Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 847

Hắn đã giao đấu với quá nhiều cao thủ Quang Minh Điện tại Phế Thổ, nếu là người Quang Minh Điện, hắn ở trong nháy mắt liền có thể nhận ra.
Nhưng vị cao thủ thần bí vừa rồi kia lại giấu rất sâu không lộ.
"Không phải là người Quang Minh Điện." Vương Khung lắc đầu nói, mặc dù chỉ vừa mới đối mặt, nhưng hắn lại đoán ra bảy tám phần.
"Đó là một vị vương hầu!"
"Cái gì?"
Động Vũ Khư là long mạch bí cảnh, Vương Khung làm lãnh chúa nắm giữ ấn phù, ở trong nơi này có thể điều động lực lượng long mạch cực kỳ đáng sợ.
Đối phương lại có thể bỏ qua cấm chế của Động Vũ Khư, nói rõ ở trên người đối phương cũng có ẩn chứa lực lượng long mạch.
Dạng người này nhất định cũng thu hoạch được đất phong bí cảnh của Tần Hoàng Đình, ít nhất cũng là tam đẳng hầu tước, thậm chí là càng cao hơn.
"Thiên hạ rộng lớn, quả nhiên tàng long ngọa hổ, coi như là ở trong triều đình cũng có cao thủ." Vương Khung thì thào tự nói.
Tần Hoàng Đình so với hắn tưởng tượng còn muốn thâm bất khả trắc hơn, vị cao thủ thần bí kia xem ra có tuổi tác không kém bao nhiêu so với hắn, nhưng một thân tu vi đã đạt đến cảnh giới cực kì khủng bố, coi như so với Xi Cửu U hôm đó cũng đều không thua kém bao nhiêu.
Phải biết rằng rõ Xi Cửu U chính là đệ tử Vong Linh.
"Lão đại...có muốn để Thất Hoàng Tử giúp điều tra một chút không?" Dương Kỳ hỏi.
Y có tính cách cẩn thận, đối với hết thảy đối thủ tiềm ẩn đều không yên lòng, huống hồ đối phương còn núp ở trong bóng tối.
"Ta sẽ thông báo một lần." Vương Khung khẽ gật đầu.
Hắn cũng rất tò mò, vị cao thủ thần bí kia đến cùng là có lai lịch ra sao.
Nhưng trước mắt, tâm tư của hắn không ở phía trên vị cao thủ thần bí kia.
"Ta đột nhiên đổi chủ ý." Vương Khung đứng sừng sững trên không trung, nhìn xuống phía dưới, cảm thụ từng cỗ khí thế mạnh mẽ, đột nhiên cười nói.
"Các ngươi có thể không cần rút khỏi Động Vũ Khư..."
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đầu tiên là sững sờ, chợt lộ ra vẻ mừng như điên.
Người điên này vậy mà đột nhiên biến thành từ bi.
Nếu như không cần rời đi, bọn hắn cũng sẽ không bị tổn thất cái gì.
chuyện này thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
"Nhưng...phải thêm tiền!" Vương Khung nhếch miệng cười nói.
"Có ...có ý tứ gì?" Có người không nhịn được hỏi.
"Ngươi thuê nhà của người khác mà không cần trả tiền sao?" Vương Khung liếc nhìn, thản nhiên nói.
"Trước đó chúng ta đã trả..."
Một tiếng kêu rên vang lên, bọn hắn chính là đã bỏ ra đại giới cực lớn mới đổi được danh ngạch tiến vào Động Vũ Khư tu hành.
"Ngươi trả cho người nào thì đi tìm người đó, dù sao thì cũng không có rơi vào trong túi của ta, hiện tại ta quyết định, liền phải thêm tiền..." Vương Khung hờ hững nói.
Làm lãnh chúa của Động Vũ Khư, dựa vào cái gì mà người khác lấy chỗ tốt, hắn phải chùi đít?
Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy?
Dùng cái gọi là công bằng đạo đức để cưỡng ép hắn, bản thân chuyện này liền là sự tình rất không công bằng đạo đức.
"Ta đã không còn gì cả." Có người lộ ra vẻ mặt đưa đám nói.
Vì tiến vào Động Vũ Khư, có không ít người đã tán gia bại sản, được tính là đánh cược lần cuối, hi vọng có thể mượn nhờ cơ hội này, đột phá cảnh giới, từ đó đổi đời.
"Không có tiền, ta có thể cho mượn." Vương Khung lộ ra nụ cười ấm áp, cực kỳ tri kỷ.
"Có ...có ý tứ gì?" Có người hỏi.
"Ý tứ chính là, ta sẽ cho các người mượn tiền thuê nhà, mỗi ngày tính toán lợi tức là được...mỗi ngày nửa thành!" Vương Khung phục vụ cực kỳ chu đáo.
"Cho mượn tiền thuê nhà! ?" Tất cả người mở to hai mắt nhìn, quay mặt nhìn nhau, có một chút không dám tin tưởng.
Đường đường là Đồ Hầu, vậy mà dùng đất phong triều đình ban cho hắn để cho vay, còn là vay nặng lãi!
Làm tu sĩ, đối mặt với loại thao tác này giống như là hoàng hoa khuê nữ đi đến hội hoa đăng, không cẩn thận rảo bước tiến vào kỹ viện.
"Nam nhân này...hắn..."
Đám người lộ ra vẻ mặt kinh nghi, nhìn chằm chặp Vương Khung, nhất thời vậy mà không tìm được tính từ để miêu tả tâm trạng lúc này.
"Đương nhiên...nếu như không có tiền, lại có cốt khí không muốn vay tiền, còn có một cái phương án." Vương Khung tiếp tục nói.
"Phương án gì?"
"Các ngươi có thể nhập hội!" Vương Khung nhếch miệng cười nói.
"Có ý tứ gì?" Có người vô thức nói.
"Có thể lựa chọn gia nhập Bổ Thiên Công Hội, một khi trở thành công hội thành viên, có thể được miễn lãi vay!"
"Cưỡng bách làm hội viên! ?" Đám người lộn xộn, chỉ cảm thấy ý nghĩ của Vương Khung quả thực không thể tưởng tượng.
Hoặc là mượn tiền thuê, hoặc là làm hội viên, bằng không mà nói liền phải giao nạp tiền thuê đắt đỏ, đây nào phải là tu sĩ, đây quả thực chính là hấp huyết quỷ, là con muỗi.
"Xem như ngươi lợi hại! Hiện tại lão tử liền đi." Rốt cuộc cũng có người ngồi không yên, vỗ bàn đứng dậy, quyết định rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận