Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 560

Có thể làm cho Chi Phối Giả xuất thủ, bản thân chuyện này liền là một loại công nhận, phải biết rằng, ở trước mặt dạng tồn tại này, cảnh giới Bổ Nguyên cũng chỉ là sâu kiến mà thôi.
Cũng chỉ có dạng yêu nghiệt như Đồ Phu mới có thể dẫn xuất Chi Phối Giả.
Tuy nhiên, một khi cường giả như thế xuất thủ, kết cục cũng đã được chú định.
Ầm ầm! Không khí chung quanh phảng phất như bốc cháy, chân nguyên cuồn cuộn, kinh động sông ngòi, phảng phất như một thanh cự chùy, trấn áp nhân gian.
Chi Phối Giả, Hỏa Chủng lạc ấn thần hình, đúc thành Viêm Binh, chân nguyên trong cơ thể đã sớm chuyển hóa, đạt được lực lượng độc nhất vô nhị.
Đối mặt với loại lực lượng này, tu sĩ cảnh giới Bổ Nguyên coi như nghịch thiên hơn nữa cũng chỉ có thể bó tay chờ chết.
Cách trở giữa người và trời, cũng không phải là dễ dàng đánh phá như vậy.
Nhưng mà, vào giờ phút này, Vương Khung cũng không hề bối rối một chút nào, hắn bước ra một bước nghênh đón bàn tay khổng lồ kia, chân nguyên trong cơ thể gào thét, một luồng hào quang phóng lên tận trời, chiếu rọi cả tòa Nghiệt Long Sơn.
Ầm ầm! Trên bầu trời, Giang Hà nổi lên sóng lớn, một luồng ánh sáng màu bạc phá vỡ trường không, giống như tinh hà treo ngược, chấn động nhân gian.
Cỗ lực lượng này đánh thẳng về phía bàn tay lớn che trời kia.
Hai cỗ lực lượng khủng bố đụng vào nhau, thiêu đốt không khí, dư ba dập dờn, không ngừng đánh thẳng vào vách núi Nghiệt Long Sơn.
"Đó...đó là cái gì?"
Đám người sợ hãi, quả thực không thể tin được.
Không ai ngờ được Đồ Phu lại vẫn còn có át chủ bài, thế mà cứng rắn ngăn trở sát chiêu của Chi Phối Giả.
Thân thể bọn hắn run lên, chịu đựng xung kích kịch liệt, khó khăn mở hai mắt ra, xuyên qua bụi mù đầy trời, mới có thể thấy rõ, trên bầu trời, một món pháp bảo hiển hóa trên không, nở rộ quang mang vô lượng.
Thiên địa dị tượng hiển hóa, núi non sông ngòi dường như cũng chịu ảnh hưởng, từng tia từng tia tinh khí bàng bạc hội tụ, dung nhập vào trong đó, phóng xuất ra uy năng đáng sợ.
"Đó...đó là..."
"Hắn...Đồ Phu hắn làm sao lại nắm giữ loại đồ vật này...chuyện này...chuyện này không hợp với lẽ thường."
"Không có khả năng...chuyện này tuyệt đối không có khả năng...nếu như ta không có nhìn lầm, đó hẳn là bí bảo hoàng tộc, trọng khí Đại Tần! ?"
"Giang Sơn Cổ Tỉnh! ?"
Vào lúc này, toàn bộ Nghiệt Long Sơn đều sôi trào, tất cả mọi người phảng phất như hoá đá, ngơ ngác nhìn thân ảnh đáng sợ trên bầu trời kia, trên mặt tràn đầy thần sắc kinh hãi.
Giang Sơn Cổ Tỉnh, chính là trọng khí của hoàng tộc Tần thị.
Trước kia thái tổ lập quốc, dùng Giang Sơn Cổ Tỉnh trấn áp khí vận bản tộc, phong ấn ở trong hoàng cung, từ đó về sau, không còn có ai có thể nhìn thấy Giang Sơn Cổ Tỉnh chân chính.
Nhưung phương pháp luyện chế món bảo vật này lại truyền lại đời đời ở trong hoàng tộc Tần thị, chỉ có huyết mạch đích hệ mới có tư cách lĩnh hội luyện chế.
Dù vậy, từ trước đến nay, có thể luyện thành Giang Sơn Cổ Tỉnh cũng đều là tồn tại phượng mao lân giác.
Bởi vì trong thế gian có lời đồn Giang Sơn Cổ Tỉnh uẩn tàng vương đạo nhân gian, giang sơn đế nghiệp, chỉ có tư thái Chân Long, cửu ngũ chí tôn mới có tư cách lĩnh hội.
Trên thế gian hiện nay, dường như cũng chỉ có người con thứ năm của Tần Hoàng luyện thành một kiện Giang Sơn Cổ Tỉnh.
Không ai ngờ được, ở bên trên Nghiệt Long Sơn, Vương Khung bị Quang Minh Điện truy sát khắp thế giới vậy mà cũng có một kiện Giang Sơn Cổ Tỉnh.
"Tiểu quỷ, ngươi..." Ở phía trên bầu trời, Chi Phối Giả vừa kinh vừa sợ.
Nếu như là các bảo vật khác cũng coi như thôi, nhưng Giang Sơn Cổ Tỉnh không phải là bảo vật bình thường, ở đằng sau kiện bảo vật này có liên lụy đến hoàng tộc Tần thị.
Quang Minh Điện ngạo nghễ thiên địa, không sợ bất kỳ lực lượng nào trên thế gian, duy chỉ có đối với đương kim Tần Hoàng là cực kỳ kiêng kị.
Liền ngay cả chưởng giáo Quang Minh Điện cũng đều đã từng nói, năm trăm năm tất có vương giả hưng thịnh, Tần Hoàng thế hệ này bất đồng với quá khứ, có thể cải biến cách cục trong thiên hạ.
"Ngu xuẩn, vừa rồi ngươi không phải rất cuồng sao? Có gan thì đến giết ta xem?" Vương Khung quát to một tiếng, phách lối đến không có giới hạn.
Giang Sơn Cổ Tỉnh không giống như pháp bảo bình thường, nó vừa sinh ra liền phù hợp cùng với thiên địa, có thể hấp thu lực lượng núi non sông ngòi, đại địa vô ngân, thượng thiên rộng rãi, hết thảy dao động, đều có thể hóa thành lực lượng của nó.
Chỉ có điều, vận dụng món pháp bảo này là cực kỳ hao phí chân nguyên, cho dù là Vương Khung cũng cảm nhận được áp lực thật lớn.
Nhưng hắn thân mang Nguyên Khí Trì, ngược lại là có thể miễn cưỡng thôi động.
Lúc này, hắn vận chuyển Giang Sơn Cổ Tỉnh, lực lượng phóng xuất ra, so với hôm đó ở trong tay Tần Vạn Tượng còn cường đại hơn mấy chục lần.
"Đến đây, hôm nay ta liền đứng ở chỗ này chờ ngươi đến giết." Vương Khung phách lối đến cực hạn, vậy mà thôi động Giang Sơn Cổ Tỉnh, ép về hướng đạo thân ảnh bàng bạc ở trên bầu trời kia.
"Hắn...hắn điên rồi?"
"Quá lợi hại...giống y như trong truyền thuyết, thật sự vô pháp vô thiên, không kiêng kị gì, đối mặt với Chi Phối Giả chẳng những không trốn, vậy mà còn đuổi theo?"
"Quá điên cuồng...hắn...hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn còn muốn giết ngược Chi Phối Giả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận