Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 349

"Tiểu quỷ..." Ứng Bắc Trần giống như là chó chết ngã trong vũng máu, thân là cao thủ cảnh giới Dung Binh, sinh mệnh lực của y vượt qua tưởng tượng, bị trọng thương như thế mà vẫn còn sống.
"Chúng ta đi!" Vương Khung nắm lấy tay La Thanh Nguyên đi ra ngoài, nhất thời không có ai ngăn cản.
Một màn mới vừa rồi kia thực sự quá mức rung động, cũng quá mức quỷ dị.
Ai cũng không biết, Vương Khung là như thế nào dùng tu vi cảnh giới Bổ Nguyên trọng thương Ứng Bắc Trần.
"Quá...quá mạnh, chẳng trách hắn dám một mình đi đến La Vương Thành, hoá ra đã sớm chuẩn bị hậu thủ."
"Lợi hại, quá lợi hại, ngay cả Ứng Bắc Trần cũng đều ngã ở dưới chân của hắn, nam nhân này đến cùng có lai lịch ra sao?"
"Vì người thương, một mình đi tới Vương Thành, đối mặt với tầng tầng ngăn trở, mấy người có thể có được khí phách như vậy?"
Đám người kinh hô, đặc biệt là nữ đệ tử tám đại Vương Thành, trong mắt hiện ra dị sắc, trong nội tâm thậm chí có một chút ghen tị với La Thanh Nguyên.
Đời này kiếp này, nếu có một vị nam nhân có thể nguyện ý không màng sống chết như vậy vì các nàng, đời này cũng không uổng phí.
"Ngươi đi được không?"
Đúng lúc này, Thiên Bi Thủ La Ma xuất thủ, vào thời khắc mấu chốt này, vị cao thủ cảnh giới Linh Lô này không để ý đến thân phận, sát cơ lộ ra, chụp vào Vương Khung.
"Không xong."
Trong lòng Hắc Kiếm Ma hơi giật mình một chút, y không ngờ được La Ma vậy mà không để ý đến thân phận cùng với thể diện, y muốn cứu viện cũng đã không kịp.
Phanh! Đột nhiên, đại điện chấn động, mái vòm nổ tung, một đạo kiếm quang đáng sợ rủ xuống, trực tiếp xé rách đại địa, vạch ra một khẽ nứt không thể vượt qua.
"Người nào dám động vào hắn, chết!" Âm thanh lạnh lùng truyền khắp toàn bộ La Vương Thành.
Thần sắc của đám người khẽ biến, chỉ thấy trong bụi mù, một đạo thân ảnh cuồng bá đi ra.
"La...La Sinh Sát Kiếm! ?"
La Sinh Sát Kiếm, đã từng có lúc, cái tên này như là ác mộng quét ngang tám đại Vương Thành.
Đây là một thanh hung kiếm, hung kiếm cái thế của La Vương Thành, trong mắt của y chỉ có giết chóc cùng với tử vong, phàm là người bị y để mắt tới, tuyệt đối không thể sống sót.
Bởi vì nam nhân này từ khi sinh ra liền mang theo nguyền rủa, hai người thân nhất của y chết ở dưới đêm trăng.
Từ một đêm kia, y dùng sát tâm đúc thành kiếm ý, huy hoàng lồng lộng, chấn động thế gian.
Đối với tám đại Vương Thành mà nói, đây chính là một người điên mà vô luận như thế nào cũng đều không muốn đối mặt.
Bọn hắn rất may mắn, đột nhiên có một đầu, La Vương sát kiếm mai danh ẩn tích, không còn xuất hiện qua.
Có người nói, thanh kiếm này quá mức sắc bén, liền ngay cả chính La Vương Thành cũng không khống chế nổi, vì phòng ngừa phong mang của y mất khống chế, cho nên La Vương Thành đã âm thầm chém giết y.
Bất kể loại tin tức này là thật hay giả, ngoại giới cũng đều thở phào một hơi, thầm than thế giới rốt cuộc cũng ít đi một vị sát tinh.
Nhưng mà, vào trường hợp đặc thù như ngày hôm nay, vị sát tinh này lại xuất hiện.
Đột nhiên như vậy!
Kì quặc như vậy!
Lại chấn động nhân tâm như vậy.
Trong khoảnh khắc, ký ức kinh khủng liên quan tới La Sinh Sát Kiếm giống như thủy triều hiện lên trong đầu mọi người, những lời đồn đại khủng khiếp năm xưa nổi lên từ dưới bụi bặm.
"Làm...làm sao lại là y...y không chết! ?"
"Mẹ...mẹ kiếp, thật sự là La...La Sinh Sát Kiếm, nam nhân này...La Vương Thành điên rồi, muốn để cho chúng ta chết hay sao? Vì sao lại để y..."
"Quỷ...y không phải là người...là quỷ...ta không muốn ở lại nơi này...ta muốn về nhà..."
Trong tám đại Vương Thành chấn động thành một mảnh.
Thế hệ trẻ tuổi đệ tử còn tốt, cơ hồ không có người gặp La Sinh Sát Kiếm, nhưng những người hơi lớn tuổi một ít, vẫn đã từng nghe qua, thậm chí là tận mắt nhìn thấy hung uy hiển hách của La Sinh Sát Kiếm, một số người đã sợ đến mặt không còn chút máu, hai chân mềm nhũn, càng có người gần như điên cuồng, đã sớm bị sợ hãi chi phối, chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này.
Chỉ cần là địa phương có thân ảnh của nam nhân này, chính là lò giết chóc, cho dù may mắn không chết, cả đời này cũng đều sẽ sống trong ác mộng, mỗi ngày đều chìm trong tuyệt vọng cùng với giết chóc, nửa đêm bừng tỉnh, ngủ không yên giấc.
"Tiền bối..." Vương Khung nghẹn ngào kêu lên.
Thương thế của La Sinh Sát Kiếm nghiêm trọng như vậy, thế mà lại khôi phục nhanh chóng như vậy, không chỉ thương thế không ngại, thậm chí ngay cả tu vi cũng đều tiến thêm một bước, khí tức kinh khủng quả thực giống như một đầu hung thú, trấn áp nhân gian, cơ hồ đều đè ép tất cả khí thế của các cao thủ.
"Ngươi muốn động vào hắn?" La Sinh Sát Kiếm nhìn về phía Thiên Bi Thủ La Ma, ngữ khí lạnh lẽo như hàn đầm, bên trong con ngươi lóe ra khí tức sát phạt.
La Ma giật cả mình, lộ ra sắc mặt ngưng trọng nói: "Người điên, pháp chỉ của La Tổ đã đến, nhanh chóng tránh ra."
"Ý tứ của La Tổ cũng không có nghĩa là ý tứ của ta." La Sinh Sát Kiếm trầm giọng nói, y bước ra một bước, mặt đất dưới chân nứt ra.
"Cả đời này của ta, từ trước đến nay có ân báo ân, có thù giết người...động hắn, ngươi liền lấy mệnh lấp vào."
La Sinh Sát Kiếm quả thực không kiêng kị gì, đối mặt với La Ma cùng là người La Vương Thành cũng đều động sát cơ.
"La Sinh!" Sắc mặt của La Hồng Thiên đại biến, bỗng nhiên quát.
Nhưng mà La Sinh Sát Kiếm sát phạt tùy tâm, cho dù đường đường là La Vương cũng không thể mệnh lệnh y.
Ầm ầm! Trong khoảnh khắc, phong vân biến sắc, đại địa rung động ầm ầm, toàn bộ mái vòm cung điện bỗng nhiên nổ tung, hóa thành bụi trần.
Mọi thứ chung quanh La Sinh Sát Kiếm đều héo úa giống như hoa khô, bắt đầu khô héo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận