Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 173

Trên thực tế, không chỉ là y, toàn bộ đệ tử của ba thành trì lớn hiện nay cũng đều cùng chung mối thù, tràn ngập vô hạn oán niệm đối với vị hắc thủ phía sau màn ẩn tàng ở bên trong Xích Long Thành kia.
Bọn hắn thậm chí đã từ bỏ lần thí luyện Hắc Thuỷ Long Cung này.
Hiện nay duy trì bọn hắn đi tiếp chỉ có một cái tín niệm.
"Ta nhất định phải xem một chút hắc thủ phía sau màn là ai, lão tử làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho hắn."
Sĩ khí của ba thành trì lớn suy sụp đến cực hạn, bọn hắn nguyên bản hùng tâm tráng chí, ôm lấy ý chí chiến đấu tất thắng mà tới.
Nhưng hôm nay, ở dưới từng lần thao tác của Vương Khung, đã sớm tan thành mây khói.
Người còn chưa gặp, tâm thái đã sụp đổ, đây mới là con đường vô địch.
Đương nhiên, Vương Khung cũng không biết rõ tất cả những điều này.
Vào giờ phút này, hắn đang tiến hành chia của, không có mấy người Hoắc Thanh Minh ngăn chặn khôi lỗi, hắn muốn dọn sạch bảo khí cũng không có đơn giản như vậy.
Nhưng, dùng cá tính của Vương Khung, không có khả năng lấy 70 kiện bảo khí ra chia.
Cuối cùng, Minh Thanh Sa, Ngụy Thanh Sam, Tào Chấp Tướng được chia 6 kiện bảo khí.
Hoắc Thanh Minh, La béo còn có Minh Hạo Nhiên có quan hệ với hắn tương đối tốt, mỗi người được chia 10 kiện bảo khí.
Còn Vương Khung thì độc chiếm 22 kiện bảo khí, trong đó liền có món bảo khí cấp đỉnh phong duy nhất kia, Đại Uy Thiên Long Pháo.
Đối với chuyện này, tất cả mọi người vô cùng hài lòng.
Tuy nói mấy người Minh Thanh Sa chỉ thu hoạch được 6 kiện bảo khí, nhưng cũng đã nhiều hơn so với trường hợp tốt nhất.
Dù sao, nếu như không có Vương Khung, bọn hắn chưa chắc đã là người tiến tới trước nhất.
Coi như đi đến trước nhất, mỗi người cũng chỉ có thể thu hoạch được 4 kiện bảo khí mà thôi, hiện tại đã là kiếm bộn rồi.
Huống hồ, mấy người La béo vốn là có quan hệ thân cận cùng với Vương Khung, có bảo bối đương nhiên là tiện nghi cho tâm phúc trước, có thể chia cho bọn hắn đã coi như là không tệ.
Đương nhiên thu hoạch lớn nhất vẫn là Vương Khung.
22 kiện bảo khí, quả thực có thể trang bị đến tận răng, trong đó còn có một kiện bảo khí cấp đỉnh phong, lại càng không cần phải nói hắn còn thuận tay bắt cóc một cỗ khôi lỗi.
Đó chính là bảo bối có tiền cũng không mua được.
"Thần tượng, ta có thể dùng Cửu Độc Lô trao đổi kiện kính thấu thị kia của ngươi hay không?" Trên đường, Minh Hạo Nhiên tiến tới, nhỏ giọng nói lầm bầm.
Người khác không nhìn thấy, nhưng y lại nhìn thấy, ở bên trong rất nhiều bảo khí, có một kiện bảo bối giống như kính mắt, đây là kính thấu thị, có thể nhìn thấy tất cả cảnh vật trong nơi bị che chắn, mặc dù phẩm cấp không cao, cũng không có bất kỳ sức chiến đấu gì, nhưng công dụng của nó lại rất thần diệu.
"Cái gì là kính thấu thị?" Vương Khung điềm nhiên như không có việc gì nói.
"Chính là..."
"Tiểu Minh, con đường tu hành, chú ý thanh tâm quả dục, ý niệm của ngươi quá hỗn tạp, cẩn thận năng lực mất linh." Không chờ y nói xong, Vương Khung liền ngắt lời y.
Minh Hạo Nhiên lộ ra sắc mặt cổ quái nói: "Như vậy ngươi còn..."
"Ta hữu duyên cùng với kiện bảo khí này!"
"Thần tượng, ngươi không phải là muốn..." Minh Hạo Nhiên muốn nói lại thôi, ánh mắt liếc về hướng Minh Thanh Sa ở bên cạnh.
Vương Khung cũng vô thức nhìn sang.
Minh Thanh Sa cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của hai người, đầu tiên là khẽ giật mình, chợt nhíu mày.
"Nói bậy nói bạ, ta sẽ là loại người đó sao?" Vương Khung mặt không đỏ, tim không nhảy, nhỏ giọng quát lớn: "Ta cầm kiện bảo bối này, là muốn nhìn bản chất xuyên thấu qua hiện tượng, lĩnh ngộ sự kỳ diệu của vạn vật, lĩnh hội bí thuật thiên nhân tạo hoá."
"Tiểu Minh, ý niệm của ngươi không thuần, còn cần phải cố gắng."
"Thần tượng nói đúng!" Minh Hạo Nhiên bỗng nhiên cảm thấy hổ thẹn, trong ánh mắt nhìn về phía Vương Khung trở nên càng thêm kiên định, bên trong thần thái kia lộ ra sùng kính vô hạn.
Thu hoạch được bảo bối như vậy lại vẫn nghĩ đến tu hành, suy nghĩ lại một chút sự bẩn thỉu của chính mình, Minh Hạo Nhiên lộ ra vẻ xấu hổ.
"Nghe nói Hồng Nhan Thành mỹ nữ như mây, trở về lại tranh thủ thời gian đến đó." Trong nội tâm Vương Khung âm thầm tính toán.
Ầm ầm! Nhưng vào lúc này, cửa điện phía trước từ từ mở ra.
Đám người đi vào, lập tức, toàn bộ đại điện phát sáng.
Vô số quả cầu ánh sáng bay trên không trung như linh tinh.
"Chúc mừng các ngươi thông qua Bảo Khí Điện!" Giọng ôn hòa vang lên ở trong đại điện.
Vương Khung nhìn lại theo tiếng, ở trung ương đại điện có một gốc đại thụ che trời lẳng lặng đứng, vô số quả cầu ánh sáng chính là dựng dục sinh ra từ trên tán cây kia.
"Đây cũng là khôi lỗi?"
Đám người nhìn nhau.
Loại yêu thú thảo mộc bình thường là vô pháp mở miệng nói tiếng người, hơn nữa gốc cổ mộc ở trước mặt này, cũng không có bất kỳ khí tức sinh mệnh gì.
"Nơi này có bảo bối gì?" Vương Khung trực tiếp hỏi.
"Long Tiên Ngọc Dịch!"
"Cái gì?" Con mắt của Vương Khung trừng lớn, cơ hồ đang tỏa ánh sáng.
Long Tiên Ngọc Dịch, đó chính là bảo vật còn trân quý hơn Lôi Ngọc Tủy, tương truyền là một loại bảo dược do Long tộc bí chế, cực ít lưu truyền, có thể phạt mao tẩy tủy, đúc thành đạo cơ.
Đặc biệt là đối với việc đạp vào cảnh giới Bổ Nguyên, có hiệu quả thần kỳ.
Nếu như dùng Long Tiên Ngọc Dịch luyện thể tẩy thân, màng da, máu thịt, gân cốt, nội tạng toàn thân...đều có thể thu hoạch được cường hóa.
Càng trọng yếu hơn là, bên trong Long Tiên Ngọc Dịch uẩn tàng năng lượng tinh thuần vô cùng khổng lồ.
Vương Khung hoàn toàn có thể đột phá đến cảnh giới Hỏa Chủng tầng chín nhờ vào Long Tiên Ngọc Dịch.
Tầng cảnh giới sau cùng của cảnh giới Hỏa Chủng, giống như một đạo thiên quan, không biết đã ngăn lại bao nhiêu cao thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận