tàng này.
"Thập bát đồng nhân..." Vương Khung tự hỏi.
Đột nhiên, một tin tức nhảy ra ngoài.
"Mua bán chân dung do Đồ Phu kí tên, nội dung tuyệt đỉnh, giá cả ưu đãi, vui lòng trò chuyện riêng để biết chi tiết!"
Tin tức này hiển nhiên là tốn tiền, gần như xuất hiện trong toàn bộ khu vực thảo luận.
Vương Khung khẽ giật mình, ngay sau đó, trên mặt hiện ra biểu tình cổ quái.
"Mẹ kiếp!"
Vương Khung ngẩn người!
Mặc dù rất nhiều người đều sẽ mượn nhờ Thiên Võng làm ăn, thậm chí buôn bán một ít vật phẩm kỳ dị.
Loại mặt hàng này tuy không có thị trường quá lớn, nhưng lại được ưa chuộng vô cùng.
Ví dụ, một người nào đó đang nổi trên Thiên Võng chắc chắn sẽ tập hợp một nhóm người ủng hộ sau lưng, bọn họ cuồng tín, chân thành, lấy thần tượng làm trung tâm, hết thảy mọi thứ liên quan về thần tượng đều muốn cho vào túi.
Chuyện này mở rộng một chuỗi lợi ích cực kỳ đáng kể.
Căn cứ vào chú giải bên trong "Thiên Võng bách khoa toàn thư" do viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình ban bố, loại hàng hóa này được gọi là sản phẩm ăn theo.
Hiển nhiên, dùng danh khí của Đồ Phu hiện nay, số lượng người ủng hộ hắn là vô cùng khổng lồ, bất kể là bôi nhọ hắn, hay là tán dương hắn, đều có thể nhìn ra được, từ sau khi hắn nhất chiến thành danh, độ nổi tiếng của hắn hầu như không hề suy giảm.
Bởi vậy, sản phẩm ăn theo liên quan tới Đồ Phu rất tự nhiên liền xuất hiện ở bên trong Thiên Võng.
Tuy nhiên, Vương Khung không biết gì về nó, và hắn không kiếm được một phân tiền nào.
"Mẹ nó, đó là loại người gì, lại dám dùng cờ hiệu của lão tử để kiếm tiền." Vương Khung chửi ầm lên.
Hắn khịt mũi coi thường đối với đám rác rưởi này, cũng không phải nói bởi vì những người này dùng cờ hiệu của hắn bán hàng giả.
Tương phản, Vương Khung đánh giá cao óc làm ăn nhạy bén này.
Tuy nhiên, với tư cách là Đồ Phu chân chính, một phân tiền cũng đều không được chia, như vậy liền không thể nói nổi.
Vương Khung liếc nhìn, người bán hàng kia tên là "đệ nhất thiếu gia", có danh tiếng rất cao, xem ra gã làm ăn rất được.
"Oắt con, ngươi chờ đó cho lão tử." Vương Khung hùng hùng hổ hổ, dính đến tiền thì mọi chuyện khác đều đặt sang một bên.
Hắn lập tức phát tin tức nặc danh cho "đệ nhất thiếu gia".
"Bao nhiêu tiền? Ta muốn mua."
Cơ hồ trong nháy mắt, tin nhắn của "đệ nhất thiếu gia" liền hiện ra.
"Một bộ 30 tấm, ba ngàn lượng!"
Hai mắt của Vương Khung trừng trừng, khóe miệng giật một cái không tự nhiên.
"Mẹ kiếp, sao ngươi không đi ăn cướp đi!" Vương Khung chửi ầm lên, suýt nữa trực tiếp ngoại tuyến.
Hàng giả còn bán đắt như vậy, quá đen rồi, mấu chốt là, cho dù những bức chân dung này là thật cũng không đáng nhiều tiền như vậy, sẽ thật sự có đồ đần mua?
Vương Khung vô cùng hoài nghi.
Lúc này, hắn mảy may không biết, hiện nay cái tên Đồ Phu này có giá trị cỡ nào trên Thiên Võng.
"Ngươi nhận biết Đồ Phu?" Vương Khung lại gửi một tin nhắn qua.
Sau một khoảng lặng ngắn, "đệ nhất thiếu gia" lại hồi âm.
"Nhận biết, đó là bằng hữu của ta, hắn làm người điệu thấp, không yêu thích lộ diện, cho nên ta mới hỗ trợ phát ngôn thay hắn."
Khoé miệng của Vương Khung lại run rẩy một lần nữa.
Thay cái con mẹ ngươi, quỷ mới nhận thức ngươi.
"Oắt con, ngươi chờ đó cho lão tử."
Con mắt của Vương Khung hiện ra hung quang, lại hỏi một lần nữa: "Ngoại trừ chân dung, còn có gì khác không?"
"Chiến phục của Đồ Phu, binh khí, bản chép tay, tâm đắc tu hành, thực đơn, vân vân, tất cả đều có, mua với số lượng nhiều sẽ được ưu đãi."
Da mặt của Vương Khung không nhịn được run rẩy.
"Con mẹ nó!"
Mẹ nó, kẻ bán hàng giả này quả thật làm rất đầy đủ, thật sự cho hắn là cây rụng tiền, khai phá toàn diện mọi thứ chung quanh hắn.
"Ta là người làm ăn lớn, muốn mua số lượng nhiều, có thể gặp mặt nói chuyện?" Vương Khung gửi tin nhắn qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận